Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

CON RỒNG TRUNG CỘNG KHÔNG THỂ BAY!

CON RỒNG TRUNG CỘNG KHÔNG THỂ BAY!
RED CHINA DRAGON CANNOT FLY!
Dr. Tristan Nguyễn


Một Con Rồng tự nó ngậm cái đuôi của chính nó, thì chắc chắn nó không thể bay được. Trường hợp của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng cũng  không thể bay lên cao hơn nữa vì tự nó đã đang “ngậm cái đuôi của chính nó”.  Chúng tôi ngưỡng mộ và cảm ơn Rodrigo Corral về tấm ảnh minh hoạ Con Rồng Đỏ ngậm cái đuôi của nó và nó uốn mình thành một Ngôi Sao Đỏ ám chỉ Trung Cộng. Một tấm ảnh minh hoạ có ý nghĩa phê bình rất rõ ràng và mạnh mẽ.
Có một điểm nổi bật cần phải nói tới ngay là Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng chắc chắn không thể bay lên cao hơn nữa vì những Người Giàu đang ở tại Hoa Lục dưới sự cai trị độc tài toàn trị của đảng Trung Cộng, kể cả những người ở trong đảng Trung Cộng hay ở ngoài đảng, đều muốn di cư ra nước ngoài để tiếp tục sinh sống. Những Người Giàu đang ở tại Hoa Lục là AI? Sau khi Đặng Tiểu Bình thực hiện chủ trương cho phép đảng viên Trung Cộng làm kinh tế, hay nói cho rõ hơn là đảng viên Trung Cộng với những đặc quyền đặc lợi của đảng dành cho mình được phép tranh nhau “làm giàu” trước các thành phần giai cấp khác, thì rất rõ ràng AI là những Người Giàu hiện nay ở trong Hoa Lục!
Đó là chưa nói tới 19 ngàn người Đảng Viên Trung Cộng Giàu đã bị bắt hoặc đã thực sự rời bỏ Hoa Lục và mang theo họ hơn 120 tỉ đô la Mỹ để trốn ra nước ngoài sinh sống từ năm 1990 đến nay. Con số120 tỉ đô la chỉ là đoán chừng, trong khi ngay cả Ngân Hàng Trung Cộng và không một ai có thể biết được chính xác mấy trăm tỉ đô la đã bị những đảng viên Trung Cộng tham nhũng lấy đi. Còn những Người Giàu hiện ở lại Hoa Lục chỉ là chờ đợi phương tiện xuất cảnh hợp pháp để được di cư qua Thuỵ Sĩ, Anh, Pháp, Gia Nã Đại, Mỹ, hay một nước nào đó ở tận miền Tây Phương Cực Lạc!?  Như thế quá rõ ràng là Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng sau khi được Đặng Tiểu Bình tháo dây mở xiềng cho nó vùng vẫy trong 30 năm (1980-2010) nó đã và đang “ngậm chính cái đuôi của nó”. Thử hỏi làm sao Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng còn có thể bay lên cao hơn được nữa? Ở Hoa Lục dưới “chế độ xã hội chủ nghĩa kết hợp chủ nghĩa tư bản nhà nước” thì các vấn đề chính trị đã và đang cải dạng thành những vấn đề kinh tế để cho đảng Trung Cộng dễ dàng “làm kinh tế” và như thế đảng Trung Cộng cũng đã đang “ngậm chính cái đuôi của nó” nên nó không thể tiến bộ đi tới đâu!
Đó là vừa nói tới (1) Cái Đuôi “Tham Nhũng”, một cái đuôi chủ yếu của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng bao gồm tất cả những “Đảng Viên Trung Cộng Trần Truồng” tham nhũng trong một “Hệ Thống Toàn Quốc Tham Nhũng” rất phức tạp liên hệ chằng chịt từ trên thượng tầng tổ chức đảng xuống tới hạ tầng cơ sở đảng mà Đảng Trung Cộng phải ngậm trong miệng, không thể nuốt vào mà cũng không thể nhả ra!
(2) Kế tiếp là Cái Đuôi “Bất Động Sản” của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng; đây không phải là một thành công mà rõ ràng nó là một thực tế phũ phàng. Một thực tế là bất động sản được các đảng viên Trung Cộng có quyền thế và nhiều đặc quyền đặc lợi cộng với số tiền vay ngân hàng để phát triển thị trường địa ốc trong Hoa Lục có những khu đô thị mới, và họ đã tạo ra cái giá bất động sản quá đắc ở 80 thành phố lớn trong Hoa Lục. Cái giá bất động sản quá đắc cũng góp phần làm sự tăng trưởng của Trung Cộng bay lượn trên trời trong những năm trước đây.
Hiện nay thị trường địa ốc tại Hoa Lục bị ứ đọng với vài chục triệu căn nhà mới vẫn không có người mua khiến cho quang cảnh như những “thị trấn ma/ghost towns”. Thị trường địa ốc của Trung Cộng cũng là một trong những Cái Đuôi mà Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng phải ngậm trong miệng của nó. Tổng giá trị bất động sản tăng hay giảm nói chung đều có ảnh hưởng làm tăng hay giảm GDP của Trung Cộng. Nếu giá trị Cái Đuôi “Bất Động Sản” rớt xuống đất thì Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng cũng bị rớt theo xuống đất; vì thế mà nó phải ngậm cái đuôi của nó trong miệng và nó không thể bay tới đâu.
(3) Thêm một cái đuôi khác của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng là Cái Đuôi “Xuất Nhập Khẩu” mà Trung Cộng cũng phải ngậm trong miệng của nó. Trong năm 2012 nhu cầu tiêu thụ hàng hoá Trung Cộng ở Bắc Mỹ và Châu Âu đã đang giảm rất nhiều. Trước đây Trung Cộng đã nhờ vào khu vực gia công chế tạo sản xuất và xuất khẩu để đẩy mạnh tăng trưởng kinh tế. Hiện tại có rất nhiều công ty xuất khẩu ở Hoa Lục đang liên tiếp nhau bị phá sản.Đồng thời khu vực nhập khẩu của Trung Cộng cũng đang giảm rõ rệt. Sức mua bán của người dân Hoa Lục nói chung vẫn còn kém trong khi sự phát triển thị trường tiêu thụ trong Hoa Lục không được thăng bằng với cảnh sống khác biệt, chênh lệch giữa người giàu, người trung lưu và người nghèo ở Hoa Lục quá rõ ràng gay gắt.
(4) Khi các công ty Mỹ và Tây Âu đã mướn rất nhiều nhân công lương thấp ở Hoa Lục để gia công chế tạo sản xuất hàng hoá tiêu dùng rồi xuất cảng ngược về Mỹ và Tây Âu thì Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng lại có thêm một Cái Đuôi “Công Nghệ Sản Xuất”. Trong những năm vừa qua ở Mỹ và Tây Âu người tiêu thụ đã có những đợt tẩy chay hàng hoá làm tại Hoa Lục. Quốc Hội và Chính Phủ Mỹ đã có chính sách khuyến khích các công ty Mỹ đem việc làm trở về Mỹ.  Kết quả là đã có rất nhiều xí nghiệp gia công sản xuất  trong Hoa Lục phải giảm số giờ làm việc hoặc đã hoàn toàn đóng cửa. Nếu Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng không còn được hợp đồng của các công ty Mỹ và Tây Âu để gia công chế tạo sản xuất, nên không còn có khu vực xuất khẩu hàng tiêu dùng nữa, thì nó phải ngậm chính Cái Đuôi “Công Nghệ Sản Xuất” trong miệng của nó để quay lại thị trường tiêu thụ trong nước của người Hoa Lục. Vấn đề phát sinh tiếp theo Cái Đuôi “Công Nghệ Sản Xuất” của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng là người “Bình Dân Hoa Lục” có đủ sức mua bán hay không?
(5) Ở Hoa Lục đã có những hợp đồng lao động của công nhân xí nghiệp được trả lương thấp nhưng có thể làm giàu cho các đảng viên Trung Cộng cai thầu công nhân và quản lý xí nghiệp. Nhu cầu công nhân làm việc ở các xí nghiệp gia công đã thu hút được rất nhiều lao động nông thôn rời bỏ ruộng vườn lên thành phố tìm việc làm và đã trở thành một Cái Đuôi “Công Nhân Lao Động Nhập Cư Thành Thị” của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng. Số lượng công nhân lao động nhập cư rất đông vào các thành phố có những xí nghiệp gia công sản xuất hàng tiêu dùng đã từng đẩy mạnh xuất khẩu và đã giúp cho Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng bay lượn.  Tuy nhiên, đến khi các xí nghiệp phải đóng cửa thì phải có quá nhiều công nhân lao động nhập cư thành thị bị đột ngột mất việc làm. Vì là hợp đồng lao động theo nhu cầu gia công sản xuất nên công nhân lao động nhập cư không có những bảo đảm phúc lợi xã hội, và như thế khiến cho họ bất mãn dễ phát sinh xung đột xã hội Hoa Lục. Bởi vì Cục Thông Kê Nhà Nưóc Trung Cộng có biệt tài ảo thuật biến những con số thống kê từ ít thành nhiều hoặc từ nhiều thành ít cho nên không ai biết được chính xác mấy chục triệu người thất nghiệp hiện nay ở trong Hoa Lục. Cho dù là có nhiều hay có ít người mất việc làm, thì Cái Đuôi “Công Nhân Lao Động Nhập Cư Thành Thị” vẫn giẫy giụa trong cái miệng của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng khiến cho xã hội Hoa Lục bất ổn.
(6) Một cách rõ ràng là đảng Trung Cộng cũng đã đang đẩy Hoa Lục vượt qua nước Mỹ trong cuộc “chạy đua làm ô nhiễm môi sinh”. Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng chắc chắn có một Cái Đuôi “Ô Nhiễm Huỷ Hoại Môi Sinh” rất dễ sợ. Môi sinh ở trong Hoa Lục càng ngày càng xấu vì ô nhiễm không khí, ô nhiễm nguồn nước, và ô nhiễm đất nông nghiệp ảnh hưởng nguồn thức ăn càng ngày càng trầm trọng. Một cách không thể chối cãi được là Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng đã đang ngậm Cái Đuôi “Ô Nhiễm Huỷ Hoại Môi Sinh” rất dễ sợ trong cái miệng của nó. Cái Đuôi “Ô Nhiễm Huỷ Hoại Môi Sinh” có nguồn gốc từ những khai thác quặng mõ kim loại quí và các khoáng sản khác, chỉ làm giàu thêm cho những đảng viên Trung Cộng phụ trách việc khai thác quặng mõ, nhưng làm tổn hại môi sinh và gây nguy hiểm cho sức khỏe của người dân Hoa Lục.
(7) Lịch sử Hoa Lục suốt thời gian 30 năm vừa qua đảng Trung Cộng đã ghi kỷ lục thế giới trong việc in tiền Nhân Dân Tệ để cho những người đảng viên cầm quyền ở các địa phương vay tiền phát triển hạ tầng cơ sở; ngược lại chính quyền địa phương phải thế chấp đất đai của người dân địa phương cho đảng Trung Cộng. Đường xá, cầu cống, nhà cửa, vân vân… liên tiếp được xây dựng lên để tạo cho Hoa Lục có một bộ mặt phát triển nhảy vọt nhanh chóng vượt bậc. Đảng Trung Cộng đã muốn cho Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng cất cánh bay lượn nên đồng thời cũng phải mọc ra thêm Cái Đuôi “Nợ Công Nợ Xấu” càng ngày càng nhiều và những đảng viên Trung Cộng nắm quyền quản lý các thương nghiệp quốc doanh và những đảng viên Trung Cộng cầm quyền địa phương không có khả năng trả nợ vì đã quá nhiều tham nhũng (!) sẽ bị thanh toán khi có xung đột chính trị nội bộ xảy ra nhưng nó được cải dạng dưới hình thức vấn đề kinh tế. Trường hợp của đảng viên Trung Cộng tên Bạc Lai Hy làm bí thư Thành Uỷ Trùng Khánh, Hoa Lục là một điển hình.
Bởi vì đảng Trung Cộng chủ trương và đảng viên thi hành “hệ thống kế toán đôi giữ hai loại sổ sách” nhằm phục vụ mục tiêu chính trị và quyền lợi của đảng, nên toàn bộ số liệu thống kê các loại của Trung Cộng thiếu tính cách trung thực, không chính xác và không thể tin cậy được. Số liệu báo cáo chính thức được công bố Nợ Công của Trung Cộng trong năm 2011 là 43.5% GDP, nhưng thực tế đã không kể tới những món Nợ Công của các Địa Phương và các Tập Đoàn Thương Nghiệp Quốc Doanh đã tích luỹ từ 30 năm qua. Nếu đã giữ được tính cách trung thực và sổ sách kế toán minh bạch rõ ràng thì Cái Đuôi “Nợ Công Nợ Xấu” của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng đã có thể tích luỹ đến 80-90% GDP (1) và nó đã vượt mức 60% GDP được ấn định là mức an toàn của một nền kinh tế.  Hiện nay Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng đang ngậm Cái Đuôi “Nợ Công Nợ Xấu” quá lớn của nó trong một cái miệng cũng phải ngậm cứng những Cái Đuôi khác mà nó phải ra hết sức giẫy giuạ chờ ngày tàn hơi kiệt sức.
(8) Ở Hoa Lục có các ngân hàng lớn đều là ngân hàng quốc doanh chịu dưới sự chỉ đạo của đảng Trung Cộng nên các ngân hàng lớn này không thể có những hoạt động và quyết định độc lập như các ngân hàng tư nhân của Mỹ.  Trong thời gian 30 năm vừa qua đảng Trung Cộng đã sử dụng Bộ Tài Chánh và Ngân Khố cứ tiếp tục in thêm tiền và bơm thêm nhiều tiền cho các ngân hàng quốc doanh ở Hoa Lục nên đã tạo ra một thứ ảo ảnh của các ngân hàng quốc doanh tăng trưởng rất đẹp mắt. Một số lượng rất lớn tiền Nhân Dân Tệ đã được in ra và chuyển giao cho các ngân hàng quốc doanh để thực hiện trong từng đợt phục vụ mục tiêu chính trị của đảng Trung Cộng, và như thế cũng đã tạo ra Cái Đuôi “Tài Chánh Ngân Hàng” của Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng.
Tuy nhiên, sau khi xem xét kỹ chi tiết sự tăng trưởng của các ngân hàng quốc doanh Trung Cộng thì thấy rõ nguồn lợi nhuận của các ngân hàng này là số Nợ Xấu đã tích luỹ từ 30 năm qua (!) mà các ngân hàng này ghi là “Các Khoản Phải Thu” của những người đã vay tiền là những đảng viên Trung Cộng cầm quyền địa phương cho tới nay cũng không có khả năng trả nợ. Có nhiều món Nợ Xấu đã chiếm 30-40% vốn của ngân hàng, nhưng sau vài lần “tái cơ cấu nợ” thì nó chỉ còn lại 1% (!). Chính vì các ngân hàng quốc doanh Trung Cộng có tài ảo thuật biến hoá như thế, nên sự tăng trưởng của chúng nó là một thứ ảo ảnh đẹp mắt. Hậu quả của một thứ ảo ảnh đẹp mắt về sự tăng trưởng của các ngân hàng quốc doanh Trung Cộng là chắc chắn Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng phải ngậm Cái Đuôi “Tài Chánh Ngân Hàng” trong cái miệng cũng đã ngậm nhiều Cái Đuôi khác đang giẫy giuạ không yên.     
(9) Thực tế ở trong Hoa Lục là rất khó biết được chuyện gì thật sự đang xảy ra.  Ngay cả bộ môn thống kê kinh tế là một môn khoa học thực dụng mà dưới sự chỉ đạo của đảng Trung Cộng thì nó trở thành một môn khoa học giả tưởng, và như thế Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng có thêm một cái đuôi thứ chin mà nó phải ngậm trong miệng nên đã khiến cho nó không thể bay được là Cái Đuôi “Ảo Thuật Thống Kê Kinh Tế”. Đã có những bằng chứng rõ ràng là các đảng viên Trung Cộng có trách nhiệm ở các đơn vị địa phương phải báo cáo thành tích hoạt động đã “báo cáo láo” có hệ thống dây chuyền từ dưới lên trên và làm sai lệch số liệu thống kê kinh tế của cả nước Trung Cộng.
Kết luận, Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng có chín Cái Đuôi rất thiết yếu trong 30 năm vừa qua đã bay lượn trên trời như một thứ ảo ảnh đẹp mắt với cái trò xiếc “Ảo Thuật Thống Kê Kinh Tế” (!), nhưng trong thực tế Con Rồng Kinh Tế Trung Cộng ngay từ khởi đầu đã phải ngậm chín Cái Đuôi này trong cái miệng của chính nó nên nó đã không thể bay và sẽ không thể nào bay tới đâu./.
Dr. Tristan Nguyễn

San Francisco 26/8/2012

THẾ CHÂN VẠC MỸ-NHẬT-ẤN

THẾ CHÂN VẠC MỸ-NHẬT-ẤN                                                                           Nguyễn Thành Trí


Sau khi được mời tham dự ngày Quốc Lễ Cộng Hoà của nước Ấn Độ-India’s Republic Day long trọng, có duyệt binh danh dự được điều khiển lần đầu tiên bởi một nữ sĩ quan Ấn, vào ngày 26/1/2015 Tổng Thống Obama đã xong chuyến viếng thăm Tân-Đề-Li trong ba ngày công du lần thứ hai ở nước Ấn-Độ. Ông Obama là vị tổng thống Mỹ đầu tiên trong lịch sử quan hệ ngoại giao Mỹ-Ấn đã chính thức hai lần công du nước Ấn, lần thứ nhất vào năm 2010.  Người ta cũng đang chứng kiến trong Vùng Châu Á-Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương có một điểm hội tụ được thúc đẩy gia tăng sự hợp tác tam giác của ba nước lớn quan trọng là Mỹ, Nhật và Ấn vì các quyền lợi thiết yếu về kinh tế, thương mại và an ninh trong khu vực này.  

Nhật và Ấn là hai nước có nền dân chủ lớn và sinh hoạt chính trị tự do ở Châu Á, cũng nên nêu ra đây là có hai đảng cộng sản Ấn và đảng cộng sản Nhật hiện đang được phép hoạt động công khai và đảng viên cộng sản được tham gia bầu cử ứng cử tự do ở hai nước Nhật và Ấn. Sự hợp tác tam giác của ba nước làm nên Thế Chân Vạc Mỹ-Nhật-Ấn trong khu vực đang phát triển nhanh, chặt chẽ, và vững như “kiềng ba chân” để duy trì hoà bình, sự ổn định và quyền tự do lưu thông hàng không, hàng hải trong Vùng Châu Á-Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương.

Trong 70 năm qua Hoa-Thịnh-Đốn đã không ngừng nâng cao tầm quan trọng của những quan hệ với Đông-Kinh và vẫn giữ vững lập trường cam kết bảo vệ, ủng hộ Đông Kinh trên bình diện quân sự, và thắt chặt hơn nữa những mối liên hệ kinh tế thương mại của hai nước Mỹ-Nhật.  Một điều quan trọng hơn hết là Hoa-Thịnh-Đốn vẫn giữ vững vị trí của một lực-lượng-chủ-yếu-chủ-động duy trì an ninh cho toàn vùng Châu-Á Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương. 

Kể từ ngày thắng cử chức vụ thủ tướng nước Nhật trong năm 2013 Ông Abe Shinzo đã từng tuyên bố rõ ràng quan điểm lãnh đạo nước Nhật của ông là tăng cường vai trò của nước Nhật trong vùng Châu Á-Thái Bình Dương. Mỹ cùng quan điểm với Nhật và ủng hộ việc Nhật tăng cường quân sự và mở rộng vai trò của Nhật trên mọi phương diện có qui mô quốc tế.

Riêng nước Ấn Độ trong mười năm vừa qua đã thực hiện chính sách “Nhìn Về Hướng Đông/Look East Policy để mở rộng tầm ảnh hưởng kinh tế thương mại của Ấn và nổ lực tăng cường sức mạnh quân sự Ấn trên toàn Châu Á và được nhấn mạnh ở Ấn Độ Dương. Vào mùa Xuân năm 2014 Ông Narendra Modi đã thắng cử chức vụ thủ tướng Ấn và ngay sau khi đã nhậm chức lãnh đạo nước Ấn thì Ông Modi đã gia tăng các hoạt động ngoại giao của Tân Đề Li với nhiều nước trên thế giới, và ưu tiên quan trọng nhất là với Mỹ và Nhật. Ông Modi cũng đã đi công du ở Đông Kinh và Hoa Thịnh Đốn trong thời gian gần đây.

Một cách khách quan người ta nhận xét cả ba nước Mỹ, Nhật, và Ấn trên nhiều phương diện rõ ràng là những nước đối tác hoà hợp tự nhiên với nhau.  Cả ba nước đều là các quốc gia có nền dân chủ lớn, sinh hoạt chính trị tự do, và có nền kinh tế lớn trên thế giới. Ba nước Mỹ, Nhật, và Ấn đã kết hợp với nhau bởi một cơ cấu chiến lược hai-biển-lớn Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương mà mỗi nước đều chia sẻ quyền lợi địa chính trị, quyền tự do hàng hải và kinh-thương trong khu vực có liên quan.

Khu vực Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương rõ ràng là một khu vực có nhiều tiềm năng kinh-thương lớn và đang có nhiều cơ hội phát triển mạnh.  Cả ba nước Mỹ, Nhật, và Ấn đều hiểu rõ tầm quan trọng của khu vực này, vì cả ba nước đều là các thành phần trọng yếu của nó.   Các chính phủ Mỹ, Nhật, và Ấn đều có nổ lực tìm kiếm những đối tác mới, hoặc là những đối tác cũ nhưng hiện có những khả năng mới để họ có thể cùng nâng cao mức phát triển toàn diện, đồng bộ, và đồng thời mở rộng ra các vùng ảnh hưởng của họ.  Cả ba nước Mỹ, Nhật, và Ấn kết hợp lại với nhau trong “thế chân vạc” vững chắc như kiềng ba chân, họ cư xử hoà hợp, hiểu biết lẫn nhau và thương lượng bình đẳng với nhau như các đối tác kinh tế, thương mại, quân sự và chiến luợc quan trọng. Họ cùng đánh giá cao tất cả những nguồn tài nguyên quốc gia mà mỗi nước Mỹ, Nhật, và Ấn đã đang sở hữu và bảo vệ.

Riêng chính phủ Ấn đang kêu gọi sự trực tiếp đầu tư tài chánh và chuyển nhượng kỷ thuật cao cấp của Mỹ và Nhật vào nuớc Ấn để giúp làm tăng nhanh mức phát triển kinh tế và kỷ thuật của Ấn. Cả ba nước Mỹ, Nhật, và Ấn đều đồng thuận làm ra những nguyên tắc và các chính sách hoà hợp đối tác để tạo sự dễ dàng gia tăng đầu tư, hợp doanh xuyên quốc gia, kết hợp chung các công ty cùng ngành của mỗi nuớc, và chuyển nhượng kỷ thuật cao cấp giữa ba nước với nhau. Chính phủ Ấn hiện đang tích cực hiện đại hoá quân đội Ấn, và Mỹ đang là một nguồn ưu tiên quan trọng cung cấp đủ loại vật dụng quốc phòng cho quân đội Ấn.

Tân Đề Li và Đông Kinh đã mở rộng hợp tác quân sự khi hải quân Nhật và hải quân Ấn đã từng tập trận chung với nhau, và quan trọng hơn nữa là hai nước thường xuyên có những cuộc đối thoại quốc phòng để chú ý nhiều hơn nữa về an ninh hàng hải và trao đổi ý kiến về các biện pháp chống khủng bố quốc tế. Trong một tương lai không xa Nhật sẽ chuyển nhượng cho Ấn sáu chiếc tảu ngầm tối tân hiện đại và có thể tàng hình hoạt động bằng năng lượng nguyên tử. Đối với Mỹ và Nhật thì Ấn là một đối tác kinh tế, thương mại, quân sự, và chiến lược rất quan trọng trong vùng hai-biển-lớn Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương. Hãy nói một cách giản dị, dễ hiểu Ấn rõ ràng là trọng tâm của những tính toán kinh tế, thương mại và an ninh của Mỹ và Nhật ở Châu Á.  
  
Khi Trung Quốc không còn giữ được vị trí “xí nghiệp gia công sản xuất” cho các công ty Mỹ và Nhật nữa, thì Ấn là một đối tác tốt nhất có thừa khả năng thay chỗ Trung Quốc. Hơn nữa cái thị trường tiêu thụ ở trong nước Ấn rất rộng lớn và sức mua bán tự do đang lớn mạnh nhanh. Quan trọng hơn nữa là nước Ấn còn nằm trên nhiều trục-giao-lộ xuất-nhập-cảng của những thị trường Châu Á, Châu Phi, và Trung Đông.  Có một điều đáng chú ý là nước Ấn trên mặt trận an ninh, chống khủng bố quốc tế, duy trì hoà bình ổn định trong hai khu vực là Nam-Á và Biển Ấn Độ trong cơ cấu chiến lược hai-biển-lớn Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương thì nước Ấn được đánh giá là có đủ khả năng mạnh để đảm nhận những trọng trách này.

Khu vực Nam Á là một nơi có dân số nhiều và đang tăng nhanh, nhưng chậm phát triển và có nhiều thử thách trong vấn đề giữ gìn an ninh ở các địa phương khi có những cuộc bạo loạn. Hơn nữa, khi xem xét các mục tiêu an ninh hàng hải và bảo vệ quyền tự do lưu thông hàng hải trong vùng biển Ấn Độ Dương, thì nước Ấn có đủ khả năng quân sự và hải quân mạnh để là một đối tác quan trọng cần thiết được phối hợp liên hoàn giữa ba nước Mỹ-Nhật-Ấn cùng nhau bảo vệ an toàn cho các quyền lợi của ba nước này ở Châu Á và hai biển lớn Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.

Hiện nay nước Mỹ đang thực hiện một cuộc cách mạng kỷ thuật mới và thành công trong việc khai thác dầu thô và khí đốt. Kết quả của cuộc cách mạng kỷ thuật mới này khiến cho nước Mỹ trở thành một nước lớn xuất cảng dầu-khí nhiều nhất trên thế giới. Dĩ nhiên nước Mỹ sẽ là một nguồn cung cấp dầu-khí chính yếu cho hai nước Nhật và Ấn, và hai nước này cũng sẽ được hưởng những đặc quyền khi nhập cảng dầu-khí của Mỹ.  

Cả ba nước Mỹ-Nhật-Ấn có chung một chủ trương là thông qua những cuộc tập trận chung, những cuộc hội nghị khu vực, những cuộc hội nghị song phương, những cuộc đối thoại tham khảo vấn đề chung có cùng sự quan tâm để thúc đẩy gia tăng hiểu biết lẫn nhau và hợp tác nhiều hơn với tất cả các nước trong vùng Châu Á-Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương. Cũng có nhiều công việc cần thiết cấp bách dành cho cả ba nước Mỹ-Nhật-Ấn cùng làm với nhau. Mỹ và Nhật là những nước đã phát triển, sẽ cùng giúp đỡ cho Ấn gia tăng sự phát triển toàn diện nhanh hơn. Khi đã xác định những tiềm năng kinh tế, thương mại của Ấn vẫn còn chưa được khai thác sử dụng đúng mức ở trong nước Ấn, thì đó cũng là những cơ hội đầu tư rất tốt cho các công ty của Mỹ và Nhật. 

Chính phủ Ấn đã quyết tâm chú trọng xây dựng cho được một nền tảng kỷ nghệ mạnh hơn để thích hợp hơn trên bình diện dịch vụ có tiêu chuẩn quốc tế. Để sớm đạt được mục tiêu này, chính phủ Nhật đã cam kết đầu tư và thực hiện việc nâng cấp hệ thống giao thông hạ tầng cơ sở trong nước Ấn và những hành lang kỷ nghệ đa dụng đa năng, đáng chú ý nhất là Hành Lang Kỷ Nghệ Delhi-Mumbai. Chính phủ Mỹ đã xác định mục tiêu để đóng góp các nguồn tài nguyên của Mỹ và những khả năng chuyên môn, kỷ thuật cao cấp của Mỹ nhắm vào hiệu quả cao trong việc giúp nước Ấn phát triển toàn diện, đồng bộ. 

Cả ba nước Mỹ, Nhật và Ấn đều áp dụng nguyên tắc cư xử “Tôn Trọng Mình, Tôn Trọng Người”, vì thế luôn luôn cổ võ và ủng hộ một nghị trình ngoại giao nhấn mạnh việc tôn trọng luật pháp quốc tế, ôn hoà giải quyết các cuộc tranh chấp, và giữ vững các tiêu chuẩn pháp lý, qui tắc quốc tế. Cả ba chính phủ Mỹ, Nhật và Ấn đều đồng thuận với nhau về việc hợp tác xây dựng một nền tảng hoà bình dân chủ vững chắc và thịnh vượng lâu dài cho cả hai vùng Nam Á và Trung Á. Trong nhiều thập niên vừa qua nước Ấn đã từng có những đóng góp đáng kể trong nhiệm vụ Lực Lượng Giữ Hoà Bình của Liên Hiệp Quốc. Còn hơn thế nữa, hiện nay nước Ấn cũng có thể gia tăng sự phối trí các nguồn tài nguyên nhân-vật-lực để trở thành một đối tác thiết yếu, quan trọng để duy trì ổn định an ninh cả Vùng Châu Á Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương.  
     
Còn về việc sử dụng năng lượng nguyên tử dân sự và việc áp dụng những kỷ thuật cao cấp khai thác không gian dân sự, cả ba nước Mỹ, Nhật và Ấn đã đang hợp tác chặt chẽ với nhau, tin tưởng lẫn nhau khi chia sẻ những “kỷ thuật nhạy cảm” để cùng hưởng thụ những lợi ích chung. Càng quan trọng hơn nữa là sự hợp tác kỷ thuật cao cấp của ba nước Mỹ, Nhật và Ấn có thể góp phần đáng kể vào việc tạo ra những luật lệ quốc tế nhằm mục đích chủ yếu là duy trì “Không Gian Hoà Bình”, ngăn cản các quốc gia nào đó sử dụng không gian để gây chiến tranh, hoặc để gây gián đoạn, hoặc để gây nhiễu loạn các hoạt động khoa học không gian phục vụ lợi ích chung của các nước trên thế giới.  Vì cả ba nước Mỹ, Nhật và Ấn đều đã thường xuyên bị những “Tin Tặc Đối Nghịch” tấn công trên “Không Gian Ảo”, nên sự hợp tác của ba nước càng chặt chẽ nhiều hơn nữa để ngăn chặn, làm vô-hiệu-hoá đối phương. Với mức độ hiệu quả cao của sự chia sẻ thông tin chính xác và hợp tác bảo vệ không-gian-ảo của ba nước Mỹ, Nhật và Ấn có thể một cách thiết thực bảo vệ được những quyền lợi thương mại, kinh tế, và quân sự quốc phòng của cả ba nước.  

Mặc dù có những lợi ích thiết thực cho sự phát triển kinh tế và an ninh đất nước nhưng ở hai nước Nhật và Ấn hiện có hai đảng cộng sản Nhật và Ấn công khai hoạt động dưới chiêu bài yêu nước, yêu quốc gia dân tộc “Chống Mỹ Cứu Nước” Nhật và Ấn không bị lệ thuộc làm chư hầu của Mỹ, nên hai đảng cộng sản Nhật và Ấn nhiều khi đã tổ chức biểu tình chống Mỹ, đốt cờ Mỹ, đuổi Mỹ về nước để dẹp bỏ các căn cứ quân sự của Mỹ, vân…vân chống Mỹ dài dài như vừa rồi đảng cộng sản Ấn đã tổ chức biểu tình phản đối TT Obama đến viếng thăm Tân Đề Li.

Cũng có người phân tích tình hình Châu Á đã nhận định rằng sự kết hợp tam giác Mỹ, Nhật và Ấn là để trực tiếp đối phó Trung Cộng trong khi cả ba nước đều có những quan hệ ngoại giao rất phức tạp với Trung Cộng, bởi vì tính cách quan hệ  giữa Mỹ-Trung Cộng, Nhật-Trung Cộng và Ấn-Trung Cộng vừa là đối tác vừa là đối thủ, vừa là bạn vừa là thù trên một số lãnh vực quan trọng đã từng có tranh chấp chưa được giải quyết dứt khoát. Mặc cho Trung Cộng đôi khi tỏ ra ngang ngược không tôn trọng luật pháp quốc tế và không tôn trọng các nước khác trong khu vực, cũng như một cách gián tiếp Trung Cộng không tự tôn trọng chính mình; lần đầu tiên trong mùa hè năm 2014 Mỹ cũng đã mời Trung Cộng tham dự một cuộc tập trận chung ở Vành Đai Thái Bình Dương do Mỹ tổ chức cùng với một số nước khác trong khu vực nhằm mục đích tạo sự tin tưởng lẫn nhau trong vấn đề duy trì sự ổn định, giữ gìn an ninh trong vùng Châu Á-Thái Bình Dương, mà Trung Cộng cũng phải là một thành viên trong đó.  Vấn đề còn phải hỏi lại là tuỳ theo thái độ đáp ứng của Trung Cộng như thế nào đối với liên minh Mỹ-Nhật-Ấn. Tuy rằng hai nước Nhật và Ấn đã đang có vấn đề tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải với Trung Cộng chưa có thể giải quyết thích đáng, thoả mãn các bên, Mỹ vẫn không muốn có dính líu vào chuyện tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải của bất cứ nước nào, trong khi Mỹ luôn luôn yêu cầu Trung Cộng và các nước khác phải tôn trọng quyền tự do lưu thông hàng hải và hàng không.

Nói một cách khác là sự kết hợp tam giác của ba nước Mỹ, Nhật và Ấn cũng nhằm mục đích làm cân đối mậu dịch của ba nước này với Trung Cộng, bởi vì trong thời gian vừa qua chính sách xuất nhập cảng và chính sách tiền tệ của Trung Cộng đã gây ra sự mất thăng bằng cho nền kinh-thương của Mỹ-Trung Cộng, Nhật-Trung Cộng và Ấn-Trung Cộng. Tình trạng không cân đối mậu dịch sẽ được điều chỉnh, cải thiện tới một mức độ mà các bên có liên quan chấp thuận. Như thế thì liên minh Mỹ-Nhật-Ấn không phải để chống lại Trung Cộng khi Trung Cộng cũng tỏ ra hiểu biết những nhu cầu thiết yếu cho sự phát triển toàn diện và phát triển trong tinh thần “Tôn Trọng Người, Tôn Trọng Mình” ở một môi trường phát triển ôn hoà, tôn trọng các luật lệ quốc tế và các quyền tự do.  

Lẽ tất nhiên là công việc điều hành, làm tiến triển tốt liên minh Mỹ-Nhật-Ấn sẽ rất phức tạp bởi vì các quyền lợi thiết thực của mỗi nước có thể khác nhau với một mức độ nào đó.  Cả ba nước Mỹ, Nhật và Ấn áp dụng nguyên tắc cư xử “tôn trọng người, tôn trọng mình” trong những cuộc đối thoại tham khảo ý kiến chung và thương lượng bình đẳng để có thể đạt được sự đồng thuận giải quyết vấn đề vì lợi ích chung của liên minh Mỹ-Nhật-Ấn, và vì an ninh, thịnh vượng của cả Vùng Châu Á Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương nói chung./.

Nguyễn Thành Trí, Sài Gòn 31/1/2015  

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

BÀI XÃ LUẬN LẠNH-XƯƠNG-SỐNG-NỔI-DA-GÀ

BÀI XÃ LUẬN LẠNH-XƯƠNG-SỐNG-NỔI-DA-GÀ                                     Nguyễn Thành Trí


Mọi người đều biết ở trong Hoa Lục không có tự do báo chí.  Những người Hoa Lục viết xã luận trên các tờ báo in phát hành trong nước và chuyển ra ngoài nước để phổ biến trong cộng đồng Hoa Kiều; cũng như trên các tờ điện báo phát hành bằng liên mạng toàn cầu, hoặc trên hệ thống truyền thanh truyền hình, đều là những cán bộ thông tin tuyên truyền có ít nhiều tuổi đảng. Họ là những cái lưỡi cái miệng nói thay cho giới lãnh đạo Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng. Vào ngày thứ Ba 7/7/2015 vừa qua có một bài xã luận được phổ biến trên hệ thống thông tin tuyên truyền Tiếng Nói Hoa Lục, nội dung của nó có ý nghĩa rõ ràng khiến cho nhiều người nước ngoài hiện có doanh nghiệp, hoặc các công ty đa quốc gia đang hoạt động ở trong Hoa Lục phải cảm thấy lạnh-xương-sống-nổi-da-gà lo lắng, khó chịu.
Người viết bài xã luận này là Song Miou, không rõ đây là một tên thật, chính danh, bút danh, hay bí danh vì người đảng viên cộng sản thường có nhiều tên và hay dùng bí danh. Song Miou đã bút-sa-gà-chết khiến cho rất nhiều người nước ngoài đang làm ăn tại Hoa Lục phải nổi-da-gà rùng mình khi nghe lời kêu gọi hướng dẫn như sau, “hãy dứt khoát bỏ xuống cái trạng thái tâm lý nạn nhân...và tuân theo những luật lệ mới” của Luật An Ninh Quốc Gia Tàu Cộng đã ban hành có hiệu lực trong thời gian gần đây.  Cái luật an ninh mới này bao trùm mọi khía cạnh đời sống của mọi người ở trong Hoa Lục.    
Trong bài xã luận có đoạn viết rất rõ là “đã qua mấy chục năm, những người nước ngoài đầu tư làm ăn tại Hoa Lục đã thu nhập rất nhiều lợi tức từ một nền kinh tế lớn mạnh nhanh nhất của thế giới, đồng thời có lợi thế khai thác nhân công trả lương thấp, thị trường lớn tiêu thụ nhiều, và còn được hưởng một “siêu-ưu-đãi của nhà nước” cho phép giảm miễn nhiều thứ thuế nặng.  Những điều này đã đang thúc giục nhiều người nước ngoài có cảm tưởng là họ đương nhiên có quyền được hưởng những chính sách ưu đãi trong thời gian làm ăn tại Hoa Lục, và họ vẫn muốn đóng-vai-trò-nạn-nhân chỉ để tiếp tục thúc bách đòi hỏi những ưu thế thuận lợi cho việc làm ăn của họ trong lúc đối phó với các chi phí nhân công ngày càng tăng cao và trong lúc nhà cầm quyền đang cố gắng cư xử với họ như những pháp-nhân-bình-đẳng với những doanh nhân Hoa Lục trong nước.” Những doanh nhân nước ngoài đang làm ăn thu nhập nhiều lợi tức cũng còn là các công ty đa quốc gia đã đang và sẽ còn kinh doanh ở trong Hoa Lục (?)
Sau khi Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng ban hành cái Luật An Ninh Quốc Gia, một luật an ninh mới có tầm ảnh hưởng mạnh, tác động tới toàn diện xã hội Hoa Lục và nó đặc biệt đã khiến rất nhiều doanh nhân nước ngoài đang hoạt động kinh doanh trong khu vực kỷ thuật cảm thấy bối rối, rất khó chịu. Họ tin rằng Nhà Nước Tàu Cộng muốn xem-xét-lại cái quyền sở hữu kỷ thuật thuộc về ai, Doanh Nhân Ngoại Quốc hay Doanh Nhân Hoa Lục?  Bởi vì luật an ninh này chỉ định rất rõ rằng các công ty kỷ thuật “phải được bảo toàn an ninh và nhà nước có thể kiểm soát được”.  Như vậy khiến cho những doanh nhân nước ngoài và các công ty đa quốc gia trong khu vực kỷ thuật phải lo lắng về cái nhóm chữ này “phải được bảo toàn an ninh và nhà nước có thể kiểm soát được” sẽ được giải thích với ý nghĩa thực tế ra sao. Hiện giờ không ai có thể biết được sẽ ra sao, nhưng có người nghĩ rằng các doanh nhân nước ngoài và công ty kỷ thuật ngoại quốc sẽ bị bắt buộc phải có các đối tác người Hoa Lục và trong tương lai gần phải chuyển nhượng quyền sở hữu kỷ thuật cho đối tác Hoa Lục, hoặc là họ phải chấp nhận để cho Nhà Nước Tàu Cộng có thể kiểm soát được qua một “cánh cửa sau để tiếp thu các dữ liệu được lập trình lưu trữ trong máy điện toán của họ” (access through backdoor), hoặc là họ phải vẩy tay chào…từ giả Hoa Lục mà chưa biết chắc ngày hẹn gặp lại.  
Cả ba cách thức vừa nêu trên căn cứ vào một nhóm chữ “phải được bảo toàn an ninh và nhà nước có thể kiểm soát được” bắt buộc phải làm theo luật an ninh mới đều khiến cho các doanh nhân nước ngoài và công ty kỷ thuật ngoại quốc rất khó chịu, nhưng rõ ràng là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng không cần để ý tới điều đó vì mục đích cuối cùng của họ là “hợp-lý-hợp-pháp-cưỡng-chiếm” mọi thứ hiện có trong tay của doanh nhân nước ngoài để trao lại cho doanh nhân Hoa Lục mà doanh nhân Hoa Lục chính là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng.
Mặc dù Đảng Trưởng Tàu Cộng Xi Jinping đang dẫn đầu cả nước Hoa Lục đi vào “thời kỳ quá độ được gọi là tình trạng bình thường mới/a transition called the new normal” chuyển tiếp tới buổi hoàng hôn của một đêm dài đen tối sau một ngày của “Hoa Lục chói chang loá mắt” đã chóng trôi qua đúng như Đảng Trưởng Xi đã đề cập tới một “tình trạng bình thường mới/the new normal”, nền kinh tế Hoa Lục chắc chắn vẫn còn phải tiếp tục điều chỉnh cái “tính chất định hướng xã hội chủ nghĩa của kinh tế thị trường tự do theo kiểu Tàu Cộng”, và vẫn còn phải cần tới rất nhiều đầu tư ngoại quốc trực tiếp bằng tài chánh và kỷ thuật công nghệ chuyên môn cao cấp.  Tuy nhiên, cái Luật An Ninh Quốc Gia Hoa Lục vừa mới ban hành, đối với các doanh nhân nước ngoài và công ty đa quốc gia, nhất là các công ty kỷ thuật cao cấp của Mỹ được xem như các mối đe doạ cho nền an ninh của Hoa Lục, nên cần phải được đặt dưới sự kiểm soát an ninh chặt chẽ của Nhà Nước Tàu Cộng. 
Cũng có những người đã từng khảo sát diễn biến tình hình chính trị-kinh tế-thương mại-tài chánh của Hoa Lục kể từ ngày Đảng Trưởng Xi nắm quyền cai trị Hoa Lục cho đến nay, thì họ có thể xác định rằng cái luật an ninh mới này chỉ là một dấu hiệu chỉ rõ tình trạng làm ăn hiện tại của Hoa Lục đang xấu sẽ càng xấu hơn vì những nỗi lo sợ Nhà Nước Tàu Cộng bắt đầu áp dụng các chính sách độc tài toàn trị kiểu mới (neo-totalitarian). Hơn nữa, ở một khía cạnh khác rất tế nhị đối với những người cầm quyền Hoa Lục thì cái luật an ninh mới này còn bộc lộ rõ cho người ta thấy cái tâm lý bất an của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng lo sợ cho sự ổn định sống còn của chế độ độc đảng độc tài toàn trị, vì thông thường khi nhà cầm quyền ban hành một luật an ninh trong nước để kiểm soát mọi sinh hoạt xã hội là họ đã đang lo sợ cho chế độ của họ không còn kéo dài vững chắc ổn định. Hãy nói cụ thể như cái Luật Chống Khủng Bố (Counterterrorism Law) cũng đã đang bị Nhà Nước Tàu Cộng lạm dụng tối đa để trấn áp các dân tộc thiểu số ở trong Hoa Lục khi họ chống đối sự bất công của người cầm quyền.  Nhà Nước Tàu Cộng cũng còn áp đặt các tổ chức ngoại quốc bất vụ lợi Phi-Chính-Phủ (Non-Governmental Organizations/NGOs) dưới sự giám sát, kiểm tra của Bộ Công An. 
Cũng có những chương trình đang được nhà nước áp dụng như Chương Trình 2006 (the 2006 Program) và Dự Án 863 (the 863 Project) đặt ra những qui định quản lý các công ty kỷ thuật nước ngoài “nếu muốn được tiếp tục làm ăn tại Hoa Lục thì phải chuyển nhượng kỷ thuật lại cho công ty đối tác Hoa Lục”.  Các chương trình, dự án vừa kể trên bây giờ lại được tăng cường hiệu lực bằng cái luật an ninh mới khi nó yêu cầu bất cứ một doanh nhân nước ngoài hay một công ty ngoại quốc nào hiện đang kinh doanh ở trong Hoa Lục đều phải giao nạp cho nhà nước các bộ khoá giải mã và mật mã máy vi tính của họ, cũng như phải cung cấp “một cánh cửa sau (backdoor) để nhà nước có thể vào tiếp thu những dữ liệu của mạng lưới thương mại được lưu trữ trong các lập trình của máy điện toán (!) 
Rất rõ rệt là Nhà Nước Tàu Cộng có một mục đích cuối cùng là phải hữu hiệu ngăn cấm được sự cạnh tranh của các doanh nhân nước ngoài và công ty kỷ thuật đa quốc gia.  Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng có thể dùng cái luật an ninh mới để quyết định chọn ra những công ty ngoại quốc nào phải bị cấm nhập cảng vào Hoa Lục trong khi có một công ty Hoa Lục nào đó ở trong nước đã có khả năng làm ra những sản phẩm thay thế, cho dù đó là loại “hàng nhái”! Với kết quả như vậy, Nhà Nước Tàu Cộng áp dụng cái luật an ninh mới này để xô đẩy các công ty kỷ thuật đa quốc gia ra khỏi lãnh thổ Hoa Lục.  Bây giờ không còn nghi ngờ thêm gì nữa khi đã quá rõ rệt là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng muốn hoàn toàn thay thế kỷ thuật tin học điện toán nước ngoài bằng cái kỷ thuật tin học điện toán Hoa Lục.  Một thí dụ điển hình là nhà nước đã ngăn cấm sử dụng những sản phẩm của các công ty Apple, Microsoft, Cisco ở trong văn phòng của nhà nước. Nhu cầu văn phòng của nhà nước đã được các công ty kỷ thuật Hoa Lục giải quyết cung cấp theo một hệ thống do Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng quản lý.
Người ta cũng còn nhận ra là cái hệ thống do Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng quản lý này có một sự liên hệ rất bí mật và thiết yếu giữa những tên tin tặc thuộc quân đội (military hackers) đã xâm nhập ăn cắp những bản thiết kế sản phẩm, bí mật thương mại, và những chương trình khác nữa của các công ty Mỹ để giao lại cho các công ty Hoa Lục thực hiện xây dựng lên một công kỷ nghệ kỷ thuật cao cấp của Hoa Lục.  Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã có mục đích rõ ràng là các công ty kỷ thuật Hoa Lục phải thay thế các công ty kỷ thuật ngoại quốc để làm ra những sản phẩm được sử dụng nhiều trong nước và Nhà Nước Tàu Cộng còn yểm trợ các công ty Hoa Lục này đem bán ra sản phẩm của họ ở thị trường thế giới.
Quả thật người ta cũng có thể nói là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đang tiến hành một cuộc chiến tranh mậu dịch (Trade War), bởi vì cái Luật An Ninh Quốc Gia Hoa Lục chắc chắn sẽ có ảnh hưởng mạnh lên sự giao thông thương mại quốc tế. Cái luật an ninh mới này sẽ làm giảm sút sự giao lưu mậu dịch trong cùng một lúc nó yễm trợ các công ty Hoa Lục chiếm lĩnh độc quyền ở thị trường trong nước, và còn nâng đỡ cho các công ty Hoa Lục này để cạnh tranh mạnh hơn trong thị trường nước ngoài.  Tuy nhiên, ngưới ta cũng phải xem xét lại tính cách hoạt động thương nghiệp lâu dài của một nến kinh tế phát triển toàn bộ, không chỉ là sự phát triển cục bộ ngắn hạn. Nếu được xem xét lại như thế thì cái Luật An Ninh Quốc Gia Hoa Lục sẽ tạo ra một “hệ-thống-cách-ly” (the insulated system) chẳng có lợi ích gì cho các công ty Hoa Lục; bởi vì cái luật an ninh mới này chỉ là mục đích phục vụ cho cái chế độ Độc Tài Toàn Trị Kiểu Mới (Neo-Totalitarian) của Đảng Trưởng Xi, và những chế độ độc tài toàn trị kiểu cũ hay kiểu mới đều đã được chứng minh là sự thất bại, sụp đổ; nó không thể xây dựng được một nền kinh tế-thương mại-tài chánh của thị trường tự do.  
Để kết luận người ta có thể nói theo một cách khác là cái luật an ninh mới này dưới chế độ Độc Tài Toàn Trị Kiểu Mới (Neo-Totalitarian) của Đảng Trưởng Xi chính là một “Tình Trạng Bình Thường Mới (the New Normal) của Hoa Lục trong thời kỳ quá độ quay trở lại nền kinh tế hoạch định kiểu mới của hệ tư tưởng Mác-Mao. Với kết quả như thế thì cái bài xã luận của Song Miou đã phổ biến trên hệ thống thông tin tuyên truyền Tiếng Nói Hoa Lục đúng là khiến cho những doanh nhân nước ngoài và công ty ngoại quốc đang làm ăn ở trong Hoa Lục phải cảm thấy lạnh-xương-sống-nổi-da-gà rất khó chịu, rất lo sợ, bởi vì sớm muộn gì họ cũng bị bọn chúng cướp sạch, đuổi đi khỏi Hoa Lục. Họ mất hết trắng tay nhưng còn giữ được cái mạng của họ.  Thế Là Không Sao Đâu (So No Star Where! Haha :)) Lo gì, họ còn sống là còn làm ra tiền./.

 Nguyễn Thành Trí                                                                                                  Sài Gòn, Chủ Nhật 12/7/2015


TUYÊN TRUYỀN GIAN TRÁ QUÁ ĐỘ NGU XUẨN

TUYÊN TRUYỀN GIAN TRÁ QUÁ ĐỘ NGU XUẨN                                     Nguyễn Thành Trí


Có lẽ vì phải bận rộn học tập tư tưởng Mao Trạch Đông nên chắc chắn là các đảng viên Tàu Cộng không bao giờ được đọc những sách của Albert Camus, việc thiếu sót đó khiến cho họ chưa hiểu được cái tính chất “phi lý” của sự vật, của cuộc đời; tuy nhiên, họ là con cháu của Mác-Mao thì họ phải biết rõ ràng cái tính cách “Phi Lý Của Cộng Sản Tuyên Truyền”, một kiểu cách tuyên truyền gian trá, vô lý, quá độ ngu xuẩn. Thí dụ cụ thể như trong một tấm hình chụp được ở bên ngoài cửa kính của Trung Tâm Hữu Nghị Của Người Hoa Lục và Người Mỹ (Chinese/ American Friendship Center) có treo những tấm bích chương tuyên truyền của Tàu Cộng chống Mỹ rõ ràng là câu khẩu hiệu “Đánh Bại Kẻ Thù/Defeating Your Enemy” kèm theo hình ảnh “Tàu Cộng làm nổ tung Tòa Nhà Quốc Hội Mỹ”. Ở một trung tâm hữu nghị (friendship center) mà lại tuyên truyền như thế, thì đúng là tuyên truyền gian trá quá độ ngu xuẩn, phải không?

Dưới sự cai trị độc tài tàn ác của Đảng Trưởng Mao trong thời gian chiến dịch mười năm Đảng Tàu Cộng đã thực hiện một cuộc “Cách Mạng Văn Hoá Vô Sản Vĩ Đại” ở trong Hoa Lục cũng có một câu khẩu hiệu được phổ biến khắp nơi,  nhưng không kém phần phi lý, phi luân, phi nhân, kỳ cục, ngớ ngẩn là “Cha gần, Mẹ gần, nhưng cả hai không gần bằng Chủ Tịch Mao.” (Father is close, Mother is close, but neither is as close as Chairman Mao).  Đây chính là một thời gian đau buồn nhất của nền Văn Minh Trung Hoa khi bị bọn Tàu Cộng vô thần, vô đạo, vô luân, vô nhân đã phá huỷ toàn bộ văn hoá tốt đẹp truyền thống Trung Hoa gây ra cái cảnh gia đình tan nát vì những người con “thân cận với Chủ Tịch Mao” để đấu tố làm nhục, giam cầm, giết hại hàng triệu người cha mẹ Hoa Lục!

Hiện nay cho dù đã qua mấy chục năm, cái tính cách Tàu Cộng tuyên truyền phi lý, kỳ cục, ngớ ngẩn, quá độ ngu xuẩn vẫn còn được nói ra những “chuyện trái ngược với lẽ phải” và nguỵ biện, quỷ quyệt, gian trá chỉ có mục đích chống đỡ cho chế độ Tàu Cộng độc tài đảng trị.  Nếu phải đếm hết tất cả kết quả của việc Tàu Cộng đã từng gian xảo, ngụy biện những chuyện trái ngược với lẽ phải thì nhiều lắm, người ta chỉ nêu ra ở đây những chuyện trái ngược với lẽ phải tiêu biểu nhất, ngớ ngẩn nhất, kỳ cục nhất mà Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã tuyên truyền phi lý nhất, ngu xuẩn nhất. Nếu nhà văn và là triết gia Albert Camus còn sống, chắc chắn phải khâm phục cái tính cách “Phi Lý Nhất” của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng! 
Trong hiện tại ở Hoa Lục cái phi lý nhất, kỳ cục nhất, ngớ ngẩn nhất, và tiêu biểu nhất là trong lúc người dân Hoa Lục khó thở, khó chịu, than phiền vì nạn ô nhiễm không khí ở khắp nơi bầu trời đầy sương-khói (smog=smoke+fog) mù mịt, thì Đài Truyền Hình Trung Ương Hoa Lục (China Central Television/CCTV), một đài truyền hình Nhà Nước Tàu Cộng đã “làm trò khỉ ảo thuật” tạo ra một bảng liệt kê dài có tới năm (5) điều lợi ích của Sương-Khói/Smog! Quả thật ở trên trái đất này hiện nay chỉ có Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng “ăn mừng” những lợi ích của sự ô nhiễm không khí!  Bởi vì nghe theo cách tuyên truyền của Tàu Cộng kể ra như sau:
(1) Sương-Khói/Smog khiến cho người dân Hoa Lục đoàn kết lại vì một vấn đề có ảnh hưởng chung.
(2) Sương-Khói/Smog làm cho quần chúng Hoa Lục bình đẳng với nhau khi mọi người, giàu cũng như nghèo, đều có thể bị tổn thương, hại sức khoẻ.
(3) Sương-Khói/ Smog giúp nhận biết được “cái giá phải trả của sự tiến bộ nhanh”
(4) Sương-Khói/Smog làm cho dễ dàng phát sinh những câu chuyện hài hước có nói tới sương và khói!
(5) Sương-Khói/Smog cũng giúp giáo dục người dân Hoa Lục về “sự hiểu biết khí hậu, địa lý, vật lý, hoá học, và lịch sử”; các loại kiến thức này của người dân Hoa Lục đã đang có tiến bộ!
Hơn nữa, cái tính cách “Phi Lý Nhất” đã được đẩy lên thêm một mức cao hơn khi sau chương trình của Đài Truyền Hình Trung Ương Hoa Lục (CCTV) không lâu thì tờ Thời Báo Hoàn Cầu (the Global Times) một tờ báo quốc doanh của Nhà Nước Tàu Cộng đã có đăng tải một bài nhận định rằng “sự ô nhiễm không khí ở trong Hoa Lục giúp cho Quân Đội Tàu Cộng có được một lợi thế quân sự bằng cách làm mờ mắt kẻ thù khi nhìn xuống từ trên không gian; như vậy sự ô nhiễm không khí ở trong Hoa Lục làm cản trở cái sức mạnh tầm nhìn thấy (nhản lực) của những vệ tinh trinh sát của kẻ thù” (!!!)
Tiếp theo đây cũng là cái tiêu biểu nhất, nổi tiếng nhất của hình ảnh người thanh niên Hoa Lục một mình đứng chặn đầu một đoàn xe tăng Tàu Cộng đang chạy tới đàn áp, tàn sát người Hoa Lục biểu tình ở quảng trường Thiên An Môn trong ngày 4/6/1989 trước khi xảy ra cuộc tàn sát hàng ngàn người Hoa Lục biểu tình đòi hỏi dân chủ.  Mọi người trên thế giới đều biết rõ Tân Hoa Xã là cơ quan thông tin tuyên truyền chính thức của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng.  Người ta đã ghê tởm Tân Hoa Xã khi nó làm dơ bẩn lịch sử bằng cách dùng kỷ thuật chỉnh sửa hình ảnh (Photoshopping) để biến đổi tấm hình “Người Thanh Niên Đứng Chặn Xe Tăng/Tank Man” nổi tiếng thế giới thành một tấm hình có hàng ngàn người dân Hoa Lục đang đứng hai bên lề đường để hoan hô chào mừng đoàn xe tăng đang tiến tới chỗ biểu tình. Tấm hình “Tank Man” nguyên thuỷ không sửa đổi đã bị kiểm duyệt để thay vào đó bằng một tấm hình bị sửa đổi rất phi lý khi cho thấy người biểu tình hân hoan chào đón đoàn xe tăng đang chạy tới giết chết họ trong cuộc Tàn Sát Thiên An Môn.

Còn hơn thế nữa, cái hệ thống thông tin tuyên truyền của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng cũng đã giả tạo một câu chuyện anh hùng động đất ở Hoa Lục. Vào ngày 12 tháng 5 năm 2008 một trận động đất lớn ở tỉnh Sichuan, miền Tây Hoa Lục đã giết chết độ chừng 90000 người, gồm có chừng 10000 em học sinh. Những ngôi trường của các em học sinh nạn nhân này đã hoàn toàn sập xuống đè chết các em.  Những ngôi trường này đã được xây cất không đúng tiêu chuẩn an toàn, Các viên chức địa phương có trách nhiệm trông coi thi công xây dựng đã tham nhũng, đã dùng những vật liệu xấu, kém phẩm chất mà người dân Hoa Lục địa phương dùng nhóm chữ “nhà bã-đậu-hủ” để ám chỉ các thứ vật liệu xấu được sử dụng để xây những ngôi trường của các em.  Vài ngày sau trận động đất kinh khủng này thì có một câu chuyện được kể lại trên hệ thống thông tin tuyên truyền Tân Hoa Xã, chuyện kể lại là có một giáo viên tiểu học và cũng là một đảng viên Tàu Cộng đã dùng hai cánh tay và cái thân của chính mình để che chở cho bốn em học sinh trong lúc ngôi trường sập xuống.  Ông giáo viên cũng là đảng viên Tàu Cộng này đã chết, đã hi sinh mạng sống của chính mình để cứu sống bốn em học sinh nhỏ.  Tân Hoa Xã đã miêu tả ông giáo viên này như “một thiên thần trong truyện cổ tích”, ông ấy đã được ca ngợi, tuyên dương là “Đảng Viên Tàu Cộng Xuất Sắc trong công tác cứu trợ nạn nhân động đất và thiên tai.” (sic!)
Tuy nhiên, cũng còn có một bài tường thuật được đăng tải trên tờ nhật báo Southern Metropolis Daily, một tờ báo trong số rất ít tờ báo phát hành ở trong Hoa Lục sẵn sàng thực sự đối lập với giới cầm quyền địa phương. Bài tường thuật này đã nói rõ những chi tiết khác với câu chuyện kể lại của Tân Hoa Xã.  Chỉ có một em học sinh thực sự còn sống, trong số bốn em học sinh mà Tân Hoa Xã cho biết là được ông giáo-viên-đảng-viên cứu sống.  Chi tiết của bài tường thuật trên tờ nhật báo Southern Metropolis Daily cho biết chỉ có một em còn sống, một em đã chết, và hai em kia nữa thì hoàn toàn là “ma”, là không có thật, chỉ là bịa đặt ra mà thôi! Chủ bút của tờ nhật báo Southern Metropolis Daily phải chịu trách nhiệm về việc đăng một bài tường thuật nói sự thật của người giáo viên cũng là đảng viên Tàu Cộng xuất sắc, anh hùng động đất Hoa Lục; nên ông chủ bút đã bị bắt giam!

Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng cũng còn có chuyện tuyên truyền gian trá, xảo quyệt hơn thế nữa! Văn hóa tốt đẹp truyền thống Trung Hoa luôn luôn đề cao giá trị gia đình, và xem trọng đức tính hiếu thảo của người con đối với cha mẹ, vì vậy bất hiếu là một tội lớn, thường thường bị xóm giềng, họ hàng chê trách, nguyền rủa. Bất hiếu là khi người con bỏ rơi cha mẹ già yếu của mình, không nhận cái bổn phận, trách nhiệm phụng dưỡng cha mẹ già yếu của mình.  Tuy nhiên, ở trong Hoa Lục kể từ ngày Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng xây dựng văn hoá cộng sản và con người mới xã hội chủ nghĩa thì cái giá trị gia đình bị đảng và nhà nước huỷ hoại.  Cái quan niệm “hào của, hào con” là một trong những đặc điểm hạnh phúc gia đình của người dân Hoa Lục đã bị người cầm quyền Tàu Cộng phá bỏ và ngăn cấm việc có nhiều con bằng việc thực hiện Chính Sách Một-Con/One-Child Policy. 
Trong năm 1985 chế độ độc tài đảng trị Tàu Cộng đã sáng tạo ra một câu khẩu hiệu tuyên truyền rất là “nổi tiếng bao biện, hào hiệp, hào phóng” như sau, “Có một con là tốt nhất; nhà nước sẽ chăm sóc cho người già.” Người ta cũng nhận thấy có một sự thay đổi xuống cấp trong nội dung của câu khẩu hiệu này trong năm 1995 như sau, “Có một con là tốt nhất, nhà nước sẽ giúp chăm sóc cho người già.”  Cho tới năm 2005 thì câu khẩu hiệu này trở thành “Bạn không thể tuỳ thuộc vào nhà nước để chăm sóc người già của bạn.” Và rồi tới năm 2012 thì quá rõ ràng là rất thực tế “Hoãn lại việc nghỉ hưu trí là tốt nhất; hãy tự chăm sóc lấy chính bạn.”  Như vậy đối với một cặp vợ chồng trẻ vào năm 1985 đã phải bị bắt buộc làm theo Chính Sách Một-Con cho tới ngày nay thì phải quyết định trước việc “hoãn nghỉ hưu và phải biết tự chăm sóc cho chính mình.” Đúng là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã tuyên truyền trơ trẽn, gian dối, lường gạt, vô lý như vậy đối với người dân Hoa Lục! 
Hệ thống thông tin tuyên truyền Tàu Cộng cũng đã xuyên tạc nói xấu những người Hoa Lục thực hành Pháp Luân Công một cách trắng trợn, gian trá quá độ ngu xuẩn khi họ làm trò ảo thuật hô biến năm người pháp luân công trở thành năm người tự thiêu tại Quảng Trường Thiên An Môn vào ngày 23 tháng Giêng năm 2011. Những cái lưỡi cái miệng của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đồng loạt cất tiếng đồng ca hợp xướng lên rằng “năm người pháp luân công đã tự thiêu để được đi lên thiên đàng.” (sic!) Tuy nhiên, những cuộc điều tra cẩn thận của tổ chức Phát Triển Giáo Dục Quốc Tế, một tổ chức Phi Chính Phủ đã cho biết “sự kiện năm người tự thiêu là do nhà nước dàn dựng đạo diễn” nhằm mục đích tuyên truyền dẫn dắt dư luận và tình cảm của quần chúng Hoa Lục chống lại những người thực hành Pháp Luân Công ở trong Hoa Lục.
Trong ngày 23 tháng Bảy năm 2011 đã có xảy ra một tai nạn giao thông làm cho hơn 40 người chết và hơn 200 người bị thương khi hai chiếc xe lửa cao tốc/bullet trains đã chạy đụng nhau tại Wenzhou thuộc tỉnh Zhejiang, Hoa Lục.  Kết quả là có sáu toa xe đã bị trật đường ray kể cả bốn toa xe bị rơi khỏi cầu.  Nguyên nhân gây ra tai nạn giao thông này là do sấm sét “trời đánh” đã đánh trúng chiếc xe lửa thứ nhất làm cho nó phải ngừng chạy và chiếc xe lửa thứ nhì đã không thể thắng lại kịp nên phải từ phía sau đụng chiếc xe thứ nhất.

Tai nạn xe lửa cao tốc đã xảy ra nhưng không một tờ báo quốc doanh nào có thông tin về nó, vì “Xe Lửa Cao Tốc/Bullet Trains” đã là một hình ảnh tượng trưng cho lòng tự hào, kiêu hãnh của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng về sức phát triển nhanh và khi so sánh thì ở nước Mỹ còn chưa có xe lửa cao tốc/bullet trains như ở Hoa Lục.  Trên hệ thống thông tin tuyên truyền chính thức của nhà nước đã không loan báo gì về tai nạn giao thông làm chết và bị thương nhiều người như vậy.  Những người cầm quyền có liên quan tới vụ tai nạn xe lửa cao tốc này đã vội vàng ra lệnh làm cho bẹp lép những toa xe và phải chôn giấu các toa xe này xuống đất để không ai có thể trông thấy chúng nữa! Rõ ràng đây là một hành động che giấu bằng chứng của những lỗi kỷ thuật, những lỗi thiết kế toa xe, và vẫn còn dối trá ngụy biện về cái tội ác của chính mình, bởi vì chỉ vài giờ sau khi các viên chức có trách nhiệm về vụ tai nạn đã tuyên bố là không tìm thấy nạn nhân nào khác, thì một bé gái may mắn còn sống ở một góc nào đó trong toa xe được cứu sống đem ra ngoài. Nếu cái toa xe có bé gái còn sống này đã bị chôn giấu xong rồi, thì quả thật đáng sợ!

 

Sự việc đáng sợ đã xảy ra như vậy, nhưng trong buổi họp báo vào ngày kế tiếp thì người phát ngôn của Cục Đường Sắt Hoa Lục cho biết rằng “họ chôn các toa xe để công tác cứu hộ nạn nhân được dễ dàng hơn” (sic!) Khi được hỏi về bé gái bị bỏ sót trong toa xe nhưng sau đó được nhìn thấy và được cứu sống, thì người phát ngôn này nói “Đó là một phép lạ. Quí vị có tin hay không, tuỳ quí vị; dù sao đi nữa, tôi tin chuyện đó.” (sic!) Quá rõ rành rành cái tính cách tuyên truyền phi lý quá mức của Tàu Cộng như thế thì có ai dám tin! Khi chi tiết của cuộc họp báo kể trên được phổ biến trong công chúng Hoa Lục thì dư luận trở nên giận dữ lên án các viên chức Tàu Cộng thiếu trách nhiệm đã không thực hiện điều tra đầy đủ vụ tai nạn xe lửa cao tốc.  Ở trên mạng xã hội Sina Weibo có người đã viết lời chỉ trích cay đắng châm biếm Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng như sau “Đây là một quốc gia nơi mà một cơn bão sấm sét có thể gây ra một tai nạn xe lửa cao tốc, một chiếc xe hơi có thể làm một chiếc cầu sụp đổ và uống sữa có thể bị bệnh sạn thận…Hoa Lục ngày nay là một chiếc xe lửa cao tốc đang chạy qua một cơn bão sấm sét - và chúng ta, những người dân Hoa Lục, là những hành khách ở trên xe!”

 

Người ta cũng đã nhận ra rõ ràng xã hội Hoa Lục dưới sự quản lý của Nhà Nước Tàu Cộng đã đang băng hoại, không còn một chút đạo đức! Sau khi câu chuyện một giáo viên hiếp dâm sáu em học sinh nhỏ đã bị công khai, thì Hội Đồng Giáo Dục Thành Phố Ruichang ở Hoa Lục chỉ phải trả y tế phí cho các em nạn nhân. Cha mẹ của các em nạn nhân cũng đã có yêu cầu bồi thường tổn thương tâm lý cho các em và có ý định thưa kiện Hội Đồng Giáo Dục Thành Phố và chính quyền thành phố.  Tuy nhiên, viên chức phó thị trưởng của thành phố đã chỉ trích các cha mẹ của nạn nhân bằng lời lẽ như sau “Nếu đó là con của tôi bị hiếp dâm, tôi sẽ đem nó đi điều trị ở một nơi kín đáo không ai biết được, và tôi sẽ không đòi hỏi bồi thường một xu nào của chính quyền.”  Đúng là quá kỳ cục, vô lý, trái ngược lẽ phải, và bất công khi những trẻ em nạn nhân bị hiếp dâm phải chịu câm miệng để điều trị kín đáo, và không được bồi thường tổn thương tâm lý cho các trẻ em nạn nhân, trong khi kẻ hiếp dâm trẻ em thì được thung dung thoả mãn ngồi xổm trên luật pháp của Hoa Lục!   
Người ta cũng đã nhận thấy rõ ràng là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng vẫn còn xem thường Nhân Dân Hoa Lục, khi họ cho rằng dân trí Hoa Lục còn kém, dễ bị tuyên truyền xảo quyệt của họ lừa gạt. Trong năm 2013 cũng có những cuộc biểu tình của người dân Hoa Lục phản đối nhà nước về việc xây dựng các nhà máy sản xuất chất hoá học Paraxylene ở trong địa phương của họ. Tờ báo của nhà nước là Nhân Dân Nhật Báo đã có luận điệu tuyên truyền xảo quyệt, dối trá, lừa gạt người dân Hoa Lục khi loan tin rằng “chất Paraxylene là một chất lỏng trong suốt, không màu sắc, có mùi thơm, và còn có vị hơi ngọt.”  Tờ Nhân Dân Nhật Báo còn nói thêm là “chất Paraxylene không độc hại bằng chất cà phê. Trong khi cà phê có thể làm sinh bệnh ung thư bọng đái hoặc bệnh đường tiểu của con người, thì hiện nay chưa có đủ bằng chứng gì để kết luận chất Paraxylene gây bệnh như cà phê.”
Đây đúng là một luận điệu tuyên truyền gian trá quá độ ngu xuẩn!  Căn cứ vào sự xác định trong “Bảng Yết Thị Quốc Tế về sự An Toàn Chất Hoá Học của chất Paraxylene/International Chemical Safety Card for Paraxylene” thì con người khi hít vào chất Paraxylene sẽ bị chóng mặt và ói mửa; khi nuốt vào chất Paraxylene sẽ có cảm giác nóng trong bụng. Trong một thời gian dài tiếp xúc với chất Paraxylene sẽ có “ảnh hưởng lên hệ trung khu thần kinh, và gây ngộ độc cho việc sinh sản hoặc phát triển bào thai.” Như thế thì tại sao tờ Nhân Dân Nhật Báo lại tuyên truyền trong quần chúng Hoa Lục là chất Paraxylene không độc hại gây bệnh bằng chất cà phê?
Vào tháng Ba năm 2014 người dân Hoa Lục rất kinh ngạc và lo sợ khi biết là đã có hàng ngàn con heo chết trương sình, thối rữa, bị bỏ trôi trên sông Huangpu của thành phố Thượng Hải.  Sau khi các cơ quan nhà nước hữu trách đã điều tra thì biết có một trại nuôi heo ở phía trên vùng thượng lưu của sông Huangpu đã bỏ trôi sông rất nhiều con heo bị chết vì bệnh vi khuẩn Porcine Circo Virus; bởi vì trong một thời gian ngắn mà heo chết quá nhiều, nên trại nuôi heo đã không thể nào chôn lấp hết tất cả heo chết, vậy thì phải bỏ heo chết trôi sông cho đi chỗ khác! Các nhân viên vệ sinh của thành phố Thượng Hải đã phải mất nhiều ngày để câu vớt những con heo chết đem lên khỏi sông Huangpu.
Trong lúc người dân thành phố Thượng Hải lo sợ rằng hàng ngàn con heo chết thối rữa bỏ trôi trên sông Huangpu có nhiễm vi khuẩn bệnh thì nước sông đã bị ô nhiễm mà đa số người dân Thượng Hải từ trước tới nay đã đang dùng nguồn nước sông này trong việc nấu ăn, uống, tắm giặt trong gia đình hàng ngày.  Họ lo sợ nguồn nước sông Huangpu đã nhiễm vi khuẩn Porcine Circo Virus thì sẽ khiến cho họ bị lây bệnh. Trái với sự lo sợ của người dân Thượng Hải, cả hệ thống thông tin tuyên truyền của Nhà Nước Tàu Cộng đã ra rả một giọng khẳng định là nước sông Huangpu không bị ô nhiễm vì nhiều heo chết thối rữa trôi trên sông nhiều ngày và quan trọng hơn hết là nước sông vẫn trong sạch an toàn cho việc dùng để uống và nấu ăn! Tức giận, bất mãn với cái luận điệu thông tin tuyên truyền của nhà nước, cho nên cũng có nhiều người dân Hoa Lục trên mạng xã hội Sina Weibo đã phản ứng lại nhà nước như sau, “nếu nói nước sông Huangpu không bị ô nhiễm vì heo chết trương sình, thối rữa trôi sông, thì những người lãnh đạo vĩ đại hãy vui lòng uống nước sông trước người dân.”
Trong thời gian gần đây Nhà Nước Tàu Cộng đã từng khoá cửa dịch vụ diện thư Gmail của Google ở trong Hoa Lục. Tờ báo Thời Báo Hoàn Cầu, một loại cái miệng cái lưỡi tuyên truyền của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng trong phiên bản phát hành bằng tiếng Anh đã cho biết “vì những lý do an ninh phát sinh mới đây” nên phải khoá cửa Google, và những người sử dụng dịch vụ điện thư Gmail phải “chấp nhận thực tế này.” Cái gọi là “những lý do an ninh” thật ra là sự “đe dọa của Google đối với guồng máy kiểm duyệt của Nhà Nước Tàu Cộng và bức tường lửa ngăn chặn liên mạng của nó.”  Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đang lo lắng, bất an vì Google là một trong những phương tiện rất hữu ích, có hiệu quả cao trong công việc làm cho hệ thống thông tin tuyên truyền của Tàu Cộng càng ngày càng bị bộc lộ rõ rệt cái tính cách gian trá quá độ ngu xuẩn./.
Nguyễn Thành Trí                                                                                                       Sài-Gòn, Thứ Bảy 25/7/2015


TIỀN NÓNG-TIỀN LẠNH-TIỀN CHẾT BIẾN MẤT KHỎI HOA LỤC

TIỀN NÓNG-TIỀN LẠNH-TIỀN CHẾT BIẾN MẤT KHỎI HOA LỤC
 Nguyễn Thành Trí


Căn cứ trên những số liệu thống kê chính thức của Ngân Hàng Hoàng Gia Scotland/Royal Bank of Scotland và Deltec International Investment Group/Tập Đoàn Deltec Tư Bản Đầu Tư Quốc Tế trong sáu tháng đầu năm 2015 vốn tư bản đầu tư đã bay ra khỏi Hoa Lục ước tính hơn 300 tỉ đôla.  “Tiền Nóng/Hot Money” đang nguội dần ở Hoa Lục.  Đó là một chỉ dấu rõ ràng cho thấy liên tiếp trong mười một tháng vừa qua không có dòng tiền đôla chảy vào; ngược lại, chỉ có dòng tiền đôla chảy ra khỏi Hoa Lục. Tiền Nóng đã đang được đem đi đầu tư ở những nơi khác trong ngắn hạn phát sinh nhiều lợi nhuận hơn ở Hoa Lục.  Sự kiện rõ rành rành là Tiền Nóng đã đang và sẽ tiếp tục tới mức độ hoàn toàn nguội lạnh ở Hoa Lục, và nó đang phản ảnh một hiện trạng suy trầm thê thảm tới độ rùng mình của nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục đã không phát triển đồng bộ, điều hoà, ổn định trong thời gian ba mươi năm qua.

Nhân dịp vừa nói tới sự kiện Tiền Nóng đã bay ra khỏi Hoa Lục trong thời gian liên tiếp mười một tháng vừa qua, kể từ tháng 5/2014 tới tháng 3/2015; cũng xin được nhắc tới phần Tiền Lạnh/Cold Money, một loại tài sản tính bằng hàng trăm hàng ngàn tỉ đôla được nhiều quan chức đảng viên Tàu Cộng tham nhũng đã chuyển ngân khoản ra nước ngoài, hoặc họ đã trốn khỏi quê hương Hoa Lục mang theo để tiếp tục làm ăn sinh sống nơi xứ lạ quê người. Trên thực tế nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục đã đang bị thất thoát về hai khoản Tiền Nóng/Hot Money và Tiền Lạnh/Cold Money bị chảy đi biến mất khỏi Hoa Lục hàng ngàn tỉ đôla, mà Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng có ra hết sức để kêu réo, níu kéo, mời gọi thì Tiền Nóng cũng không quay lại; còn cái Lưới Trời/ Sky Net mà Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đang giăng ra để bắt giữ những quan chức đảng viên Tàu Cộng tham nhũng và thu tóm lại số Tiền Lạnh cũng chẳng được bao nhiêu.

Hơn nữa, người ta cũng căn cứ trên thực tế của nền kinh tế-tài chánh và chú ý nhất về những khía cạnh của thị trường chứng khoán Hoa Lục, một nơi vẫn còn mờ ám hoang dã có nhiều tài khoản Tiền-Chết/Death-Money của nhiều người dân Hoa Lục đã mua chứng khoán với nhiều hy vọng làm giàu nhanh nhờ vào giá chứng khoán trong một thời gian nhất định cứ liên tiếp tăng nhanh để họ có cảm tưởng vui mừng của người giàu ở Hoa Lục. Tuy nhiên thực tế thật trớ trêu vì cái tài khoản chứng khoán của họ đột ngột bị tuột dốc mất hết giá trị khiến họ mất hết tiền; tài khoản chứng khoán của họ đã trở thành tài khoản Tiền-Chết/Death-Money đưa tới nhiều cái chết nhảy lầu, nhảy cầu, nhảy trước đầu xe đang chạy, v.v…để mang số Tiền Chết về bên kia thế giới tiếp tục trò chơi chứng khoán Hoa Lục!  Trong số nhiều cái chết đã xảy ra trong quá khứ vì trị giá chứng khoán Hoa Lục tuột dốc quá mức, vừa mới đây lại có một cái chết vì chứng khoán rớt giá vào ngày thứ Sáu 19/6/2015 điển hình cho tài khoản Tiền Chết trong thị trường chứng khoán Thượng Hải là nó đang xấu dần tới mức xấu nhất kể từ năm 2008 đến nay khi nó rớt xuống 6.5% phần trăm.  Nó cũng khiến cho sự việc người dân Hoa Lục mong ước làm giàu nhanh bằng cách đầu tư chứng khoán và những bất an, xáo trộn xã hội do hậu quả của việc tuột dốc mất giá trị chứng khoán làm cho họ mất hết tiền và gây ra nhiều cái chết gọi là tài khoản Tiền Chết/Death-Money. 

Cả hai sự kiện này kết hợp lại sẽ khiến cho Giấc Mơ Chứng Khoán Thượng Hải trở thành những cơn ác mộng khủng khiếp của nhiều người dân Hoa Lục mua chứng khoán và cũng còn là cơn ác mộng bất bình thường của thị trường chứng khoán Hoa Lục nữa! Hiện tại tình trạng của ba (3) tài khoản Tiền Nóng-Tiền Lạnh-Tiền Chết của nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục đã quá xấu thê thảm như vậy, thì làm sao Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng lại có thể đi khắp nơi như Phi Châu, Châu Mỹ La Tinh, Trung Á-Đông Á-Nam Á để kêu gọi, đề nghị, ký kết hợp tác đầu tư kinh tế-tài chánh với các nước khác trong khu vực có liên quan?

Hãy nói cụ thể như ở các nước Chad, Guinea, Niger, Serria Leone thuộc Phi Châu là những nơi mà Tàu Cộng đã đầu tư chủ yếu vào việc khai thác khoáng sản để phục vụ cho công kỷ nghệ ở Hoa Lục, và xây dựng những hạ tầng cơ sở bến cảng, kho bãi, cầu đường tại địa phương để vận chuyển nguyên vật liệu đem về Hoa Lục. Sau một thời gian thực hiện hợp tác đầu tư kinh tế với Hoa Lục xảy ra như vậy, các nước Phi Châu đã nhận ra thực chất của Nhà Nước Tàu Cộng là một loại thực-dân-mới đi khai thác nguyên vật liệu của các nước địa phương, không giúp ích gì cho sự phát triển kinh tế địa phương khi làm cho các nước Phi Châu không sản xuất được thứ gì cả, mà trở thành thị trường tiêu thụ hàng hoá của Hoa Lục, vì mọi thứ đều Made in China do người Hoa Lục làm ra tại Hoa Lục, và nhân công cũng là người Hoa Lục được di dân tới các nước Phi Châu, điều này khiến cho người Phi Châu địa phương không có việc làm. Các nước Phi Châu đã bắt đầu phản đối chính sách thực dân mới của Nhà Nước Tàu Cộng.

Còn ở Châu Mỹ La Tinh, các nước Venezuela, Argentina những nơi giàu nguồn dầu thô và tài nguyên thiên nhiên nhưng các nhà đầu tư tài chánh tây phương e ngại nhiều nhất vì tính chất bất ổn của nhà cầm quyền địa phương.  Trong khi đó Nhà Nước Tàu Cộng cứ việc mạo hiểm ký kết hợp tác khai thác dầu thô và nguyên liệu của nước địa phương. Có lẽ Nhà Nước Tàu Cộng và những người cầm quyền nước Venezuela, Argentina cùng nhau là một bọn “kên kên” độc tài, độc quyền quản trị Hoa Lục, Venezuela, và Argentina như nhau. Hơn nữa, người ta ngạc nhiên khi nhận thấy Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng rất hăng hái và lăng xăng chủ động trong việc ký kết hợp tác kinh tế tài chánh với nhiều nước trên thế giới nhất là ở Á Châu với các dự án của hai Con Đường Tơ Lụa/Silk Roads trên đất liền và trên biển. Trên đường bộ thì xuất phát từ Hoa Lục đi qua các nước Trung Á tới nước Nga, và trên đường biển thì xuất phát từ đảo Hải Nam đi qua vùng biển của các nước Đông Nam Á tới Ấn Độ Dương trước khi tới Vịnh Ba Tư thuộc Biển Ả Rập.  Dự án của mỗi Con Đường Tơ Lụa trên bộ cũng như trên biển phải chi tiêu hàng trăm tỉ đôla và mất hơn mười năm để thực hiện đến hoàn tất. Người ta cũng đã nhận thấy Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng tính toán rất chu đáo khi có thêm một dự án trị giá 90 tỉ đôla xây dựng một hệ thống hạ tầng cơ sở trong 15 năm được ký kết hợp tác với Hồi Quốc để làm một Hành Lang Kinh Tế Hoa Lục-Hồi Quốc/China-Pakistan Economic Corridor xuất phát từ Kasgha, Hoa Lục rồi đi qua vùng Tân Cương của người dân tộc Hồi ở Hoa Lục chạy dài xuống hải cảng Gwadar ở tỉnh Balochistan của Hồi Quốc trước khi tới Vịnh Ba Tư thuộc Biển Ả Rập. 

Như vậy Nhà Nước Tàu Cộng có ý định rõ ràng là dùng cái hành lang kinh tế này để nối liền hai con đường tơ lụa ở trên bộ và trên biển như vừa nói trên.  Cùng một thời gian mà Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng lại có nhiều dự án kinh tế tốn kém nhiều trăm ngàn tỉ đôla như thế thì Tàu Cộng tìm đâu ra tiền?  Thế là Nhà Nước Tàu Cộng lại lăng xăng hăng hái và chủ động ra hết sức kêu gọi huy động vốn tư bản của các nước khác hợp tác thành lập các tổ chức tài chánh quốc tế gọi là khối BRICS có trụ sở tại thành phố Thượng Hải vào tháng 7 năm 2014 gồm có các nước Brazil, Russia, India, China, South Africa tham gia; và thêm một việc thành lập Ngân Hàng Đầu Tư Hạ Tầng Cơ Sở Á Châu viết tắt là AIIB có trụ sở tại thủ đô Bắc Kinh vào tháng 10 năm 2014.

Quả thật là người ta nhận thấy rằng Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng có nhiều dự án trị giá nhiều ngàn tỉ đôla hợp tác kinh tế đã ký kết, và có nhiều tổ chức tài chánh quốc tế do Tàu Cộng chủ trương cũng đã làm lễ ra mắt rồi, tuy nhiên số tiền đôla Mỹ cần phải có gấp thì hiện nay chưa có!  Hay là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã ký kết thì cứ việc ký kết trước, còn chuyện 15-20 năm nữa có thể thực hiện hoàn thành được các dự án trị giá hàng chục ngàn tỉ hay hàng trăm ngàn tỉ đôla này hay không, đó là chuyện sau này của ngày mai.  Hôm nay có một chuyện đáng nói là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đang “làm ra vẻ giàu nhất thế giới có đôla Mỹ nhiều lắm, hoặc là Nhà Nước Tàu Cộng có khả năng in được đôla Mỹ thay thế cho nhân dân tệ Hoa Lục”, nhưng cũng có một thực tế không thể bàn cãi là Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đã đánh trống lảng như thế ở nhiều nơi trên thế giới để che giấu tình trạng hiện tại đang bị bệnh Tiền Nóng-Tiền Lạnh-Tiền Chết cạn kiệt chết dần của nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục.  Cả hai tổ chức tài chánh quốc tế này đều do Nhà Nước Tàu Cộng chủ trương, chủ động “tăng cường sức mạnh đoàn kết giữa các nước thành viên để chống lại Quỷ Tiền Tệ Quốc Tế/IMF và Ngân Hàng Thế Giới/World Bank” đều đã đang được nước Mỹ lãnh đạo.

Khi xem xét tỉ mỉ cẩn thận nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục, người ta nhận ra những hình ảnh trái ngược nhau như là trong lúc các nước khác rất ngạc nhiên về sức phát triển quá nhanh, thí dụ cụ thể như một công ty xây dựng Hoa Lục đã hoàn tất một toà cao ốc 57 tầng có 800 căn hộ chung cư và văn phòng làm việc cho 4000 người ở; nó đã được làm xong với mức độ thi công ba (3) tầng lầu trong một (1) ngày, và cả toà cao ốc 57 tầng được dựng lên hoàn tất trong thời gian kỷ lục thế giới là 19 ngày xong một cách rất ảo thuật thần kỳ! Còn vấn đề chất lượng thi công, mức độ an toàn với độ bền và sức chịu đựng của tòa cao ốc này sẽ qua thời gian bao lâu, chỉ là chuyện của tương lai ở Hoa Lục! Và giá trị chứng khoán của Hoa Lục cứ liên tục tăng giá một cách mờ ảo huyền bí, trong cùng lúc đó những tài khoản Tiền Nóng-Tiền Lạnh-Tiền Chết đã đang và sẽ tiếp tục âm thầm lặng lẽ biến mất khỏi nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục! Đó chính là đôla Mỹ biến mất khỏi thị trường kinh tế-tài chánh Hoa Lục.  Sự kiện dòng tiền đôla Mỹ đã đang và sẽ còn chảy ra khỏi Hoa Lục càng lúc càng tăng nhanh dần khiến cho Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng phải tính toán phương cách nào cũng như phải có cái gì để thay thế đôla Mỹ?  

Trong một ngàn lẻ một kế sách chỉ có độc nhất một cách dễ làm nhất, đó là cứ việc “in tiền nhân dân tệ Hoa Lục”. Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng sẽ cho in ra một loạt tiền nhân dân tệ có số lượng đồ sộ như dãy núi Ngũ Hành Sơn ở Hoa Lục để tha hồ mà thay thế đôla Mỹ và đây cũng là tham vọng điên rồ của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng, nhưng họ không thể nào cứ việc in thêm tiền nhân dân tệ một cách vô hạn định khi tiền nhân dân tệ Hoa Lục vẫn chưa có giá trị đầy đủ để hoán chuyển thanh lý tài khoản nợ.  Vì rất rõ rệt là sau nhiều nổ lực thanh toán của Nhà Nước Tàu Cộng, các chủ nợ của Hoa Lục vẫn thích được trả nợ bằng đôla Mỹ hơn là bằng nhân dân tệ Hoa Lục.  Cũng rất rõ rệt là một cuộc chiến tranh tiền tệ giữa đôla Mỹ và nhân dân tệ Hoa Lục đã đang diễn ra gay go và sẽ còn kéo dài cho tới lúc nào có sự thay đổi rộng lớn toàn bộ Hoa Lục.   
 
Nói tóm lại, những sự kiện Tiền Nóng/Hot Money-Tiền Lạnh/Cold Money-Tiền Chết/Death Money đã đang và sẽ biến mất khỏi Hoa Lục càng ngày càng gia tăng đến mức độ cảnh báo của một nền kinh tế-tài chánh sẽ sụp đổ, bởi vì cả ba dòng Tiền Nóng-Tiền Lạnh-Tiền Chết đều chảy đi mất thì rõ ràng đó là một nguy cơ rất lớn của nền kinh tế-tài chánh Hoa Lục dưới sự quản trị của Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng trong năm 2015 trở về sau; thị trường Hoa Lục rất cần khả năng thanh lý tài khoản nợ khiến cho tình trạng tài chánh của các doanh nghiệp càng lúc càng xấu hơn, và rồi toàn bộ thị trường tài chánh-ngân hàng Hoa Lục sẽ bị mắc bệnh bất lực thanh toán nợ một cách rất trầm trọng, và rất khó điều trị./.

Nguyễn Thành Trí
Sài Gòn, 22/6/2015