NGÀY 30/4/1975 NỘI CHIẾN VIỆT NAM CHƯA
DỨT
Nguyễn Thành-Trí, Sài-Gòn 30/4/2019
(Bài viết này đã phổ biến lần đầu ở
Sài-Gòn vào ngày 30/4/2015)
Kể từ lúc những phát súng của đảng Cộng
Sản Việt Nam, một đảng chính trị đã thay đổi nhiều tên gọi khác nhau theo tính
cách yêu cầu hoạt động từng giai đoạn, bây giờ nó không cần phải che giấu gì nữa,
thì hãy gọi đích danh nó là đảng Cộng Sản Việt Nam hay gọi ngắn gọn là đảng Việt
Cộng.
Đảng Việt Cộng đã nổ súng giết chết
các đối thủ chính trị thuộc các đảng đối lập với nó, vào lúc đó là nó đã chính
thức khởi động một cuộc nội chiến giữa Quốc Gia và Cộng Sản ở nước Việt Nam;
các cuộc thủ tiêu người của các đảng phái khác là những cuộc ám sát chính trị
và cũng là một chỉ dấu rất rõ ràng có một cuộc nội chiến tranh giành quyền lực
lãnh đạo xã hội Việt Nam trong thời gian cuối của triều đại vua Bảo Đại.
Kể từ ngày thành lập đảng Việt Cộng là
những người đảng viên Việt Cộng đã có sẵn ý định gây cuộc nội chiến “bạo lực
cách mạng” để tranh giành với các đảng phái khác mà tiêu biểu là Việt Nam Quốc
Dân Đảng còn gọi là Việt Quốc, và để tiêu diệt cái giai cấp phong kiến đang cầm
quyền chính phủ quân chủ.
Chiến Tranh Việt Nam trong hai mươi
năm 1955-1975 rõ ràng là một cuộc Nội Chiến Kéo Dài có đầy đủ tính chất của nó,
nhưng vì cái mặc cảm tội lỗi đã gây ra nội chiến quá lâu, quá đẫm máu, quá đau
thương, quá vô-nghĩa, và quá vô-ích cho nhân dân Việt Nam, nên đảng Việt Cộng
và bè lũ tay sai đã đang rất “nhạy-cảm-dị-ứng” với tiếng danh từ kép “Nội-Chiến
Việt-Nam” mà họ không dám nhìn nhận sự thật lịch sử.
Tính đến ngày nay 30/4/2019, cách nay 44 năm vào ngày 30/4/1975 khi ông Dương Văn Minh Tổng Thống cuối cùng của nước VNCH đã tuyên bố sẵn sàng “bàn giao” chính quyền VNCH ở Miền Nam lại cho chính phủ CMLTCHMNVN của đảng Việt Cộng, thì họ đã vui mừng kết luận rằng “đảng Việt Cộng đã rất tài tình chủ động bắt đầu và kết thúc chiến tranh Việt Nam một cách sáng tạo”.
Tính đến ngày nay 30/4/2019, cách nay 44 năm vào ngày 30/4/1975 khi ông Dương Văn Minh Tổng Thống cuối cùng của nước VNCH đã tuyên bố sẵn sàng “bàn giao” chính quyền VNCH ở Miền Nam lại cho chính phủ CMLTCHMNVN của đảng Việt Cộng, thì họ đã vui mừng kết luận rằng “đảng Việt Cộng đã rất tài tình chủ động bắt đầu và kết thúc chiến tranh Việt Nam một cách sáng tạo”.
Trên thực tế họ thực sự đã bịp bợm, đã
lừa gạt, đã nói khoe khoang láo toét vì cuộc Nội-Chiến Việt-Nam do họ gây ra vẫn
không được họ chấm dứt một cách tốt đẹp; ngược lại, họ vẫn còn tiếp tục gây nội
chiến cho tới nay bởi cái bản chất hung bạo, gian manh, xảo quyệt của đảng Việt
Cộng được thực hiện qua những chính sách phân biệt đối xử để trả thù đối phương
bị lừa gạt đang sa cơ thất thế một cách rất thảm hại độc ác.
Sự kiện lịch sử cho thấy những đảng
viên Việt Cộng không có đạo đức, không có lương tâm dân tộc được thể hiện rõ
ràng qua việc họ đã hành động đào-mồ-cuốc-mả của những người lính VNCH, và họ
đã canh giữ cái nghĩa trang quân đội VNCH bị bỏ hoang tàn không chăm sóc, nhưng
không cho phép thân nhân người chết được tảo mộ, dọn dẹp sửa chữa những ngôi mộ
bị hư. Đảng Việt Cộng đã trả thù người chết như vậy, thì những đối tượng còn sống
làm sao tránh khỏi bị đọa đày thậm tệ!
Để chứng minh rằng đảng Việt Cộng đã gây ra cuộc nội chiến Quốc-Cộng ở Việt Nam chúng ta hãy xem xét những sự kiện lịch sử từ những năm 1930. Tháng 7/1932 tại thành phố Nam Kinh các nhóm trí thức Việt Nam hải ngoại đã được sự trợ giúp của Trung Hoa Quốc Dân Đảng để thành lập Việt Nam Quốc Dân Đảng. Trong thập niên 1930 tinh thần cuộc Khởi Nghĩa Yên Bái của Nguyễn Thái Học đã thúc đẩy mạnh phong trào đấu tranh theo Chủ Nghĩa Tam Dân.
Để chứng minh rằng đảng Việt Cộng đã gây ra cuộc nội chiến Quốc-Cộng ở Việt Nam chúng ta hãy xem xét những sự kiện lịch sử từ những năm 1930. Tháng 7/1932 tại thành phố Nam Kinh các nhóm trí thức Việt Nam hải ngoại đã được sự trợ giúp của Trung Hoa Quốc Dân Đảng để thành lập Việt Nam Quốc Dân Đảng. Trong thập niên 1930 tinh thần cuộc Khởi Nghĩa Yên Bái của Nguyễn Thái Học đã thúc đẩy mạnh phong trào đấu tranh theo Chủ Nghĩa Tam Dân.
Các đảng phái Quốc Gia đã được thành lập
như Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội (1936), Đại Việt Quốc Dân Đảng (1938), Đại
Việt Dân Chính Đảng (1938). Tháng 5/1945 tại thành phố Trùng Khánh, Việt Nam Quốc
Dân Đảng liên minh với Đại Việt Quốc Dân Đảng và Đại Việt Dân Chính Đảng thành
một đảng mới ở trong nước Việt Nam có tên gọi là Đại Việt Quốc Dân Đảng, ở
Trung Quốc thì gọi là Việt Nam Quốc Dân Đảng hay Việt Quốc, vì lý do tế nhị ngoại
giao với đồng minh Trung Hoa Quốc Dân Đảng nên tránh gọi tên Đại Việt.
Các đại biểu của Việt Nam Quốc Dân Đảng
đã được Tổng Bí Thư Trung Hoa Quốc Dân Đảng và Uỷ Viên Trưởng Chính Phủ Trung
Hoa Dân Quốc là ông Tưởng Giới Thạch tiếp đón trong buổi lễ chào mừng Việt Nam
Quốc Dân Đảng. Trong cùng thời gian này đảng Cộng Sản Đông Dương đã xem đảng Việt
Quốc là một đối thủ chính trị hạng nặng.
Tháng 11/1945 ở Việt Nam đảng Việt Quốc đã phát hành tuần báo Chính Nghĩa và nhật báo Việt Namtại Hà Nội có những bài viết tuyên bố đảng Việt Quốc tiếp tục sự nghiệp cách mạng của Nguyễn Thái Học. Đảng Việt Quốc cũng đã tố cáo Hồ Chí Minh phản bội Mặt Trận Thống Nhất (1942-1945) bằng cách lãnh đạo đảng Việt Cộng đơn phương cướp chính quyền VN vào tháng 8/1945.
Tháng 11/1945 ở Việt Nam đảng Việt Quốc đã phát hành tuần báo Chính Nghĩa và nhật báo Việt Namtại Hà Nội có những bài viết tuyên bố đảng Việt Quốc tiếp tục sự nghiệp cách mạng của Nguyễn Thái Học. Đảng Việt Quốc cũng đã tố cáo Hồ Chí Minh phản bội Mặt Trận Thống Nhất (1942-1945) bằng cách lãnh đạo đảng Việt Cộng đơn phương cướp chính quyền VN vào tháng 8/1945.
Đảng Việt Quốc cũng đã tố cáo đảng Việt
Cộng, lúc đó gọi là Việt Minh, đang có một chính sách sai lầm là khủng bố các đảng
phái cách mạng khác. Đảng Việt Quốc kêu gọi thành lập một Chính Phủ Liên Hiệp
chân chính thực sự lãnh đạo nhân dân giành độc lập, đồng thời kêu gọi các thành
viên Việt Minh nhận biết rằng lãnh đạo của họ đang sử dụng họ vào các mục tiêu
tranh giành quyền lực không ích lợi cho quốc gia dân tộc.
Nhật báo Việt Nam ít khi dùng danh từ
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, nếu phải dùng thì để nó trong dấu ngoặc kép. Đảng Việt
Quốc đã không thừa nhận quốc kỳ và quốc ca của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa do đảng
Việt Cộng tạo ra, và họ buộc tội Hồ Chí Minh là độc tài. Họ cũng tố cáo Tổng Bộ
Việt Minh là đảng Việt Cộng lừa bịp, bắt cóc thủ tiêu đối lập và đảng Việt Cộng
đã tổ chức các cuộc tấn công vũ trang vào văn phòng đảng Việt Quốc.
Trong năm 1945 lực lượng quân sự Việt Nam Quốc Dân Đảng có sự hỗ trợ của quân đội Trung Hoa Dân Quốc trở về Việt Nam đã đánh chiếm Lào Cai và Sa Pa. Trong hai năm 1945-1946 tại miền Bắc và miền Trung đảng Việt Quốc đã thành lập bảy chiến khu chống Pháp.
Trong miền Nam, ông Nguyễn Hòa Hiệp một cựu sĩ quan cấp tướng của Quân Đội Trung Hoa Dân Quốc đã thành lập Ðệ Tam Sư Đoàn Dân Quân, gồm có Việt Quốc và các đảng phái không theo chủ nghĩa cộng sản như Việt Nam Quốc Gia Ðảng, Huỳnh Long Ðảng, Việt Nam Ái Quốc Ðoàn, và một nhóm Phật Giáo mở các mặt trận chống Pháp tại miền Ðông cho đến Tây Ninh và Gia Ðịnh.
Trong năm 1945 lực lượng quân sự Việt Nam Quốc Dân Đảng có sự hỗ trợ của quân đội Trung Hoa Dân Quốc trở về Việt Nam đã đánh chiếm Lào Cai và Sa Pa. Trong hai năm 1945-1946 tại miền Bắc và miền Trung đảng Việt Quốc đã thành lập bảy chiến khu chống Pháp.
Trong miền Nam, ông Nguyễn Hòa Hiệp một cựu sĩ quan cấp tướng của Quân Đội Trung Hoa Dân Quốc đã thành lập Ðệ Tam Sư Đoàn Dân Quân, gồm có Việt Quốc và các đảng phái không theo chủ nghĩa cộng sản như Việt Nam Quốc Gia Ðảng, Huỳnh Long Ðảng, Việt Nam Ái Quốc Ðoàn, và một nhóm Phật Giáo mở các mặt trận chống Pháp tại miền Ðông cho đến Tây Ninh và Gia Ðịnh.
Sau khi đảng Việt Cộng-Việt Minh đã cướp
chính quyền vào ngày 19/8/1945 thì các đơn vị vũ trang của đảng Việt Cộng có tấn
công căn cứ Vĩnh Yên của đảng Việt Quốc làm một số người chết.
Ngày 19/11/1945, tướng Tiêu Văn của Quân Đội Trung Hoa Dân Quốc đứng ra tổ chức một cuộc hội nghị hòa giải giữa đảng Việt Quốc, đảng Việt Cách và đảng Việt Cộng-Việt Minh. Kết quả là cả ba đảng đã thỏa thuận thành lập một Chính Phủ Liên Hiệp, quân đội các bên không dùng vũ lực giải quyết những vấn đề bất đồng chính kiến, đồng thời chấm dứt việc công kích nhau trên báo chí.
Ngày 19/11/1945, tướng Tiêu Văn của Quân Đội Trung Hoa Dân Quốc đứng ra tổ chức một cuộc hội nghị hòa giải giữa đảng Việt Quốc, đảng Việt Cách và đảng Việt Cộng-Việt Minh. Kết quả là cả ba đảng đã thỏa thuận thành lập một Chính Phủ Liên Hiệp, quân đội các bên không dùng vũ lực giải quyết những vấn đề bất đồng chính kiến, đồng thời chấm dứt việc công kích nhau trên báo chí.
Ngày24/2/1946, tại Đại Sứ Quán Trung Hoa, dưới sự chủ trì của tướng Tiêu Văn,
hội nghị giữa các đảng phái Việt Cộng, Việt Quốc, Việt Cách, Dân Chủ đã thống nhất về việc thành lập Chính Phủ Liên Hiệp
Kháng Chiến,
Ngày 2/3/1946 Quốc Hội họp và đã thành lập Chính Phủ Liên Hiệp Kháng Chiến gồm 12 thành viên, trong đó Hồ Chí Minh (Việt Cộng) Chủ Tịch, Nguyễn Hải Thần (Việt Cách) Phó Chủ Tịch; Nguyễn Tường Tam (Việt Quốc) Bộ Trưởng Ngoại Giao; Vũ Hồng Khanh Phó Chủ Tịch Kháng Chiến uỷ viên hội và Chu Bá Phượng (Việt Quốc) Bộ Trưởng Kinh Tế.
Ngày 2/3/1946 Quốc Hội họp và đã thành lập Chính Phủ Liên Hiệp Kháng Chiến gồm 12 thành viên, trong đó Hồ Chí Minh (Việt Cộng) Chủ Tịch, Nguyễn Hải Thần (Việt Cách) Phó Chủ Tịch; Nguyễn Tường Tam (Việt Quốc) Bộ Trưởng Ngoại Giao; Vũ Hồng Khanh Phó Chủ Tịch Kháng Chiến uỷ viên hội và Chu Bá Phượng (Việt Quốc) Bộ Trưởng Kinh Tế.
Tuy nhiên, chính phủ liên hiệp này đã
thất bại hoàn toàn. Vào tháng 7/1946 nhân có “Vụ Án Phố Ôn Như Hầu” ở Hà Nội, đảng Việt Cộng-Việt Minh đã ra sức tiêu diệt đảng Việt Quốc, các lãnh tụ Nguyễn Hải Thần,
Nguyễn Tường Tam, Vũ Hồng Khanh phải trốn sang Trung Hoa. Trương Tử Anh Đảng
Trưởng đảng Việt Quốc bị mất tích, có thể là ông bị bắt cóc và thủ tiêu. Từ
tháng 7/1946 đến tháng 11/1946, nhiều đại biểu quốc hội là đảng viên Việt Quốc
bị bắt.
Ngày 17/2/1947, đảng Việt Quốc tham gia Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Toàn Quốc,
chống chính phủ Việt Minh của đảng Việt Cộng, ủng hộ giải pháp Bảo Đại thành lập chính quyền Quốc Gia Việt Nam. Vào tháng 8/1948, Hoàng Đạo chết tại Trung Quốc, và năm 1949 Nhượng Tống bị đảng Việt Cộng ám sát tại Hà Nội.
Ở Trung Hoa Lục Địa, còn gọi là Hoa Lục trong thời gian những năm 1927-1950 đã xảy ra cuộc nội chiến Quốc-Cộng giữa Trung Hoa Quốc Dân Đảng và đảng Cộng Sản Trung Quốc-còn gọi là đảng Tàu Cộng, họ thực ra là những đảng viên cũ cánh tả và có khuynh hướng cộng sản của Quốc Dân Đảng tách ra, do những bất đồng ý kiến chính trị về quan niệm phát triển kinh tế, xã hội.
Ở Trung Hoa Lục Địa, còn gọi là Hoa Lục trong thời gian những năm 1927-1950 đã xảy ra cuộc nội chiến Quốc-Cộng giữa Trung Hoa Quốc Dân Đảng và đảng Cộng Sản Trung Quốc-còn gọi là đảng Tàu Cộng, họ thực ra là những đảng viên cũ cánh tả và có khuynh hướng cộng sản của Quốc Dân Đảng tách ra, do những bất đồng ý kiến chính trị về quan niệm phát triển kinh tế, xã hội.
Cuộc nội chiến Quốc-Cộng ở Hoa Lục bắt
đầu năm 1927 khi phái cánh hữu của Quốc Dân Đảng do Tưởng Giới Thạch lãnh đạo đã thanh trừng những người cánh-tả khuynh-cộng của Quốc
Dân Đảng. Những bất đồng chính kiến sâu sắc tiêu biểu cho sự chia rẽ ý thức hệ
giữa Quốc Dân Đảng được Phương Tây ủng hộ và đảng Tàu Cộng do Mao Trạch Đông
lãnh đạo được Liên Sô ủng hộ.
Cuộc nội chiến Quốc-Cộng đã tạm ngưng do cuộc Chiến Tranh Trung-Nhật. Trung Hoa Quốc Dân Đảng và đảng Tàu Cộng thoả thuận thành lập Liên Minh Kháng Chiến Trung Quốc chống xâm lược Nhật, cho tới khi Nhật bị Đồng Minh đánh bại vào tháng 8/1945 kết thúc Thế Chiến II; sau đó nội chiến Quốc-Cộng lại tiếp tục vào năm 1946.
Cuộc nội chiến Quốc-Cộng đã tạm ngưng do cuộc Chiến Tranh Trung-Nhật. Trung Hoa Quốc Dân Đảng và đảng Tàu Cộng thoả thuận thành lập Liên Minh Kháng Chiến Trung Quốc chống xâm lược Nhật, cho tới khi Nhật bị Đồng Minh đánh bại vào tháng 8/1945 kết thúc Thế Chiến II; sau đó nội chiến Quốc-Cộng lại tiếp tục vào năm 1946.
Sau 23 năm (1927-1950) nội chiến Quốc-Cộng
đã chấm dứt không chính thức, Đảng Tàu Cộng do Mao Trạch Đông lãnh đạo đã kiểm
soát Hoa Lục gồm cả đảo Hải Nam để thành lập nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung
Hoa hay còn gọi là Trung Cộng; còn phe Quốc Dân Đảng do Tưởng Giới
Thạch lãnh đạo kiểm soát các lãnh thổ đảo Đài Loan, quần đảo Bành Hồ, và một số đảo ở ngoài khơi tỉnh Phúc Kiến. Cho đến nay chưa có cuộc đình chiến chính thức đã được hai bên
Quốc-Cộng ký kết, mặc dù Đài Loan và Hoa Lục đã có những quan hệ đầu tư kinh tế-tài
chính chặt chẽ.
Phải sơ lược tình hình nội chiến Quốc-Cộng ở Trung Hoa như trên để hiểu rõ thêm về tình hình nội chiến Quốc-Cộng ở Việt Nam trong thập niên 1940-1950. Trong khi Trung Hoa Quốc Dân Đảng đã thua cuộc phải mang danh xưng nước Trung Hoa Dân Quốc ra đảo Đài Loan, còn đảng Tàu Cộng đã thắng cuộc dựng lên nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa ở trong Hoa Lục vào năm 1949.
Phải sơ lược tình hình nội chiến Quốc-Cộng ở Trung Hoa như trên để hiểu rõ thêm về tình hình nội chiến Quốc-Cộng ở Việt Nam trong thập niên 1940-1950. Trong khi Trung Hoa Quốc Dân Đảng đã thua cuộc phải mang danh xưng nước Trung Hoa Dân Quốc ra đảo Đài Loan, còn đảng Tàu Cộng đã thắng cuộc dựng lên nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa ở trong Hoa Lục vào năm 1949.
Sự kiện lịch sử quan trọng như vậy đã ảnh
hưởng và thúc đẩy mạnh đảng Việt Cộng trấn áp tiêu diệt đối thủ là hai đảng Việt
Quốc, Việt Cách ở Việt Nam. Hơn nữa đảng Tàu Cộng đã trợ giúp đảng Việt Cộng một
cách đáng kể trong chiến tranh Việt-Pháp bằng các đơn vị chí nguyện quân và chuyên
gia quân sự Tàu Cộng trực tiếp tham chiến trong trận đánh Điên Biên Phủ tương tự
như Tàu Cộng đã trợ giúp Bắc Hàn trong chiến tranh Triều Tiên.
Chính vì thế đảng Việt Cộng phải chịu ảnh
hưởng rất nhiều vào đảng Tàu Cộng. Sự kiện đảng Việt Cộng ký kết Hiệp Ước
Geneva 1954 chia đôi nước Việt Nam cũng là làm theo ý đồ của hai đảng Nga Sô và
Tàu Cộng để thực hiện chiến lược toàn cầu của chủ nghĩa Quốc Tế Cộng Sản nhằm
thôn tính Miền Nam VN và cả vùng Đông Nam Á trong tương lai.
Sự kiện đảng Việt Cộng nhận sự ủy nhiệm
của Quốc Tế Cộng Sản để xâm lăng VNCH đã được chính Hồ Chí Minh xác nhận trong
“Lịch Sử Đảng Cộng Sản Việt Nam” là “Chúng ta theo chủ nghĩa Quốc Tế, không
theo chủ nghĩa Quốc Gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng,
nghĩa là hình thức thì Dân Tộc mà nội dung là Quốc Tế. Nhận chỉ thị của Quốc Tế
Cộng Sản để giải quyết vấn đề cách mạng ở nước ta, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ”.
Như thế là đảng Việt Cộng đã có sự ủy nhiệm của hai đảng cộng sản Nga Sô và Tàu
Cộng để đánh chiếm VNCH ở miền Nam VN, rồi sau đó sẽ đánh chiếm cả vùng Đông
Nam Á.
Người ta xem xét lại những sự kiện lịch sử của cuộc Chiến Tranh Việt Nam trong thời gian 1955-1975 đúng ra nó là cuộc Nội Chiến Việt Nam kéo dài từ 1945-1975 do đảng Việt Cộng khởi động khi họ đã nổ súng triệt hạ các đối thủ chính trị của các đảng Quốc Gia đối lập với họ.
Người ta xem xét lại những sự kiện lịch sử của cuộc Chiến Tranh Việt Nam trong thời gian 1955-1975 đúng ra nó là cuộc Nội Chiến Việt Nam kéo dài từ 1945-1975 do đảng Việt Cộng khởi động khi họ đã nổ súng triệt hạ các đối thủ chính trị của các đảng Quốc Gia đối lập với họ.
Người ta nhận thấy rõ cuộc Chiến Tranh
Việt Nam không phải là cuộc Chiến Tranh Giải Phóng Dân Tộc; ngược lại, nó đúng
là cuộc Nội Chiến Việt Nam kéo dài nhất, đau thương tổn hại sinh mạng nhiều nhất,
gian manh tội lỗi lừa gạt nhất để đảng Việt Cộng cướp đoạt chính quyền, độc tài
đảng trị khiến cho cả nước trở thành một “Thuộc-Địa-Kiểu-Mới-Của Đế-Quốc-Tàu-Cộng-Thời-Đại”,
và cưỡng bức người dân Việt Nam làm “Nô-Lệ-Kiểu-Mới-Của-Chế-Độ” vì “Đảng-Việt-Cộng-Rõ-Ràng-Là-Một-Đảng-Chư-Hầu-Kiểu-Mới-Của-Đảng-Tàu-Cộng”.
Quả thật là sau Hiệp Ước Geneva ngày 20-07-54, đảng Việt Cộng tiếp tục cuộc nội chiến một cách âm thầm bằng cách chôn dấu vũ khí, đạn dược và để gài lại Miền Nam 60000 đảng viên, cán bộ dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn, Bí Thư Xứ Ủy Nam Bộ. Như vậy quá rõ ràng đảng Việt Cộng ở Miền Bắc đã chuẩn bị tấn công VNCH ở Miền Nam ngay khi vừa ký kết Hiệp Ước Geneva; tuy nhiên, đảng Việt Cộng đã tuyên truyền vu cáo rằng VNCH không chấp thuận cuộc tổng tuyển cử vào năm 1956, hoặc vì có sự can thiệp của Mỹ tại Miền Nam VN. Với sự chuẩn bị tiếp tục cuộc nội chiến và nhận lệnh từ trung ương đảng ở Hà Nội thì những cán bộ, đảng viên Việt Cộng tại Miền Nam đã bắt đầu nổi loạn từ tháng 10/1957.
Quả thật là sau Hiệp Ước Geneva ngày 20-07-54, đảng Việt Cộng tiếp tục cuộc nội chiến một cách âm thầm bằng cách chôn dấu vũ khí, đạn dược và để gài lại Miền Nam 60000 đảng viên, cán bộ dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn, Bí Thư Xứ Ủy Nam Bộ. Như vậy quá rõ ràng đảng Việt Cộng ở Miền Bắc đã chuẩn bị tấn công VNCH ở Miền Nam ngay khi vừa ký kết Hiệp Ước Geneva; tuy nhiên, đảng Việt Cộng đã tuyên truyền vu cáo rằng VNCH không chấp thuận cuộc tổng tuyển cử vào năm 1956, hoặc vì có sự can thiệp của Mỹ tại Miền Nam VN. Với sự chuẩn bị tiếp tục cuộc nội chiến và nhận lệnh từ trung ương đảng ở Hà Nội thì những cán bộ, đảng viên Việt Cộng tại Miền Nam đã bắt đầu nổi loạn từ tháng 10/1957.
Những hoạt động khủng bố của các lực
lượng Việt Cộng gồm có những vụ việc ngăn lưu thông trên sông, cấm họp chợ mua
bán, ám sát các viên chức xã ấp VNCH, thu thuế các tiệm quán ở các thị trấn,
đào phá đường xe liên tỉnh, quận và đắp mô trên đường lộ chặn xe đò chở hành
khách, đốt phá trường học để khủng bố tinh thần giáo viên và học sinh; đảng Việt
Cộng ở Miền Nam còn nhiều loại hoạt động khủng bố khác nữa để phá rối trật tự
xã hội miền Nam VN. Vào tháng 1/1960 đảng Việt Cộng ở Miền Nam đã bắt đầu
“Phong Trào Đồng Khởi” nhằm phá hoại hạ tầng cơ sở của VNCH trên một qui mô rộng
lớn hơn.
Để xoá bỏ ảnh hưởng của đảng Việt Cộng không ngừng tuyên truyền là họ thực hiện cuộc “Chiến Tranh Giải Phóng Dân Tộc”, và cũng là “Chiến Tranh Đánh Đế Quốc Mỹ Xâm Lược” người ta phải xem xét trên thực tế không thấy có chuyện “Mỹ xâm lược Miền Nam VN” để cho Việt Cộng “đánh Mỹ cứu nước”.
Để xoá bỏ ảnh hưởng của đảng Việt Cộng không ngừng tuyên truyền là họ thực hiện cuộc “Chiến Tranh Giải Phóng Dân Tộc”, và cũng là “Chiến Tranh Đánh Đế Quốc Mỹ Xâm Lược” người ta phải xem xét trên thực tế không thấy có chuyện “Mỹ xâm lược Miền Nam VN” để cho Việt Cộng “đánh Mỹ cứu nước”.
Ngay sau Thế Chiến II, chế độ thuộc địa
đã cáo chung, bản Tuyên Cáo 14-08-41 Hiến Chương Đại Tây Dương do hai nước Mỹ
và Anh Quốc cam kết tôn trọng quyền dân tộc tự quyết của các quốc gia bị đô hộ.
Đối với các quốc gia dân chủ Tây phương không còn đi “xâm lược” để tìm thuộc địa
mà phải trao trả nền độc lập cho các nước thuộc địa của họ.
Nước Mỹ trao trả độc lập cho nước Phi
Luật Tân vào năm 1946. Nước Pháp, sau khi chánh phủ De Gaulle thất bạị trong việc
tái chiếm Việt Nam, Tổng Thống Pháp Vincent Auriol đã ký với Quốc Trưởng Bảo Đại
một Hiệp Ước Elysee ngày 08/03/1949 nước Pháp chấp thuận cho nước Việt Nam độc
lập trong khuôn khổ Liên Hiệp Pháp.
Trong khi đảng Việt Cộng đã đồng hóa
“sự hiện diện của lính Mỹ để giúp VNCH chống cộng” với “sự xâm lược Miền Nam của
Mỹ” để có cái cớ xâm lăng Miền Nam VN; ngược lại, đảng Việt Cộng đã che giấu sự
có mặt của 320000 lính Tàu Cộng, những phi công chiến đấu Bắc Hàn, và chuyên
viên phòng không của Nga Sô đã trực tiếp tham gia vào cuộc chiến.
Thực chất cuộc Nội Chiến Việt Nam đã được phơi bày ra khi đảng Việt Cộng khoe khoang láo toét là họ “đã kết thúc chiến tranh một cách rất tài tình!” Nếu vào ngày 30/4/1975 là kết thúc chiến tranh “Giải Phóng Miền Nam, Thống Nhất Đất Nước” thì chắc chắn trước hết là “giải phóng Người Dân Miền Nam khỏi sự nô lệ của Đế Quốc Mỹ” để họ được giải thoát mà trở lại với Dân Tộc Việt Nam trong sự đùm bọc, bao dung của tình thương dân tộc trên tinh thần hoà-hợp-dân-tộc, và thống nhất đất nước thì chắc chắn trước hết là “Thống Nhất Ý Chí Của Toàn Thể Nhân Dân Việt Nam Trên Tinh Thần Hoà-Giải-Quốc-Gia”.
Thực chất cuộc Nội Chiến Việt Nam đã được phơi bày ra khi đảng Việt Cộng khoe khoang láo toét là họ “đã kết thúc chiến tranh một cách rất tài tình!” Nếu vào ngày 30/4/1975 là kết thúc chiến tranh “Giải Phóng Miền Nam, Thống Nhất Đất Nước” thì chắc chắn trước hết là “giải phóng Người Dân Miền Nam khỏi sự nô lệ của Đế Quốc Mỹ” để họ được giải thoát mà trở lại với Dân Tộc Việt Nam trong sự đùm bọc, bao dung của tình thương dân tộc trên tinh thần hoà-hợp-dân-tộc, và thống nhất đất nước thì chắc chắn trước hết là “Thống Nhất Ý Chí Của Toàn Thể Nhân Dân Việt Nam Trên Tinh Thần Hoà-Giải-Quốc-Gia”.
Tuy nhiên, đến nay trong suốt 44 năm
qua (1975-2019), công cuộc Hoà-Giải-Quốc-Gia-Hoà-Hợp-Dân-Tộc quí giá cao cả đó
vẫn chưa hề được những người cầm quyền đảng Việt Cộng thành thật thực sự thi
hành theo yêu cầu nguyện vọng chính đáng và tha thiết của Nhân Dân Việt Nam.
Quả thật cuộc Nội Chiến Việt Nam phải
được vẻ vang kết thúc vào ngày 30/4/1975 thì đàng này ngược lại sự mong đợi của
toàn dân Việt Nam là vì đảng Việt Cộng chỉ trước sau gì cũng làm nhiệm vụ quốc
tế do hai đảng cộng sản Nga Sô, Tàu Cộng uỷ nhiệm để cưỡng chiếm lãnh thổ VNCH
một vùng đất tự do của người dân Miền Nam, để đảng Việt Cộng vẫn còn là những
tên lính xung kích của Đế Quốc Nga, Đế Quốc Tàu Cộng chiếm cả Biển Đông và đánh
chiếm Đông Nam Á, và nhất là khi người dân Miền Nam vẫn còn bị đảng Việt Cộng đối
xử như là thù địch trong các “Chính Sách Phân Biệt Đối Xử Quốc Cộng”.
Đảng Việt Cộng luôn có mặc cảm tội lỗi đã gây nội chiến kéo dài 30 năm (1945-1975) và vẫn còn tiếp tục nhiều năm nữa khi họ đã đang thực hiện những chính sách phân biệt đối xử với những người Việt Quốc Gia, không thực sự thành thật tu chỉnh hiến pháp để thực hiện hoà giải, hoà hợp dân tộc khi họ vẫn còn độc tài đảng trị.
Đảng Việt Cộng luôn có mặc cảm tội lỗi đã gây nội chiến kéo dài 30 năm (1945-1975) và vẫn còn tiếp tục nhiều năm nữa khi họ đã đang thực hiện những chính sách phân biệt đối xử với những người Việt Quốc Gia, không thực sự thành thật tu chỉnh hiến pháp để thực hiện hoà giải, hoà hợp dân tộc khi họ vẫn còn độc tài đảng trị.
Khi đảng Việt Cộng vẫn không chấp nhận
hiện có những đảng chính trị Việt Nam khác đang hoạt động đối lập là họ vẫn còn
độc tôn, độc quyền lãnh đạo xã hội, độc tài quản lý nhà nước; như thế là họ vẫn
còn chủ trương tiếp tục cuộc Nội Chiến Việt Nam dưới một hình thức khác.
Nội chiến là một cuộc xung đột vũ
trang giữa hai hoặc nhiều thành phần nhân dân trong cùng một quốc gia, một dân
tộc nhưng quyết liệt bất đồng chính kiến, quan điểm về một vấn đề nội bộ như
tranh giành quyền lực lãnh đạo xã hội, quản lý nhà nước, tổ chức chính phủ VN.
Nội chiến cũng có thể là một cuộc xung
đột không vũ trang giữa những thành phần nhân dân chống đối những người cầm quyền
độc tài, phân biệt đối xử, không chấp nhận đối lập chính trị ở trong nước VN.
Khi các Quyền Tự Do của người dân VN
thực sự không được hưởng; nền Độc Lập của nước VN thực sự cũng không có; chính
quyền VN thực sự là độc tài đảng trị, không phải chính quyền dân chủ dân cử
chân chính; nhất là Quyền Yêu Nước của người dân VN đã đang bị nhà cầm quyền cưỡng
đoạt.
Người dân VN càng ngày càng nhận biết
rõ là đảng Việt Cộng đã đang bị lệ thuộc hoàn toàn vào đảng Tàu Cộng, thì người
dân VN khẳng định rằng đảng Việt Cộng đã đang tiếp tục cuộc nội chiến với Nhân
Dân Việt Nam. Cuộc nội chiến Việt Nam đã chưa hết vào ngày 30/4/1975 cách nay 44
năm như đảng Việt Cộng đã huênh hoang, khoe khoang, láo toét là đã “bắt đầu và
kết thúc chiến tranh Việt Nam một cách tài tình!”.
Vì đảng Việt Cộng có mang nặng cái mặc
cảm tội lỗi đã gây cuộc Nội Chiến Việt Nam kéo dài quá lâu và vẫn còn tiếp tục
khi họ đã đang xảo quyệt không thành thật thực hiện thực sự công việc Hoà-Giải-Quốc-Gia-Chân-Chính
và Hoà-Hợp-Dân-Tộc theo yêu cầu, nguyện vọng tha thiết chính đáng của Nhân Dân
Việt Nam; những người Việt Cộng rất “nhạy-cảm-dị-ứng” với tiếng danh từ kép Nội-Chiến
Việt-Nam./.
Nguyễn Thành-Trí, Sài-Gòn 30/4/2019
(Bài viết này đã phổ biến lần đầu ở
Sài-Gòn vào ngày 30/4/2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét