NGÀY CỦA MẸ,
GIẤY KHAI SANH CON Ở ĐÂU?
(Nhân dịp Ngày Của Mẹ 8/5/2016, đăng lại
bài viết này Ngày Của Mẹ 8/5/2011)
WHERE'S THE REAL BIRTH CERTIFICATE?
NGÀY CỦA MẸ, GIẤY KHAI SANH CON Ở ĐÂU?
Trong hình nêu trên là một tấm bảng quảng cáo rất lớn với hàng
chữ in cở lớn bằng tiếng Anh có nghĩa là “GIẤY KHAI SANH Ở ĐÂU?” Tấm bảng quảng cáo này là một phần trong chiến
dịch khuấy động dư luận dân chúng Mỹ để đặt nghi vấn về nơi sanh thực sự của TT
Obama. Những tấm bảng quảng cáo có nội
dung như vậy đã thấy ở ngoài đường phố hoặc trên các xa lộ của tiểu bang
Louisiana, Pennsylvania, California, v.v... do WorldNetDaily một tổ chức truyền
thông liên mạng của phe Cộng Hoà Mỹ bảo thủ thực hiện. Họ đã khuấy động dư luận dân chúng Mỹ nghi ngờ
giấy khai sanh của TT Obama là giả tạo, Obama được sanh ra ở nước Kenya chứ
không phải ở tiểu bang Hawaì, thuở thiếu niên Obama đã có một thời gian sinh sống
tại nước Nam Dương trở thành công dân nước Nam Dương nên đã mất quốc tịch Mỹ,
người cha của Obama là công dân nước Kenya thuộc địa Anh Quốc nên khi sanh ra
Obama đã có song tịch, quốc tịch Kenya thuộc địa Anh và quốc tịch Mỹ, Obama
không phải là công dân Mỹ tự nhiên do được sanh ra trên đất Mỹ, tất cả những yếu
tố vừa kể thuộc phạm vi của luật di trú, nhập tịch, và quốc tịch rất phức tạp của
nước Mỹ chỉ nhằm một mục đích duy nhất là để chứng minh Obama không có đủ tiêu
chuẩn công dân Mỹ để được bầu làm Tổng Thống Mỹ trong nhiệm kỳ bốn năm
2008-2012.
Luật di trú, nhập tịch, và quốc tịch của nước Mỹ rất tỉ mỉ chi
tiết và phức tạp. Nhất là luật quốc tịch Mỹ lại càng rắc rối nhiều nữa. Có hai yếu tố được áp dụng trong luật quốc tịch
là tính chất địa điểm (jus solis ) và
tính chất huyết thốngcha mẹ ( jus sanguinis).
Thí dụ người cha hoặc người mẹ là công dân Mỹ và người phối ngẩu là
ngoại kiều đã sanh ra một người con trong nước Mỹ rồi sau đó đi ra nước ngoài
sinh sống một thời gian khiến cho người con không có đủ thời gian luật định phải
sống trong nước Mỹ thì sau đó người con này bị mất quốc tịch Mỹ.
Một khía cạnh rắc rối khác của luật quốc tịch
Mỹ đã khiến cho rất nhiều người hiểu lầm là trường hợp một người được sanh ra
trên một chiếc tàu ngoại quốc đang bỏ neo đậu ở một bến cảng của Mỹ hoặc đang ở
một vị trí trong vòng 12 hải lý thuộc lãnh hải của Mỹ thì đương nhiên là công
dân Mỹ. Ngược lại, một người được sanh
ra trên một chiếc tàu của Mỹ nhưng ở bên ngoài 12 hải lý không thuộc lãnh hải của
Mỹ thì không được đương nhiên là công dân Mỹ.
Những công dân Mỹ nhập tịch, hay gọi họ một cách khôi hài là
công dân Mỹ Giấy thì họ chỉ có thể ứng cử vào các chức vụ dân cử từ Thống Đốc ,
Phó Thống Đốc , Dân Biểu, Thượng Nghị Sĩ, Thị Trưởng, Giám Sát Viên thành phố,
v.v... Họ không có đủ tiêu chuẩn công
dân đương nhiên quốc tịch Mỹ, gồm có một trong hai yếu tố là địa điểm (jus solis) hoặc huyết thống cha mẹ (jus sanguinis) để được
người dân Mỹ bầu họ vào các chức vụ Tổng Thống hoặc Phó Tổng Thống.
Trong thời gian còn đang vận động tranh cử tổng thống vào năm
2008, để trả lời những nghi ngờ về nguồn gốc gia tộc của mình TT Obama đã trình
ra công chúng cử tri Mỹ tờ giấy Sơ Yếu Khai Sanh (Short Form Live Birth
Certificate), nhưng phe Cộng Hoà Mỹ bảo thủ và những người Mỹ có quan điểm
chính trị cực hữu vẫn chưa hài lòng vì tờ giấy khai sanh đơn giản và nguồn gốc
gia tộc có vẻ bình dân tầm thường của TT Obama.
Còn nhớ trong thời gian vận động tranh cử tổng thống, một vài nhà văn
nhà báo người Việt vì có cảm tình với TNS John McCain một cựu chiến hữu và một
cựu tù binh chiến tranh VN là ứng cử viên tổng thống thuộc đảng Cộng Hoà Mỹ
tranh cử đối thủ với Obama, họ đã viết ra những nhận xét sai lầm và xem thường
TNS Obama là một người xuất thân giai cấp hạ lưu sinh sống lang thang theo ông
bà ngoại rày đây mai đó, rất khác hẳn với TNS McCain là một người xuất thân
giai cấp thượng lưu, là cựu sĩ quan phi công hải quân Mỹ, là người hùng của chiến
tranh VN; hơn nữa, ông nội và cha của TNS McCain đều là Tướng Bốn Sao Đề Đốc Hải
Quân Mỹ.
Sự xem thường Obama có tính cách kỳ thị chủng tộc vì Obama là
con lai da đen Kenya và thân thế gia đình người mẹ Mỹ da trắng hạ lưu. Trong thời gian gần đây tính cách kỳ thị
Obama còn tiến tới mức xấu xa cao hơn khi Donald Trump một trọc phú tư bản Mỹ
trong ngành đầu tư phát triển địa ốc và khách sạn, ngành giải trí truyền hình
hiện thực, và là một người có tham vọng, có quan điểm chính trị cực đoan, có ý
định sẽ ứng cử tổng thống Mỹ vào năm 2012, đã tuyên bố mạnh mẽ nghi ngờ về quốc
tịch của TT Obama khi nhấn mạnh yếu tố nơi sanh ở ngoại quốc chứ không phải ở
tiểu bang Hawaì của Mỹ.
Ông
Trump còn đi xa hơn trong sự xem thường TT Obama là ông nghi ngờ Obama lúc còn
học ở trung học và đại học, sinh viên Obama lúc đó có lẽ đang ở trong một hoàn
cảnh sinh sống khó khăn thiếu thốn đủ thứ thì làm sao học hành cho tốt để có đủ
điểm tiêu chuẩn được nhận vào học trường luật Đại Học Havard. Ông Trump còn mạnh miệng kêu đòi cho được xem
cái học bạ trung học và học bạ đại học của sinh viên Obama.
Nước Mỹ là một nước vĩ đại. Nước Mỹ không những vĩ đại về diện
tích rộng lớn và tài nguyên thiên nhiên phong phú với một trữ lượng rất lớn mà
còn tuyệt vời chỉ riêng một xã hội Mỹ cởi mở mới có. Đó là mọi người sinh sống trên nước Mỹ, công
dân Mỹ cũng như ngoại kiều thường trú nhân, qua sự trợ giúp của chính phủ và
các hội đoàn, họ có thể phát triển cải thiện đời sống của chính mình, họ đều có
cơ hội để tiến thân do học nghề hoặc do học văn hoá. Xã hội Mỹ cởi mở cho nên mọi cánh cửa đều được
mở ra cho mọi công dân Mỹ và ngoại kiều thường trú nhân tuỳ theo hoàn cảnh
thích hợp của từng người mà tự mình tiến thân, leo lên những bậc thang giá trị
của xã hội Mỹ.
Bất cứ
một cá nhân công dân Mỹ nào đó nếu tự có bản lãnh và đủ các điều kiện tiêu chuẩn
quốc tịch thì cũng mở được cánh cửa quyền lực nhất của nước Mỹ ở toà Bạch Ốc.
Bây giờ chúng ta có thể hiểu cái nguyên nhân
sâu xa và có lẽ xấu xa đã khiến cho ông Trump mạnh mẽ thúc đẩy TT Obama phải xuất
trình tờ giấy Khai Sanh Toàn Phần (Long Form Birth Certificate) có cả chữ ký
tên của vị bác sĩ sản khoa đỡ đẻ cho Obama.
Còn sự kiện có đủ điểm tiêu chuẩn để được nhập học trường luật Đại Học
Havard hay không thì còn chờ đợi TT Obama hạ hồi phân giải tới nữa.
Vào năm 2008 ở nước Mỹ khi TNS Obama thuộc tiểu bang Illinois, tốt
nghiệp đại học luật Havard, là một luật sư dân quyền, giáo sư đại học dạy luật
hiến pháp Mỹ tại trường đại học luật Chicago, một người Mỹ thiểu số lai da đen
Kenya đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ được dân Mỹ bầu làm tổng thống Mỹ, đã khiến
cho những bậc cha mẹ thuộc các chủng tộc da màu thiểu số hiện cư trú trong nước
Mỹ phát tâm nuôi dưỡng một hi vọng và giữ gìn một niềm tin rất lớn trong tương
lai ở nơi con em của mình. Và sau khi TT
Obama cho xuất trình tờ giấy Khai Sanh Toàn Phần của ông, TT Obama còn khôi hài
nói xỏ ông Trump là ông ta có thể còn cho điều tra xem sự kiện nước Mỹ đổ bộ
lên mặt trăng là giả tạo hay không.
Riêng mẹ tôi thì đã gọi điện thoại cho tôi để một lần nữa nhắc
cho tôi nhớ về tờ giấy Khai Sanh Toàn Phần của tôi hiện giờ được giữ gìn ở đâu
và nơi sanh thật sự của tôi. Nhân ngày
Mother’s Day – Ngày Hiền Mẫu, Chúa Nhật 07/05/2011 này, tôi xin phép mẹ tôi để
được nói ra đôi điều về người mẹ hiền kính yêu của tôi. Cha và Mẹ tôi hiện đang sống hưu trí êm đềm,
yên tĩnh ở đảo Guam quê hương của cha tôi.
Giòng họ bên nội của tôi là người Nhật sống lâu đời trên đảo Guam. Khi cha tôi gặp mẹ tôi lúc đó đang làm việc ở
Đại Sứ Quán Mỹ tại Sài Gòn thì cha tôi cứ tưởng mẹ tôi là người Mỹ gốc Nhật vì
trông dáng vóc mặt mũi của mẹ tôi rất giống một phụ nữ Nhật. Còn mẹ tôi thì cứ ngỡ cha tôi là một đàn ông
Việt Nam vì tuy vạm vỡ to con nhưng cha tôi có nét mặt của Người Chợ Lớn và nói
tiếng Việt giọng Sài Gòn rất rõ ràng trôi chảy; hơn nữa, với tấm thẻ căn cước
VNCH và cái giấy thông hành, sự vụ lệnh VNCH của cha tôi thì khó lòng mà nói
cha tôi không phải người Việt.
Cũng như cha tôi là người nói và viết được vài ngoại ngữ, mẹ tôi
thông thạo tiếng Mỹ với giọng nói và cách dùng chữ Anh của người Nữu Ước-New
Yorkers càng khiến cho cha tôi cứ tin chắc mẹ tôi là người Mỹ gốc Nhật ở New
York. Trước khi trở về VN làm việc, mẹ tôi đã từng ở New York một thời gian khá
lâu. Đó là một điểm nổi bật lúc ban đầu
khiến cho cha tôi có cảm t́ình ngay với mẹ tôi.
Lúc đó cha mẹ của tôi cũng có thể trò chuyện với nhau bằng tiếng Quảng
Đông. Cha mẹ của tôi rất hợp tính nết điềm
đạm và lối sống giản dị lặng lẻ của nhau.
Khi cha tôi hỏi mẹ tôi nếu có điều kiện được sống ở nước Mỹ thì ý muốn sống
ở tiểu bang nào thành phố nào. Mẹ tôi trả
lời là muốn sống trên một hòn đảo thuộc tiểu bang Hawaì chẳng hạn. Kết quả là mùa hè năm 1973, cha mẹ tôi làm
đám cưới ở đảo Guam và mẹ tôi lại ham học thêm tiếng Nhật. Sau đám cưới cha mẹ tôi trở lại Sài Gòn tiếp
tục công vụ cho tới ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Nếu Thủ Tướng VNCH Vũ Văn Mẫu đã không yêu cầu, hay nói cách
khác là ra lệnh, tất cả người Mỹ phải tức khắc rời khỏi VN thì cha mẹ của tôi vẫn
còn ở lại Sài Gòn. Ngay cả Đại Sứ Mỹ
Graham Martin cũng đã nhất định ở lại Sài Gòn, ở đây chúng ta hãy hình dung lại
khung cảnh và tình hình ở thành phố Sài Gòn vào những ngày tháng 4 năm
1975. Trong gần mười năm Sài Gòn mới bị
những hoả tiển của Việt Cộng bắn vào lần đầu tiên, nhưng chính quyền thành phố
Sài Gòn và quân đội VNCH trong khu vực liên hệ đã không có một biện pháp gì chống
trả lại. Chủ quyền của người VNCH ở đâu
mà cứ phải chờ đợi người Mỹ quyết định?
Ngay sau những vụ tấn công bằng hoả tiển của Việt Công, Đại Sứ Mỹ
Graham Martin đã đích thân xuất hiện trên đài truyền hình Sài Gòn để khẳng định
rằng ông sẽ không đột nhiên biến mất vào lúc nửa đêm, ở đây xin nhắc lại lời
nói của Đại Sứ Martin trên đài truyền hình Sài Gòn:
“I, the American
Ambassador, am not going to run away in the middle of the night. Any of you can
come to my house and see for yourselves that I have not packed my bags. I give
you my word. Tôi là Đại Sứ Mỹ, sẽ không bỏ chạy vào lúc nửa đêm. Bất cứ ai (là người VN ở Sài Gòn) cũng có thể
đến nhà của tôi và để chính mình nhìn tận mắt thấy rằng tôi đã không thu dọn
hành lý của tôi. Tôi thề giữ lời hứa của tôi”
Trong khi Đại Sứ Mỹ đã kiên quyết ở lại Sài Gòn thì có một số tướng
tá VNCH đã dùng các phương tiện quân đội dành riêng cho mình để rời bỏ hàng ngũ
chiến đấu tự vệ. Sự Thật có phải như thế không?
TT Thiệu đã liên tiếp tự giam mình trong phòng riêng ba bốn ngày không
chịu tiếp xúc với ai. Sau khi chịu tiếp
chuyện với Đại Sứ Pháp, Trưởng Lưới CIA ở VN, và Đại Sứ Mỹ chỉ có một lần mà TT
Thiệu cũng vẫn còn không đồng ý thực hiện cái giải pháp chính trị cho VN.
Khi Thủ Tướng VNCH Vũ Văn Mẫu yêu cầu tất cả
người Mỹ phải tức khắc rời khỏi VN, thì mẹ tôi đã nói “họ đã làm hư bột hư đường hết rồi”
còn gì mà ở lại nữa; thế là mẹ tôi phải mang theo một cái bụng nặng nề có chứa
đựng một hài nhi là tôi đây bước lên chiếc máy bay trực thăng của TQLC Mỹ rồi tạm
biệt Sài Gòn. Vậy mà cha tôi còn nói với
mẹ tôi “Never Say Goodbye To Saigon, My Love!- Đừng
bao giờ nói chia tay với Sài Gòn, Cưng nhé!”
Bởi vì cha tôi muốn tôi được sanh ra ở Sài Gòn để đặt tên cho tôi là
Nguyễn Sài-Gòn nên lúc mẹ tôi được nghỉ phép sản phụ một tháng thay vì đã đi về
nhà cha tôi ở đảo Guam thì còn nấn ná ở lại Sài Gòn cho tới lúc bị đuổi mới chịu
đi.
Mặc dù cái gì đã qua thì hãy cho qua luôn, nhưng lâu lâu có lúc
mẹ tôi còn nhắc lại để cùng ngậm ngùi kỷ niệm với cha tôi về những ngày tháng rất
nguy hiểm ở Sài Gòn. Chuyện gì sẽ xảy ra
nếu một hoả tiển hay một quả đạn pháo binh của Việt Cộng bắn trúng Đại Sứ Quán
Mỹ. Người Mỹ lúc đó có còn giữ cái lễ
phép ngoại giao mắc dịch đã khiến người Mỹ lúng túng là cái chủ quyền của người
Việt Nam phải được tôn trọng đã được ghi rõ trong Hiệp Định Hoà Bình Ba Lê
1973, hay lính TQLC Mỹ lúc đó phải phản ứng rất
mạnh để tự vệ.
Hiệp Định Hoà Bình Ba Lê 1973 với một biện
pháp chính trị để giải quyết tranh chấp Việt Nam sẽ được dùng làm mô hình giải
quyết tranh chấp ở bán đảo Triều Tiên hiện đang ở trong tình trạng hưu chiến tạm
thời. Cho tới bây giờ bán đảo Triều Tiên
vẫn còn trong tình trạng chiến tranh, phải vậy không? Ở đây tôi thành thật xin lỗi mẹ tôi vì trong
ngày Mother’s Day-Ngày Của Mẹ mà tôi lại vừa nói lung tung lạc đề rồi.
Nhân ngày Mother’s Day, NGÀY CỦA MẸ con phải hỏi GIẤY KHAI SANH
CON Ở ĐÂU? Phong Trào Đòi Xem Xét Quốc Tịch
Birther Movement ở nước Mỹ trong thời gian gần đây đã làm dấy lên dư luận nói
TT Obama xài Giấy Khai Sanh giả, TT Obama được sanh ra ở ngoại quốc, TT Obama
không phải là đương nhiên công dân Mỹ nên không thể là tổng thống Mỹ hợp hiến,
v.v...
Vào ngày 27
tháng 4 năm 2011 vừa qua TT Obama đã cho xuất trình tờ giấy Khai Sanh Toàn Phần,
Long Form Birth Certificate của ông với đầy đủ chi tiết nơi sanh và có cả chữ
ký tên của vị bác sĩ đỡ đẻ cho Obama, nhằm dập tắt nghi vấn về quốc tịch của
ông Obama. Thế nhưng Phong Trào Đòi Xem
Xét Quốc Tịch ở nước Mỹ vẫn cứ lớn mạnh thêm khi Thượng Nghị Sĩ David Vitter
thuộc đảng Cộng Hoà của tiểu bang Louisiana đệ trình dự luật nhằm thay đổi các
qui định về di trú và quyền đương nhiên là công dân Mỹ do sanh ra trong lãnh thổ
của Mỹ.
Những sự kiện như vậy đã thúc đẩy ông Thống Đốc Tiểu Bang
Louisiana là Bobby Jindal xuất trình tờ giấy khai sanh của ông vào hôm Thứ Sáu,
6/5/2011. Thống Đốc Bobby Jindal rất có
triễn vọng được đảng Cộng Hoà Mỹ đưa ra tranh cử tổng thống vào năm 2012, và
như vậy cái vấn đề quốc tịch, nơi sanh và nguồn gốc cha mẹ của ông Jindal sẽ được
xem xét rất thận trọng. Ông Jindal đã tới
nước Mỹ trong tháng 2 năm 1971 lúc đó ông còn là một cái thai nhi khoảng ba
tháng trong bụng của mẹ ông, cho tới ngày 10 tháng 6 năm 1971 ông được sanh ra ở
bệnh viện thành phố Baton Rouge, tiểu bang Louisiana. Cha mẹ của ông Jindal lúc đó còn là thường
trú nhân có thẻ xanh ở nước Mỹ.
Hôm nay ngày 8 tháng 5 năm 2011là ngày Mother’s Day, Ngày Của Mẹ,
Ngày Hiền Mẫu VN, tôi xin nhắc những ngườì mẹ Việt Nam đã sanh con ở lãnh thổ của
Mỹ như đảo Guam hoặc ở trong trại tị nạn Camp Pendleton ở San Diego thuộc tiểu bang California
những đứa trẻ Việt Nam này đương nhiên đã là công dân Mỹ ngay từ lúc mới
sanh. Điều cần nhất là các bà mẹ VN phải
có tờ giấy khai sanh, cả hai mẫu ngắn cũng như mẫu dài- có hình đính kèm theo
đây.
Và hãy vui mừng lên trong ngày
Mother’s Day, Ngày Của Mẹ, Ngày Hiền Mẫu VN bởi vì chúng ta hiện đang được sống
trong một nước Mỹ vĩ đại, một nước đã đùm bọc nuôi dưỡng chúng ta trong những
ngày tháng khốn khổ vừa qua. Nước Mỹ
chưa bao giờ bỏ rơi VNCH, có phải như vậy không?
Nước Mỹ đã và đang mở rộng những cánh
cửa cho những đứa con được sanh ra sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 ở đảo Guam, đảo
Midway, Hawaii, hoặc ở trong trại tị nạn Camp Pendleton, San Diego. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã là một ngày đau
buồn không dễ gì quên, nhưng nó cũng là một ngày đã có những hạt nhân rất vinh
quang trong tương lai của người Việt tị nạn Cộng Sản.
Xin cảm ơn ông bà Đại Sứ Mỹ Graham Martin hảo
tâm đã có một người con trai hi sinh trong chiến tranh VN để cho VNCH được tự
do và ông đã có lòng tốt giúp di tản rất nhiều người Việt chạy trốn Việt Cộng,
để từ đó mới có những người con Việt Nam được sanh ra trên lãnh thổ của Mỹ và
đương nhiên là công dân Mỹ. Ngày quá đau
thương tại VN lại trở thành ngày đầy phước đức trên nước Mỹ. Chúng con, những
người con được sanh ra trong lãnh thổ của Mỹ vào ngày 30 tháng 4 năm 1975 và những
ngày trở về sau, vô cùng cảm ơn những người mẹ hiền Việt Nam muôn vạn kính yêu./.
Dr. Tristan Nguyễn – San Francisco, 8/5/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét