TÀUCỘNG HỢP PHÁP HOÁ QUYỀN BÁ CHỦ TÂY THÁI BÌNH DƯƠNG ĐƯỢC KHÔNG?
Dr. Tristan Nguyễn
Một khi Hải Quân Tàu Cộng gây trở ngại tự do giao thông hàng hải thì cái lực lượng hải quân này trở thành một bọn Cướp Biển Á Châu mà không có
một nước tự do nào trên thế giới sẽ chấp nhận bọn chúng.
Antonio Martins đã trình bày một Lá cờ Đen-Năm Sọ Người-Xương Chéo
để mô tả Đảng Tàu Cộng là một đảng Cướp Cạn tàn sát Nhân Dân Hoa Lục đã cướp đi
Sinh Mạng, Tự Do, Dân Chủ của người dân trong cuộc thảm sát Thiên An Môn, và
cũng là một đảng Cướp Biển Á Châu đã đang ngông cuồng điên rồ muốn chiếm trọn
Biển Đông trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất và có ý dòm ngó thèm muốn các
vùng biển thuộc Đảo Guam của Mỹ, kể cả các vùng biển ở phiá bắc Úc Châu trong
chiến lược Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì của Tàu Cộng. (Dr. Tristan Nguyễn)
Một cách ngang ngược không kể gì tới luật pháp
quốc tế những người cầm quyền Tàu-Cộng đã và đang chủ trương lấn chiếm trái
phép những vùng-đất vùng-trời vùng biển với các hải đảo hoang và các bãi đá
ngầm ngoài khơi ở Biển Đông còn gọi là Biển Hoa Nam. Tàu-Cộng đã đang có thể o
ép lấn lướt khống chế các nước láng giềng nhỏ trong khu vực; tuy nhiên, Tàu-Cộng
có thể hợp-pháp-hoá cái quyền Bá-Chủ Tây-Thái-Bình-Dương của Tàu-Cộng được
không, hay Tàu-Cộng chỉ có thể thực hiện cái loại bá-quyền này cũng không hơn
gì cái quyền của chế độ độc đảng độc tài ở Hoa Lục được kéo dài thêm một thời
gian bao lâu nữa?
Cho dù các số liệu thống kê kinh tế tài chính
của Tàu Cộng không đáng tin cậy vì hệ thống sổ sách kế toán không minh bạch, và
bị nghi ngờ rằng những con số hạch toán kinh tế tài chính đã “bị xào nấu thêm
bớt gia vị” cho thích hợp với yêu cầu phát triển Hoa Lục; những con số này đã
được biết như là cơ sở để tính toán xác định tổng sản lượng quốc gia (GDP) của
Tàu Cộng lớn vào hàng thứ nhì trên thế giới. Cứ theo cái đà phát triển như vậy
thì mười năm sau tổng sản lượng quốc gia (GDP) của Tàu Cộng sẽ vượt qua tổng
sản lượng quốc gia (GDP) của Mỹ để trở thành một nước có tổng sản lượng lớn
nhất thế giới.
Hơn nữa Đảng Tàu Cộng đang cai trị một nước có dân số
đông nhất, ngày nay trên thế giới cứ bảy người là có một người công dân Hoa
Lục. Cũng chính vì dân số quá đông như vậy nên Mao Trạch Đông đã không ngần
ngại muốn cho chết bớt chừng 500 triệu người Hoa Lục để có thể chiếm quyền bá
chủ toàn cầu khi Tàu Cộng gây ra một cuộc thế chiến tiêu diệt các nước tự do
dân chủ Tây Phương và Mỹ!
Khi người ta xem xét chi tiêu quốc phòng của
Tàu Cộng thì thấy nó là một bí mật, nhưng người ta cũng ước lượng một cách
không chính xác là Tàu Cộng chi tiêu quốc phòng nhiều vào hạng thứ nhì sau Mỹ.
Mục đích chi tiêu quốc phòng của Tàu Cộng là hiện đại hoá quân đội, nhất là gia
tăng xây dựng nhanh một lực lượng hải quân có khả năng hoạt động xa trong những
vùng biển sâu nước xanh (Hải Quân Nước Xanh/Blue-Water Navy) có cả những chiếc
tàu sân bay, những chiếc tàu ngầm nguyên tử có khả năng tấn công bằng tên lửa
và phi đội máy bay vũ trang không người lái, Tàu Cộng thực sự muốn chiếm trọn
quyền hoạt động kiểm soát cả khu vực biển đuợc đánh dấu bởi một Chuỗi Hải Đảo
Thứ Nhất (First Island Chain) bắt đầu từ phía nam nước Nhật kéo xuống đảo Đài
Loan và nước Phi Luật Tân để bao gồm hầu hết Biển Đông còn gọi là Biển Hoa Nam.
Để thực hiện đạt được mục đích như vậy Hải
Quân Tàu Cộng phải bắt buộc loại trừ lực lượng Hải Quân Mỹ đã đang có mặt hoạt
động từ năm 1955 tới nay trong khu vực biển này. Với một quá trình
kinh nghiệm hoạt động 60 năm trong khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Biển
Đông còn gọi là Biển Hoa Nam ở Đông Nam Á của Hải Quân Mỹ chưa bao giờ đối đầu
với một thách thức quân sự lớn hơn những hành động bành trướng lãnh hải của Tàu
Cộng ở khu vực Đông Á và Đông Nam Á như tình hình hiện nay.
Người ta đã nhận thấy rõ ràng tham vọng ngông
cuồng của Tàu Cộng muốn xây dựng nhanh một lực lượng
Hải-Quân-Nước-Xanh/Blue-Water-Navy đủ mạnh cho tới năm 2020 để hoạt động hoàn
toàn kiểm soát khống chế hai khu vực Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam trong phạm
vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất; rồi cho tới năm 2030 đủ mạnh để mở rộng hoạt động
kiểm soát những vùng biển trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì (Second Island
Chain) bao gồm cả Đảo Guam của Mỹ và cắt ngang các nhóm hải đảo của nước Nam
Dương và kéo xuống tận vùng biển phía bắc Úc Châu!
Trong khi quan tâm xem xét sự phát triển
của Hoa Lục dưới sự cai trị của Đảng Tàu Cộng được đánh dấu kể từ ngày TT Nixon
viếng thăm Bắc Kinh, thì bên cạnh những khu vực được đô thị hoá là những thành
phố ma không người ở, bên cạnh những vùng khai thác quặng mõ, xí nghiệp kỷ nghệ
nặng là sự ô nhiễm môi sinh rất trầm trọng, v.v…; tính cách mất cân đối trong
sự phát triển của Hoa Lục kể ra còn nhiều, nhưng có một tính cách mất cân đối
còn trầm trọng và nguy hiểm hơn nhiều là trong sự phát triển
Quân-Đội-Của-Đảng-Tàu-Cộng, (ở đây cần nhấn mạnh là Quân Đội Của Đảng Tàu Cộng
vì thông thường một quân đội chỉ tuyên thệ trung thành phục vụ tổ quốc bảo vệ
nhân dân chứ không trung thành phục vụ bảo vệ một đảng chính trị như Đảng Tàu
Cộng.
Khi gọi là Quân Đội Nhân Dân Trung Quốc thì
Đảng Tàu Cộng đã mạo xưng lợi dụng danh nghĩa người dân Hoa Lục.) quân đội đã
trở thành một băng cướp tài sản của Nhân Dân Hoa Lục khi tham nhũng trong quân
đội xảy ra ở mọi cấp bậc, và Hải Quân Tàu Cộng đã đang trở thành một bọn Cướp
Biển ở khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm cả hai Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất và
Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì. Nhân Dân Mỹ đã xác định Tàu Cộng là một bọn Cướp Cạn ở
trên đất liền khi đã lấn chiếm sáp nhập những vùng đất của các nước láng giềng
nhỏ sức yếu, hơn nữa Tàu Cộng cũng còn là một bọn Cướp Biển khi lấn chiếm trái
phép các vùng biển, nhất là khi Tàu Cộng ngông cuồng điên rồ dòm ngó thèm muốn
vùng biển thuộc Đảo Guam của Mỹ, và cả vùng biển phía bắc Úc Châu!
Lịch sử cho thấy nước Mỹ đã trở thành một siêu
cường quốc trên thế giới bắt đầu vào những năm 1880 và kéo dài tới nay. Trong
suốt thời gian dài này nước Mỹ đã và đang phải đối phó với bốn kẻ thù chính rất
nguy hiểm là (1) Chủ Nghĩa Quốc Gia Cực Đoan Dân Tộc Đức trong Thế Chiến I, (2)
Chủ Nghĩa Phác-Xíc trong Thế Chiến II, (3) Chủ Nghĩa Cộng Sản trong Chiến Tranh
Lạnh, và (4) Chủ Nghĩa Khủng Bố của Hồi Giáo Quá Khích (Millenarian Jihadism)
trong Chiến Tranh Chống Khủng Bố. Khi xem xét tương quan lực lượng
giữa nước Mỹ và những Kẻ Thù thì người ta nhận thấy Liên Bang Sô Viết của
Stalin đã có thể so sánh ngang tầm với nước Mỹ, Đức Quốc Xã của Hitler và Al
Qada của Bin Laden cũng có thể xem là khủng khiếp tàn ác nhất, nhưng cuối cùng
cũng bị tiêu diệt.
Tuy nhiên, Hoa Lục dưới sự cai trị của Đảng
Tàu Cộng hiện nay có tổ chức chặt chẽ hơn, tốt hơn Liên Sô trước kia, trong khi
Liên Sô đã bị cô lập kinh tế, không có quan hệ thương mại gì với các nước Tây
Phương, thì Hoa Lục hiện nay được gia nhập vào thị trường thế giới với một tổng
sản lượng quốc gia lớn hơn các nước Đức, Nhật, và một số nước Hồi Giáo giàu.
Với tình hình Hoa Lục đã đang phát triển rất nhanh và có khả năng theo kịp nước
Mỹ trên mọi bình diện, thì nước Mỹ trong thời gian này và trong tương lai gần
phải đối phó với một Kẻ Thù mạnh mẽ, quyết liệt nhất từ trước tới nay là Tàu
Cộng vì Kẻ Thù này có một tham vọng điên cuồng hết sức nguy hiểm là phải chiếm
đoạt cho được các nguồn tài nguyên thế giới để thoả mãn nhu cầu phát triển
nhanh! Và đây cũng là một nguyên nhân sâu xa của Tàu Cộng đã thực hiện chính
sách Thực Dân Mới để khai thác tài nguyên ở các nước Phi Châu và Việt Nam!
Những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng đã biết
lợi dụng tình thế nắm bắt cơ hội kịp thời thực hiện quyền bá chủ trong khu vực
Đông Nam Á khi có sự tiếp sức kín đáo của Đảng Việt Cộng đang cai trị nước Việt
Nam. Với cái vẻ bề ngoài phản đối Tàu Cộng cho hợp lẽ phải để xoa dịu sự căm
giận của người dân Việt Nam, những người cầm quyền Đảng Việt Cộng đã rõ ràng là
một bọn tay sai phải làm theo ý muốn của người chủ Tàu Cộng Thực Dân Mới. Trong
lúc nước Mỹ phải bận rộn vì hai cuộc chiến tranh chống khủng bố ở Iraq và
Afghanistan, nước Ấn Độ thì do dự chưa quyết định dứt khoát là có muốn ngăn
chặn sự bành trướng của Tàu Cộng từ vùng biển Đông Nam Á sang vùng biển Nam Á
hay không, còn nước Pakistan chưa từng nghi ngờ gì về ý đồ bá quyền của Tàu
Cộng trong những dự án do chủ thầu Hoa Lục xây dựng bến cảng trên lãnh thổ của
Pakistan.
Người ta đã thắc mắc rằng Tàu Cộng phải muốn
cái gì khi có ý định khống chế các vùng biển Đông Nam Á và Nam Á và các trục
hải lộ quốc tế đi ngang qua eo biển Singapore. Người ta cũng nhận thấy rõ ràng
là các nước Đông Nam Á đã đang bị Tàu Cộng o ép, lấn lướt trong hai lãnh vực
ngoại giao và kinh thương khiến cho họ phải chịu “cuốn theo chiều gió mậu dịch”
của mức tăng trưởng Hoa Lục; vì vậy mà các nước Đông Nam Á đã không thể giữ được
thế đứng thăng bằng vững chắc để chống lại chủ nghĩa bành trướng bá quyền của
Tàu Cộng.
Hơn nữa tính cách nguy hiểm của chủ nghĩa bành
trướng bá quyền của Tàu Cộng lại dễ dàng gia tăng khi ở trong tổ chức Hiệp Hội
Các Nước Đông Nam Á (ASEAN) lại có ba nước Việt-Miên-Lào bị cai trị bởi ba đảng
cộng sản đàn em của Đảng Tàu Cộng, cho dù được nguỵ trang khéo léo che đậy kín
đáo thế nào người ta cũng nhận ra cả bọn tay sai của Tàu Cộng.
Vào những ngày 23-29/4/2014 trong chuyến công
du bốn nước Nam Hàn, Nhật Bản, Phi Luật Tân, và Mã Lai Á TT Obama đã xác định
quyết tâm của nước Mỹ để làm an tâm các nước đồng minh này về việc thực hiện
Chủ Thuyết Xoay Trục Á Châu, và cho tới tháng 8/2014 vừa qua các quan chức chỉ
huy quân đội Mỹ cũng đã khẳng định rằng Xoay Trục Á Châu vẫn đang được thi hành
một cách vững chắc tại khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Đông Á và Đông Nam Á cho dù các lực lượng chiến đấu của quân
đội Mỹ phải bố trí rộng khắp ở khối NATO để đối phó với cuộc khủng hoảng của
nước Ukraine, ở các vùng biển Bắc Đại Tây Dương, cũng như ở các vùng biển Trung
Đông, và với một ngân sách liên bang bị cắt giảm nhưng chi tiêu quốc
phòng Mỹ đã không bị bớt một xu nào!
Nước Mỹ chắc chắn rằng có một Liên
Minh Quân Sự với các nước Hồi Giáo khu vực Trung Đông và một chiến lược ngăn
chặn, tiêu diệt các nhóm vũ trang khủng bố quốc tế Hồi Giáo Quá Khích ISIL ở
các nước Syria và Iraq; cũng như nước Mỹ chắc chắn rằng có một Liên Minh Quân
Sự với các nước Á Châu và Úc Châu để ngăn chặn chủ nghĩa bành trướng bá quyền của
Tàu Cộng ở khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Đông Á và Đông Nam Á. Khi những
người cầm quyền Đảng Tàu Cộng tỏ ý dòm ngó thèm muốn các vùng biển thuộc Đảo
Guam của Mỹ cũng như các vùng biển phía bắc Úc Châu trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo
Thứ Nhì của Tàu Cộng thì Nhân Dân Mỹ đã khẳng định rằng Tàu Cộng là một bọn
Cướp Biển nguy hiểm.
Tóm lại, quả thật những người cầm quyền Đảng
Tàu Cộng có đầu óc điên rồ, ngông cuồng, ngang ngược khi muốn chiếm đoạt độc
quyền kiểm soát những khu vực biển rộng lớn đã từng là những hải phận quốc tế
mà các nước đều có quyền tự do giao thông hàng hải. Một khi Hải Quân Tàu Cộng gây trở ngại tự do giao
thông hàng hải thì cái lực lượng hải quân này trở thành một bọn Cướp Biển Á
Châu mà không có một nước tự do nào trên thế giới sẽ chấp nhận bọn chúng. Như vậy những người cầm quyền Đảng Tàu
Cộng có khả năng gì để hợp-pháp-hoá cái quyền-bá-chủ ở khu vực
Tây-Thái-Bình-Dương bao gồm các vùng biển Đông Á và Đông Nam Á?
Dr. Tristan Nguyễn
San Francisco, 14/9/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét