Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

YẾU HUYỆT CỦA TÀU CỘNG


YẾU HUYỆT CỦA TÀU CỘNG
Dr. Tristan Nguyễn

Với vẻ bề ngoài của một mức độ đang phát triển kinh tế tiếp tục tăng nhanh và sức lớn mạnh quân sự của hải quân ở ngoài biển khơi cũng như của không quân ở trên trời cao đã khiến cho một số người nhận định tình hình thời sự nghĩ rằng không bao lâu nữa thì Tàu Cộng sẽ thay thế Mỹ ở vị trí một nước siêu cường đứng đầu thế giới.
Những nhận định này có vẻ bề ngoài, nhưng không hẳn là vô lý khi Tàu Cộng đã vượt qua Nhật để trở thành một nền kinh tế lớn thứ nhì trên thế giới, chỉ đứng sau nền kinh tế Mỹ. Sau khi đã xem xét và so sánh mọi yếu tố ắt có và đủ để cho một xã hội thay đổi tăng trưởng bền vững, đồng đều, sự phát triển kinh tế cần phải càng cân đối càng tốt, thì xã hội Hoa Lục phải cần một thời gian rất lâu mới có thể vượt qua được xã hội Mỹ, bởi vì nước Mỹ đã phát triển hơn năm mươi năm rồi trong khi Hoa Lục của Tàu Cộng đang phát triển một cách hấp tấp gấp rút. Hãy nói dễ hiểu là Tàu Cộng đang chạy nước rút phía sau Mỹ một đoạn cách xa bằng năm mươi năm.
Như vậy, theo một định nghĩa giản dị dễ hiểu của danh từ “Kinh Tế” là nói chung những hoạt động của con người nhằm mục đích thoả mãn các nhu cầu lợi ích vật chất của con người, thì những người nhận định tình hình xã hội Hoa Lục đã dùng tiêu chuẩn nào để đánh giá nền kinh tế do Tàu Cộng chỉ huy lại được xếp hạng thứ nhì, vượt qua cả hai nước Đức và Nhật là hai nước đã phát triển lâu năm và có nền kinh tế tự do cũng như có lối sống và mức sinh hoạt của người dân Đức và dân Nhật cao hơn mức sinh hoạt của người dân Hoa Lục rất nhiều. Người ta phải thắc mắc rằng những nhận định này không khách quan, không chính xác, không trung thực và có tính cách phóng đại tuyên truyền của Tàu Cộng do một số trí thức Tàu Cộng gian giảo đưa ra chỉ nhằm khích động tinh thần của người dân Hoa Lục khi khiến cho họ tin tưởng rằng Hoa Lục dưới sự cai trị của Tàu Cộng sẽ mạnh hơn nước Mỹ và nền kinh tế Hoa Lục sẽ chiếm vị trí đứng đầu thế giới. Bằng lối tuyên truyền gian manh xảo quyệt của Tàu Cộng đã khiến cho người dân Hoa Lục phải hiểu lầm rằng với sự lãnh đạo tài tình của Tàu Cộng thì Hoa Lục của họ sẽ đánh bại nước Mỹ trên mọi phương diện.
Tuy nhiên, người dân Hoa Lục không được hiểu rõ là có hai yếu tố quan trọng mà nước Mỹ đã có, đang có và sẽ luôn luôn có để cho nến kinh tế nước Mỹ mãi mãi đứng vững dẫn đầu thế giới, đó là người Mỹ có “quyền tự do cá nhân cộng với sức mạnh của tinh thần sáng tạo phát minh”. Quyền Tự Do Cá Nhân và Tinh Thần Sáng Tạo Phát Minh là hai yếu tố quan trọng mà Hoa Lục của Tàu Cộng đã chưa từng có được thì làm sao một nền kinh tế Hoa Lục do Tàu Cộng chỉ huy có thể vượt qua nền kinh tế Mỹ. Nước Mỹ là một nước đã cấp nhiều “Bằng Sáng Chế” nhất thế giới trong khi Hoa Lục của Tàu Cộng chỉ có thể sao chép lại sự phát minh của người ta. Trong suốt ba mươi năm vừa qua những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng đã cởi mở từng phần trong quản lý kinh tế để cho đảng viên Tàu Cộng được ưu tiên làm giàu ở Hoa Lục và điều này đã tạo ra một giai cấp Nhà Giàu Mới hay còn gọi là Đại Tư Sản Đỏ chưa từng có trong thời kỳ huy hoàng của Mao Trạch Đông.
Đảng viên Tàu Cộng có chức vụ càng cao thì họ càng có nhiều đặc quyền làm giàu, và tiền nhân dân tệ hay đô la Mỹ mà họ-Đại Tư Sản Đỏ-đã có được cả hai đều có thể trở thành một chất keo rất tốt để cho bọn họ dính chặt với nhau cùng bảo vệ quyền lợi đảng, bao gồm các quyền lợi của chính bọn họ. Một cách dễ hiểu tại sao Đảng Tàu Cộng chỉ cởi mở quản lý kinh tế mà nhất định không cải cách sinh hoạt chính trị, bởi vì những người cầm quyền đảng và cầm quyền nhà nước Tàu Cộng đã đang rất sợ hãi cái “Quyền Tự Do Cá Nhân và Tinh Thần Sáng Tạo Phát Minh” của mọi người Công Dân Hoa Lục nói chung, ở trong đảng cũng như ở ngoài đảng.
Một lời nhận định như vừa mới nói ở trên nghe thoáng qua có vẻ không đúng, không hợp lý chút nào, nhưng rõ ràng là họ không dám áp dụng “Quyền Tự Do Cá Nhân” và phát huy “Tinh Thần Sáng Tạo Phát Minh” của mọi Công Dân Hoa Lục. Bọn họ lo sợ phải mạo hiểm bị rối loạn sự lãnh đạo thống nhất đảng dẫn tới sự tan rã hàng ngũ Đảng Tàu Cộng ở tầng lớp đa số đảng viên sơ cấp và trung cấp. Khi xem xét cẩn thận tình hình phát triển xã hội, cách thay đổi lối sống của người dân ở Hoa Lục kể từ ngày Đảng Tàu Cộng cởi mở quản lý kinh tế, người ta nhận thấy hầu hết tất cả đảng viên sơ cấp và trung cấp Tàu Cộng đều đã được thoát cảnh nghèo đói. Con số thống kê các hộ dân Hoa Lục đã xoá nghèo thực sự là tất cả các hộ đảng viên Tàu Cộng, trong khi đa số các hộ thường dân Hoa Lục vẫn còn chịu cảnh nghèo đói lại là một vấn đề khác còn tồn tại cho tới nay để cái hố ngăn cách giàu-nghèo ở Hoa Lục càng lúc càng sâu rộng hơn, nó đã khiến cho cái cảnh phồn vinh giả tạo do Đảng Tàu Cộng xây dựng lên càng ngày càng lộ ra rõ hơn.
Có một điều mỉa mai là cái cảnh phồn vinh giả tạo ở Hoa Lục do Đảng Tàu Cộng đã xây dựng lên như những khu vực đô thị mới với quá nhiều chung cư, cao ốc, khu thương mại đã đang bị bỏ trống vì không có người ở khiến cho những khu vực này hiện nay trở thành những thành phố ma ở Hoa Lục. Nếu chỉ xem xét đánh giá theo cái vẻ bề ngoài thì rõ ràng là Hoa Lục của Tàu Cộng đã xoá nghèo đói trong cái cảnh phồn vinh giả tạo đó, và nó lại phát sinh ra một giai cấp mới có thật trong xã hội Hoa Lục hiện tại. Đó là giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản Mới gồm có đa số là đảng viên Tàu Cộng đã hoàn toàn thoát cảnh nghèo đói mà bọn họ đã phải chịu đựng trong thời kỳ Mao Trạch Đông. Kể từ ngày khai sinh ra Đảng Tàu Cộng cho tới ngày Đặng Tiểu Bình thực sự cầm quyền lãnh đạo đảng, thì cái giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản Cũ ở Hoa Lục đã là một trong những mục tiêu phải bị Đảng Tàu Cộng tích cực triệt hạ. Người ta nhận thấy có một sự kiện rất tế nhị thường có trong những xã hội cởi mở, sinh hoạt dân chủ, là không phải chỉ có thiểu số giai cấp Đại Tư Sản-Nhà Giàu To mới có quyền tự do cá nhân, quyền tự do lựa chọn, mà ở những nơi đó còn có cả đa số giai cấp trung lưu tiểu tư sản thực hiện chắc chắn cái quyền tự do cá nhân và quyền tự do lựa chọn của họ. Cái tính cách ắt có và đủ của một xã hội dân chủ là giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản và Quyền Tự Do Cá Nhân, Tự Do Lựa Chọn của mọi người công dân.
Trong thời kỳ Mao Trạch Đông thì giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản Cũ đã hoàn toàn bị triệt hạ, nhưng hiện nay ở Hoa Lục cũng có một giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản Mới đã đang dần dần thành hình và càng ngày càng đông càng mạnh hơn. Giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản Mới ở Hoa Lục có một đặc điểm cần phải được ghi nhận là đa số họ chính là những hộ gia đình cán bộ đảng viên Tàu Cộng đã xoá nghèo bằng nhiều thứ đặc quyền, đặc lợi kinh tế do Đảng Tàu Cộng ban phát cho họ. Hơn nữa, trong quá trình cởi mở quản lý kinh tế thì xã hội Hoa Lục cũng đã phát sinh một số đông gia đình trung lưu tiểu tư sản mới không phải gia đình cán bộ đảng viên Tàu Cộng.
Bởi vì Đảng Tàu Cộng chủ trương “chỉ cởi mở quản lý kinh tế, không cải cách sinh hoạt chính trị” cho nên cả hai giai cấp Đại Tư Sản Mới và Trung Lưu Tiểu Tư Sản Mới ở trong đảng cũng như ở ngoài đảng tại Hoa Lục đã có khuynh hướng và những suy nghĩ rằng rõ ràng là họ đang bị hạn chế cái Quyền Tự Do Cá Nhân và Quyền Tự Do Lựa Chọn của họ, không phải trên bình diện có quyền quyết định hành động kinh tế như mua bán, trao đổi, chuyển nhượng vật chất để thoả mãn các nhu cầu lợi ích vật chất trong cuộc sống của họ, mà trên phương diện sinh hoạt chính trị và có quyền quyết định hành động chính trị như ứng cử, đề cử, bầu cử để đáp ứng nhu cầu có người đại diện trung thực của họ trong guồng máy công quyền nói chung.
Nếu căn cứ theo nguyên tắc Chuyên Chính Vô Sản thì Đảng Tàu Cộng không thể nào chấp nhận giai cấp Đại Tư Sản và Tiểu Tư Sản, nhưng ở Hoa Lục trên thực tế hiện nay có cả hai giai cấp đại tư sản mới và trung lưu tiểu tư sản mới; như thế mà họ đã không bị Đảng Tàu Cộng triệt hạ như Mao đã từng làm vậy theo nguyên tắc căn bản chuyên chính vô sản-bần cùng hoá nhân dân-để cho người dân hết đường chọn lựa vì không có quyền tự do cá nhân. Hiện nay Đảng Tàu Cộng đã chấp nhận xã hội Hoa Lục có giai cấp Đại Tư Sản Mới và giai cấp Trung Lưu Tiểu Tư Sản thì một cách trực tiếp Đảng Tàu Cộng đã tự tạo cho mình một yếu huyệt ở ngay cổ họng của đảng. Phải nói là “một yếu huyệt ở ngay cổ họng của đảng” để ám chỉ việc Đảng Tàu Cộng đã đang còn xiết cổ bịt miệng người đối lập chính trị, vẫn chưa trả lại tiếng nói đại diện trung thực của người dân Hoa Lục, và vẫn không cải cách sinh hoạt chính trị trong khi đã cởi mở quản lý kinh tế. Những điều này gộp chung lại trở thành một yếu huyệt ở ngay cổ họng của Đảng Tàu Cộng. Khi Hoa Lục của Đảng Tàu Cộng chưa có được tiếng nói đại diện trung thực của Nhân Dân Hoa Lục thì Hoa Lục sẽ không bao giờ là một cường quốc thực sự phát triển, trưởng thành như Hoa Kỳ! Nếu đã và đang như vậy thì Đảng Tàu Cộng có thứ khả năng nào để chỉ huy cái nền kinh tế Hoa Lục làm cho nó có thể vượt qua nền kinh tế Mỹ!
Hơn nữa, Đảng Tàu Cộng cũng còn có thêm một yếu huyệt ở ngay trái tim của đảng. Người ta sở dĩ so sánh cái yếu huyệt này ở ngay trái tim của Đảng Tàu Cộng bởi vì những người cầm quyền đảng và nhà nước Tàu Cộng đã không còn có một trái tim, và một chút tình người khi đã xử bắn mỗi năm chừng 15000 tù nhân phạm tội hút chích cần sa, bạch phiến, ma tuý.
Đây là một yếu huyệt ở ngay trái tim của Đảng Tàu Cộng vì nó là một tệ nạn có liên quan tới nhiều cấp cán bộ đảng viên Tàu Cộng tham nhũng, và nó cũng đã được che giấu kín đáo khi chủ trương của đảng và nhà nước Tàu Cộng muốn thúc đẩy nhanh công cuộc đô thị hoá ở Hoa Lục. Công cuộc đô thị hoá hiện nay ở Hoa Lục cũng làm phát sinh ra một tầng lớp người Hoa Lục ghiền ăn chơi cờ bạc và ghiền ma tuý. Hình như trong máu của người dân Hoa Lục từ lâu có chứa tính chất gây mê cờ bạc và hút ma tuý, á phiện.
Lịch sử Hoa Lục cho thấy kể từ thế kỷ 18 người dân Hoa Lục đã yêu thích việc hút á phiện. Vào năm 1850 Hoa Lục đã là một nước tiêu thụ số lượng á phiện lớn nhất thế giới. Sự việc nghiện hút á phiện đã tràn xa lan rộng trong xã hội Hoa Lục, nhất là trong các giới quan chức cầm quyền. Có lẽ mấy triệu người Hoa Lục đã bị Mao Trạch Đông giết chết trong thời kỳ cách mạng vô sản vào năm 1949 trở về sau phải gồm có cả vô số người đang nghiện hút á phiện. Số người nghiện hút á phiện, bạch phiến, cần sa, ma tuý các loại, sau ngày Mao Trạch Đông chết thì họ được sống lại theo cái đà phát triển kinh tế nhanh của Đảng Tàu Cộng.
Thật rõ ràng dễ nhận thấy là dựa trên sự phồn vinh vừa mới được Đảng Tàu Cộng xây dựng là một tầng lớp người Hoa Lục mê ăn chơi cờ bạc có tầm cỡ quốc tế (!) cũng như số người sử dụng và nghiện ma tuý càng ngày càng nhiều thêm. Người ta đã xem xét một cách khách quan để đánh giá sự phát triển xã hội, sự thay đổi nếp sống của người dân Hoa Lục, và để có thể xác định giá trị của mức tăng trưởng kinh tế thực sự của Hoa Lục dưới sự chỉ huy của Đảng Tàu Cộng càng chính xác càng tốt.
Một cách rõ ràng là kể từ ngày Hoa Lục dưới sự cai trị của Đảng Tàu Cộng được tham gia vào thị trường thế giới thì cái mức tiêu chuẩn sinh hoạt của người dân Hoa Lục nói chung đã bắt đầu cải thiện và tiếp tục tăng cao, nhưng đồng thời cái mức tiêu thụ ma tuý các loại với số người sử dụng nghiện ma tuý đã tăng nhanh tới mức báo động. Những tin tức đáng tin cậy đã được xác nhận đúng là 40 phần trăm (40%) sản phẩm bạch phiến sản xuất tại các nước Afghanistan và Pakistan cũng như một số lượng phần trăm tương tự 40% các loại thuốc ma tuý được chế biến tại các nước Lào và Miến Điện thường xuyên được đem vào Hoa Lục bởi vì thị trường các loại thuốc ma tuý và bạch phiến ở Hoa Lục được tiêu thụ rất mạnh.
Thật là oái oăm khi nguồn tin trên còn cho biết thêm thủ phạm sản xuất các loại thuốc ma tuý lại chính là Hoa Lục vì các công ty hoá chất của Hoa Lục đã chế tạo ra trước các “hoá chất tiền chế/precursor chemicals” để sẵn sàng sản xuất thuốc lắc ecstasy và các loại thuốc ma tuý khác với mục đích xuất cảng ra nước ngoài cũng như được tiêu thụ nhanh trong nội địa Hoa Lục. Cũng có một sự thật không cần bàn cãi là cái thị trường tiêu thụ ma tuý ở Hoa Lục rất rộng lớn và nó tạo ra một số lợi nhuận khổng lồ.
Người ta cũng nhận thấy rõ ràng là cái thị trường tiêu thụ ma tuý ở Hoa Lục rất rộng lớn với sức tiêu thụ ma tuý rất nhanh vì nó đã được tổ chức an toàn móc nối hoạt động với nhiều cấp cán bộ đảng viên Tàu Cộng tham nhũng. Kể từ thập niên 1980 tham nhũng móc nối với việc mua bán ma tuý là một tội ác có tổ chức, và những người cầm quyền đảng và nhà nước Tàu Cộng cũng đã có nhiều lần nổ lực trong các chiến dịch chống tham nhũng móc nối với việc mua bán ma tuý ở Hoa Lục, nhưng người cầm quyền đảng và nhà nước đã thất bại và họ phải bỏ dở dang các chiến dịch truy tầm tiêu diệt ma túy (!) bởi vì tham nhũng có hệ thống chằng chịt phức tạp ở các cấp cán bộ đảng viên Tàu Cộng. Cũng có một điều đáng ngạc nhiên là sự tăng trưởng của nền kinh tế Hoa Lục tăng lên và cái mức tiêu chuẩn sinh hoạt của người dân Hoa Lục được cải thiện cao hơn thì lại có sự gia tăng sử dụng bạch phiến, cần sa và các loại thuốc ma tuý khác. Dĩ nhiên là tham nhũng móc nối với việc mua bán ma tuý ở Hoa Lục càng chặt chẽ, tinh vi, và càng phức tạp hơn. Một cách hài hước các chuyên gia phân tích tim-mạch-chính-trị-kinh-thương đã có một nhận định về căn bệnh tham nhũng móc nối với việc mua bán ma tuý ở Hoa Lục là khi Đảng Tàu Cộng bị điểm trúng cái yếu huyệt ở ngay trái tim của đảng thì toàn cơ thể đảng bị chết đứng như…Từ Hải tức ói máu mà đứng chết!
Nói tóm lại, cái nền kinh tế Hoa Lục dưới sự chỉ huy của Đảng Tàu Cộng đã đang có hai “yếu huyệt”, một yếu huyệt ở ngay cổ họng của đảng là trong quá trình phát triển hấp tấp thì nền kinh tế Hoa Lục phát sinh ra hai giai cấp Đại Tư Sản Mới và Trung Lưu Tiểu Tư Sản Mới. Cả hai giai cấp này đều có yêu cầu “phải có và phải thực sự thực hiện quyền tự do cá nhân và quyền tự do lựa chọn” không phải chỉ cho quyền quyết định các hành động kinh tế, mà phải có cả quyền quyết định các hành động chính trị. Còn lại cái yếu huyệt kia ở ngay trái tim của đảng bởi vì các cấp cán bộ đảng viên Tàu Cộng tham nhũng móc nối với việc mua bán ma tuý ở Hoa Lục là một tội ác diệt chủng có tổ chức mà những người cầm quyền đảng và nhà nước Tàu Cộng từ năm 1980 tới nay đã thất bại trong việc chống lại tội ác này. Có lẽ chỉ có Mao Trạch Đông là người không có trái tim mới có thể giết hết những người nghiện hút á phiện và dùng ma tuý, và trong thời kỳ huy hoàng của Mao người ta nhận thấy rất hiếm có cán bộ đảng viên Tàu Cộng tham nhũng, nhưng cũng có thể họ đã khôn khéo kín đáo hơn bây giờ, nếu không là họ đã phải chịu chết dưới tay của Mao!
Dr.Tristan Nguyễn - San Francisco, 20/8/2014

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

NGA-TÀU GÂY LẠI CHIẾN TRANH LẠNH

NGA-TÀU GÂY LẠI CHIẾN TRANH LẠNH
Nga-Tàu gây lại chiến tranh lạnh
Dr. Tristan Nguyễn


Hai nước Nga và Tàu Cộng đã khởi động những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh nhằm chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh của Mỹ trong khu vực liên quan, bởi vì Nga và Tàu Cộng có nhận định rằng những nước này không ổn định nên dễ bị khống chế.

Năm Mới 2014 vừa qua được 7 ngày mà lại nói tới chuyện hai nước độc tài là Tàu Cộng và Cựu Cộng Sản Nga đang áp dụng lại những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh trước năm 1990, thì nghe dường như là chướng tai; tuy nhiên, cả hai nước Nga-Tàu Cộng đều có những hành động kinh tế lẫn quân sự có hậu ý kết hợp nhịp nhàng với nhau đầy tính chất chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh để chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh.  

Không ai có thể quên rằng hiện tại Tổng Thống Nga là Ông Putin đã từng làm Ông Trùm KGB Liên Sô và là một đảng viên cộng sản cao cấp trước khi Liên Sô tan rã. Thời thế đã thay đổi nên Ông Putin như một con rắn đã phải lột da, nhưng xương thịt vẫn còn là một con rắn cộng sản thâm độc khi ông ta vẫn duy trì tính cách cai trị theo kiểu cộng sản độc tài ở nước Nga.

Không ai có thể không biết rằng hiện tại Đảng Trưởng Tàu Cộng là Tập Cận Bình là một tên Mao-ít Chính Thống đã phải thay đổi hình dạng để làm một người cải cách, nhưng cái cốt lõi của vấn đề Hoa Lục còn đó là Đảng Tàu Cộng đã cướp mất và vẫn không chịu trả lại tiếng nói trung thực của Nhân Dân Hoa Lục.

Không ai có thể không nghĩ rằng Chiến Tranh Lạnh giữa hai khối Tự Do dẫn đầu là nước Mỹ với khối Cộng Sản dẫn đầu là nước Liên Sô đã chấm dứt vào năm 1990 khi Liên Sô tan rã, nhưng những nước tàn dư cộng sản còn lại phải biến đổi ít nhiều về hình thái và cơ cấu để tiếp tục tồn tại. Thí dụ điển hình là “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” của hai nước Tàu Cộng và Việt Cộng do hai con rắn cộng sản Tàu-Việt đã thay da đổi thịt ít nhiều mà thành hình.

Sau khi Liên Sô và Khối Đông Âu đã tan vỡ và trở thành những nước độc lập, thì hầu như mọi người Mỹ đều nghĩ rằng thế giới này không còn bị phân chia bởi những người tự do dân chủ và những người cộng sản độc tài thù nghịch với nhau nữa. Nước Mỹ và Đồng Minh không còn bị vướng mắc vào một cuộc chiến tranh huỷ diệt với Nga-Hoa. Hầu như mọi người Mỹ đều vui mừng hả hê khi nghĩ rằng cái Trại Súc Vật/Animal Farm ở Đông Phương của tác giả George Orwell đã được cải tạo căn bản từ nay về sau trở thành một trang trại sản xuất tốt đẹp rồi quan hệ làm ăn lương thiện với Tây Phương. Những thí dụ rõ ràng cụ thể là cái Trạm Thí Nghiệm Không Gian Hợp Tác Nga-Mỹ cho tới hôm nay vẫn còn hoạt động tốt đẹp đều đặn bình thường. Nước Mỹ đã cho phép hàng trăm ngàn di dân người Nga được định cư sinh sống tại Mỹ. Riêng về Hoa Lục, những nguồn tiền đô la khổng lồ của các nước Mỹ và Tây Âu, đặc biệt nhất là từ Nhật và Đài Loan, đã đầu tư vào Hoa Lục để biến đổi một Hoa Lục lạc hậu chậm tiến thành một đại công xưởng sản xuất hàng tiêu dùng cho thế giới. Nước Mỹ cũng đã cho phép hàng trăm ngàn di dân và du học sinh người Hoa Lục được vào nước Mỹ để làm việc và học tập. Với một tình hình quan hệ Nga-Hoa-Mỹ tốt đẹp như thế thì có ai dám ngu ngốc nghĩ rằng Chiến Tranh Lạnh vẫn còn đó giữa ba nước lớn này.      

Rất khác với thời kỳ Chiến Tranh Lạnh là nước Mỹ đã không có một quan hệ kinh tế với Liên Sô, nhưng hiện nay nước Mỹ và Đồng Minh lại có rất nhiều quan hệ kinh tế với Nga và Hoa Lục, cho nên các tính chất của cuộc Chiến Tranh Lạnh Mới hiện tại rất phức tạp. Cho dù các nước Mỹ và Đồng Minh có vẻ như không đang chống lại một cuộc Chiến Tranh Lạnh Mới do Nga và Tàu Cộng đã luân phiên nhau khởi động, nhưng trên thực tế đang phải đối phó với những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh thời kỳ Liên Xô trong thời gian gần đây đã được cả hai nước Nga và Tàu Cộng áp dụng lại để chống các nước Mỹ và Đồng Minh.

Hầu như nhiều người Mỹ đều nhận định rằng cái thành trì của chủ nghĩa cộng sản là Liên Sô đã bị phá vỡ thì không còn chủ nghĩa cộng sản nữa và họ không nghĩ rằng nước Mỹ đang dính líu vào một cuộc đấu tranh ý thức hệ nào với bất cứ nước nào khác. Tuy nhiên, tình hình thực tế không phải như vậy, bởi vì vẫn còn một số nước tàn dư của chủ nghĩa cộng sản đã biến thái để thích nghi với tình hình thực tế nên vẫn còn phát động những cuộc đấu tranh ý thức hệ chống lại nước Mỹ. Tình hình thực tế vẫn còn một mối đe doạ thực sự đối với những cơ cấu tổ chức của những nước đồng minh thân cận lâu dài của nước Mỹ ở cả Châu Á và Châu Âu. Hai nước Nga và Tàu Cộng đã khởi động những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh nhằm chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh của Mỹ trong khu vực liên quan, bởi vì Nga và Tàu Cộng có nhận định rằng những nước này không ổn định nên dễ bị khống chế.     

Những sự kiện cụ thể cho thấy hai nước Nga và Tàu Cộng đã khởi động Chiến Tranh Lạnh Mới trong thời gian gần đây như thế nào: Trong mùa Xuân năm 2013 vào lúc nửa đêm thứ Sáu Vui Vẻ/Good Friday thì nước Nga đã không công khai đe doạ khối Phòng Thủ Bắc Đại Tây Dương (NATO), nhưng một cách bất ngờ Không Quân Nga đã dàn dựng giả tạo một cuộc tấn công oanh tạc nước Thuỵ Điển với nhiều chiến đấu cơ Nga bay vào không phận chủ quyền và bay vụt ngang qua Đảo Gotland Island của Thuỵ Điển. Không Quân Thuỵ Điển đã không kịp thời phản ứng ngăn chặn, mặc dù sau lúc đó chiến đấu cơ Thuỵ Điển chỉ bay đuổi theo chiến đấu cơ Nga qua vùng biển Baltic. Nước Nga cũng không công khai đe doạ nước Phần Lan, nhưng lại tỏ vẻ sẵn sàng dùng vũ lực và đã tỏ ý định đặt những giàn phóng tên lửa tầm xa ở khu vực biên giới phía tây của nước Nga, có lẽ những giàn phóng này đã lắp đặt xong vào vị trí nhắm đánh vào nước Đức và các nước trong khối NATO. Hơn nữa, nước Nga còn cố ý tẩy chay một số sản phẩm công kỷ nghệ của các nước trong khu vực Baltic.

Cũng có lẽ nước Nga đã không muốn tự mình gây ra một cuộc chiến tranh huỷ diệt, nhưng nước Nga đã khởi động những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh để gây bất ổn và làm mất niềm tin vào sự bảo hộ quân sự của nước Mỹ trong khối NATO. Nước Nga muốn các nước trong khu vực Baltic và Liên Âu cuối cùng phải chấp nhận các chính sách của nước Nga ở cả Châu Âu.  

Cũng giống như nước Nga đã khởi động những chiến thuật của Chiến Tranh Lạnh ở Châu Âu, thì ở phía Tây Thái Bình Dương trong khu vực Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam có Tàu Cộng đã công khai tuyên bố một vùng Nhận Dạng Phòng Vệ Không Phận/ADIZ rất rộng lớn bao trùm cả Biển Hoa Đông với một thâm ý là sau đó đồng hoá nó làm vùng Không Phận Chủ Quyền của Tàu Cộng. Một vùng ADIZ quá rộng lớn như thế thì Tàu Cộng sẽ rất khó thực thi chấp pháp theo ý muốn của mình, nhưng cái thâm ý của Tàu Cộng là một chuyện khác và đó là muốn bày tỏ cho nước Mỹ và Đồng Minh của Mỹ trong khu vực liên quan là các lực lượng Hải Quân và Không Quân của Tàu Cộng bây giờ đã lớn mạnh để sẵn sàng tranh đua với các phi đội chiến đấu và các hạm đội của Mỹ.

Trong thời gian gần đây nhất Tàu Cộng đã có một hành động mang tính chất chiến tranh lạnh rõ ràng nguy hiểm là trong khu vực Biển Hoa Nam một chiếc tàu Hải Quân Tàu Cộng đã chạy cắt ngang và ngừng lại với khoảng cách 500 mét ở phía trước một chiếc tàu Hải Quân Mỹ đang chạy khiến cho chiếc tàu Mỹ này phải kịp thời lái tránh để không gây tai nạn trên biển. Hành động lái tàu cẩu thả không tôn trọng luật an toàn giao thông đường biển dễ gây tai nạn đụng tàu như vừa kể trên của Hải Quân Tàu Cộng không thể khiêu khích Hải Quân Mỹ để sau đó làm phát sinh ra một cuộc chiến tranh nóng, và với một trình độ nghiệp vụ hải hành chuyên môn cao của chiếc tàu Hải Quân Mỹ cũng có thể tránh không cho xảy ra tai nạn đụng tàu; tuy nhiên, qua sự kiện chặn đầu tàu Hải Quân Mỹ đang chạy trên vùng Biển Hoa Nam thì Hải Quân Tàu Cộng đã cố ý tạo ra một tiền lệ rất nguy hiểm đối với luật an toàn giao thông đường biển và Quyền Tự Do Giao Thông Hàng Hải trên các hải phận quốc tế, nhất là trong khu vực Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam mà Tàu Cộng đã có thâm ý muốn chiếm trọn các lãnh hải kể cả các hải phận quốc tế bất chấp luật lệ công ước quốc tế và sự phản đối quyết liệt của các nước láng giềng có cùng chung vùng biển với Tàu Cộng. 

Hơn nữa Hải Quân Tàu Cộng sẽ có một thứ tâm lý ngông cuồng kiêu hãnh tự cao tự đắc bệnh hoạn kỳ quặc khi cho rằng chiếc tàu Hải Quân Mỹ khi bị chặn đường còn phải sợ hãi né tránh, như thế thì những tàu hải quân của các nước Đông Nam Á như Thái, Phi, Mã, Miên,Việt, Nam Dương, và các nước Đông Á như Nhật, Nam Hàn, Đài Loan sẽ không có một sức mạnh gì đáng kể. Và trong tương lai gần sẽ có những chiếc tàu Hải Quân Tàu Cộng ở trên vùng Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam đậu lại chặn đường bất cứ một chiếc tàu nào của bất kể một nước nào trong khu vực để… thu “tiền lệ phí hải lộ do Tàu Cộng quản lý”, bởi vì Đảng Tàu Cộng là một Đảng Cướp Á Châu và Hải Quân Tàu Cộng rõ ràng là Hải Tặc Biển Đông xem thường mọi người và chà đạp mọi luật lệ! 

Tàu Cộng đã hành động tự áp đặt một vùng ADIZ quá rộng lớn bao trùm cả vùng Biển Hoa Đông, và có thể một ngày nào đó trong tương lai không xa Tàu Cộng lại công bố thêm một vùng ADIZ rất rộng lớn nữa để bao phủ cả vùng Biển Hoa Nam. Có lẽ những người cầm quyền Tàu Cộng cũng biết được là công việc thực thi chấp hành giá trị chủ quyền của những vùng trời và vùng biển quá rộng lớn như vậy thật sự rất khó khăn cho các giới chức không quân và hải quân thuộc cấp.

Công việc thực thi chấp hành giá trị chủ quyền thật sự rất khó khăn cũng giống như tuyên bố chủ quyền ở vùng Bắc Cực hoặc vùng Nam Cực thì không thể thực hiện được và chỉ khiến cho mọi người cười chê cho một chuyện ngông cuồng không được ai ủng hộ. Tuy nhiên, các hành động của Tàu Cộng như vừa kể trên chỉ là làm theo chiến thuật của chiến tranh lạnh chống lại nước Mỹ khi Tàu Cộng có những nỗ lực làm thay đổi tình trạng hiện tại trong những khu vực có liên quan và dần dần loại bỏ ảnh hưởng của Mỹ trong vùng Đông Á và Đông Nam Á để Tàu Cộng có thể thực sự khống chế các nước ở trong những khu vực này.       

Ngoài những hành động quân sự có tính cách chiến tranh lạnh như vừa được phân tích ở những đoạn trên, cả hai nước Nga-Tàu Cộng cũng còn có những hành động kinh tế mang đầy tính chất chiến tranh lạnh chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh. Một thí dụ cụ thể là vừa mới đây TT Putin đã ngăn chặn được tổng thống nước Ukrain bằng số tiền 15 tỉ đô la trợ giúp ngắn hạn ngân sách chính phủ Ukrain và để cho tổng thống Ukrain quyết định không ký kết hiệp ước tự do mậu dịch với cộng đồng Liên Âu, một hiệp ước tự do mậu dịch sẽ đem lại thịnh vượng lâu dài cho nước Ukrain.   

Trong thế kỷ 20 khi có Chiến Tranh Lạnh giữa khối cộng sản độc tài đảng trị và khối tư bản tự do dân chủ thì các nước Mỹ và Đồng Minh đã không có một thứ quan hệ kinh tế loại nào đáng kể, nếu không nói là chẳng có gì cả. Nhưng hiện nay những tính chất tế nhị của Chiến Tranh Lạnh Mới trong thế kỷ 21 có đủ tích cách phức tạp khi có yếu tố kinh tế trong những chiến thuật của chiến tranh lạnh.

Trong khi cả hai nước Nga và Tàu Cộng đã đang khởi động những chiến thuật của chiến tranh lạnh để chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh, thì những người cầm quyền các cấp của hai nước Nga và Tàu Cộng này cũng phải đối phó với một hình thức tinh tế của Chiến Tranh Lạnh Mới mà từ bản chất của những chế độ độc tài không bao giờ ưa thích nó.  Đó là Tự Do Báo Chí, một chiến thuật của chiến tranh lạnh mà cả hai nước Nga và Tàu Cộng không bao giờ dám sử dụng. Những người cầm quyền như TT Putin ở nước Nga và Đảng Trưởng Tàu Cộng Xi Jinping ở Hoa Lục vẫn còn nghĩ rằng ngành truyền thông Tây Phương, tư tưởng Tây Phương, chủ nghĩa tư bản Tây Phương đối nghịch với chủ nghĩa tư bản nhà nước của Cộng Sản biến thái, nói chung là nền tự do dân chủ đã đang được thực thi ở các nước Mỹ, Nhật, Nam Hàn, Liên Âu, và một số nước khác trên thế giới là một đe dọa thực sự cho họ, cho sự thống trị nền kinh tế trong nước do gia đình của họ độc quyền nắm giữ.  
Những người cầm quyền ở cả hai nước Nga và Tàu Cộng đều muốn duy trì sự an toàn cho bản thân họ cũng như gia đình của họ để còn tiếp tục được hưởng những đặc quyền đặc lợi do một hệ thống chế độ độc tài toàn trị đem đến cho họ. Đối với họ thì công việc phát hiện ngăn chặn những phi cơ trinh sát của Không Quân Mỹ không quan trọng bằng công việc ngăn cản cấm nhập cảnh những ký giả Mỹ và Tây Âu có thể phanh phui đem ra ánh sáng công luận những việc làm tồi bại của những gia đình đang thống trị xã hội Hoa Lục và Nga.

Cả hai nước Nga và Tàu Cộng đã đang khởi động lại Chiến Tranh Lạnh với các hành động quân sự và kinh tế chống lại các nước Mỹ và Đồng Minh, nhưng có một chiến thuật rất tinh vi và tế nhị của Chiến Tranh Lạnh là Tự Do Báo Chí thì cả hai nước Nga và Tàu Cộng đều không dám sử dụng vì tự do thông tin, không ngăn cấm ngôn luận của các nước Mỹ và Đồng Minh rất khác với sự tuyên truyền gian trá và kiểm soát thông tin một chiều của các chế độ độc tài Nga và Tàu Cộng.

Dr. Tristan Nguyễn                                                            

San Francisco, 4/1/2014

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

RÚT THANG KHI NÓ LÊN TỚI NÓC NHÀ!

RÚT THANG KHI NÓ LÊN TỚI NÓC NHÀ!
Dr. Tristan Nguyễn


Nhân xưng đại danh từ “Nó” trong câu mệnh lệnh cách “Rút thang khi Nó lên tới nóc nhà!” ám chỉ Tàu Cộng. Xét ra trong thời gian 20 năm từ 1950 đến 1970 Tàu Cộng đã vẫn còn đứng đầu các nước nghèo chậm tiến, lạc hậu, nông nghiệp.  Lúc đó Đảng Tàu Cộng chỉ có chuyên môn xuất cảng Tư Tưởng Mao và các loại nổi loạn địa phương mạo danh nhân dân nước nghèo đòi quyền sống và áp dụng chiến thuật du kích phá hoại với khủng bố để cướp đoạt chính quyền ở các nước Thế Giới Thứ Ba.  Đảng Tàu Cộng đã khích động và trợ giúp các tổ chức đảng cộng sản địa phương nổi loạn ở các nước nghèo tại Á Châu và Phi Châu xảy ra cùng một thời gian với Liên Sô đã phát động các phong trào cộng sản công nhân đòi hỏi cải thiện những quyền lợi lao động ở các nước phát triển và đang phát triển tại Âu Châu và Mỹ Châu. 
Đây là một hình ảnh tổng quát trung thực của Phong Trào Cộng Sản Quốc Tế sau Thế Chiến II do cả hai nước cộng sản lớn là Liên Sô và Tàu Cộng đã khởi động và duy trì thúc đẩy hoạt động có lúc rất mạnh mẽ dữ dội với một câu tuyên bố rùng rợn nẩy lửa của Tổng Bí Thư kiêm Thủ Tướng Liên Sô, Nikita Khrushchev, “Bọn Tao Sẽ Chôn Chúng Mày” vào năm 1956 tại Thủ Đô Mạc Tư Khoa trong một buổi tiệc do Toà Đại Sứ Ba Lan tiếp đãi các vị Đại Sứ Tây Âu và Bắc Mỹ.
Tại khu vực Đông Nam Á, sau khi các phong trào cộng sản địa phương nổi loạn ở các nước Nam Dương, Phi Luật Tân, Mã Lai Á, Thái Lan đã bị chính quyền của nước sở tại thanh toán và bình định tình hình, thì cả hai nước Liên Sô và Tàu Cộng đã trợ giúp cho Việt Cộng khởi động lại chiến tranh Đông Dương II với cái gọi là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam được thành lập vào năm 1960 tại miền Nam Việt Nam để tiến hành một cuộc chiến tranh bành trướng chủ nghĩa cộng sản tại Đông Nam Á.  Chính cái miệng Lê Duẩn đã xác nhận thực chất của cuộc chiến tranh Việt Nam là Việt Cộng đã đánh thuê cho Liên Sô và Tàu Cộng chống Mỹ can thiệp ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản bành trướng tại Á Châu.
Những tên cầm quyền Việt Cộng chắc cũng đã biết rõ thân phận của một đảng cộng sản đàn em làm tay sai cho cả hai đảng cộng sản lớn là Liên Sô và Tảu Cộng trong khi tiến hành một cuộc chiến tranh sát hại người dân Việt Nam. Những tên cầm quyền Việt Cộng đã áp dụng một chính sách “Đi Dây” gian manh xảo quyệt để trục lợi của hai đảng Liên Sô và Tàu Cộng.  Cái chính sách “Đi Dây” của Việt Cộng rõ ràng là một thứ khôn vặt của những tên láo cá, chỉ để thu tóm lợi lộc cho cái đảng Việt Cộng của chúng nó, chứ không có ích lợi gì cho người dân Việt NamCái chính sách “Đi Dây”  gian xảo đã chia rẽ nội bộ đảng Việt Cộng ra làm hai phe thân Liên Sô và thân Tàu Cộng để tranh giành quyền lãnh đạo ở miền Bắc Việt Nam và ngay từ ngày Việt Cộng phát động chiến tranh ở miền Nam Việt Nam. 
Cái chính sách “Đi Dây” gian xảo, nhưng không khôn ngoan như cả bọn Việt Cộng hiểu lầm mà tự ca ngợi mình, đã thúc đẩy bọn cầm quyền Việt Cộng đổi tên nước là Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam bắt chước giống hệt như Liên Sô là Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Bang Sô Viết trong thời kỳ Liên Sô đang hùng mạnh.  Khi những tên cầm quyền Việt Cộng thân Liên Sô thì những tên thân Tàu Cộng phải chịu lếp vế, và có khi còn phải chạy trốn sang Tàu để giữ được cái mạng sống như trường hợp điển hình của tên Hoàng Văn Hoan.  Những tên cầm quyền Việt Cộng thân Liên Sô đã còn có những chủ trương lớn xét ra rất sai lầm như chủ trương đánh tư sản mại bản mà thực chất của nó là tịch thu tất cả tài sản của người dân miền Nam Việt Nam.
Số đông tư sản mại bản là người Việt gốc Hoa trong giới kinh thương ở miền Nam Việt Nam vào lúc đó. Tài sản nói chung của họ đều bị Việt Cộng tịch thu, sau đó cho phép họ đóng tiền mãi lộ được tính ra bằng vàng để được xuất cảnh bằng ghe đi ra Biển Đông trên đường hồi hương về Trung Quốc. Trong những đợt người Việt Nam ồ ạt rời bỏ nơi đang sinh sống để đi lánh nạn cộng sản, thì cũng có những cuộc ra đi của người Việt gốc Hoa được những tên cầm quyền Việt Cộng chu đáo tổ chức “thu vàng cho đi” bằng ghe biển có đăng ký ghi danh người đi rành mạch, như một cuộc trục xuất Hoa Kiều được trá hình là xuất cảnh bán chính thức, nhưng đối với Thế Giới Tự Do thì tất cả những người đã rời bỏ Việt Nam chịu đựng đói khát bệnh hoạn lênh đênh sóng gió nhiều ngày đêm trên Biển Đông và hải tặc và cái chết, họ đều xứng đáng là những người Tị Nạn Cộng Sản. 
Hơn nữa, vì những tên cầm quyền Việt Cộng đã quyết định hoàn toàn bắt chước Liên Sô để thực hiện nhanh có kết quả sớm của cái xã hội Cộng Sản Chủ Nghĩa theo mô hình sô viết, nên cái mô hình phát triển xã hội của Tàu Cộng theo kiểu Kampuchia Khơ-me Đỏ đã không được Việt Cộng chấp nhận.  Những tên cầm quyền Việt Cộng thân Liên Sô trong thời gian những năm 1975-1985 đã làm ra hai biến cố là “trục xuất Hoa Kiều tư sản và lật đổ chế độ Khơ-me Đỏ thân Tàu Cộng” khiến cho Đặng Tiểu Bình phải ra tay dạy “bọn cầm quyền Việt Cộng vong ân bội nghĩa này” một bài học vào năm 1979 bằng mấy chục ngàn người lính Tàu Cộng và Việt Cộng bị giết chết trong những trận chạm súng tại biên giới Hoa-Việt. Người ta đã nhận thấy rằng bọn cầm quyền Việt Cộng đã bị Đặng Tiểu Bình đánh đòn răn dạy mà không bị chút xứt mẻ gì cả, người ta chỉ thương xót cho mấy chục ngàn người lính Tàu Cộng và Việt Cộng vô danh thấp cổ bé miệng lặng lẽ nghe lệnh đi vào chỗ chết thay cho bọn cầm quyền.
Khi người ta xem xét so sánh các mô hình phát triển xã hội thì nhận ra có một sự thật hiển nhiên là cả hai Mô Hình Phát Triển Liên Sô và Mô Hình Phát Triển Tàu Cộng đều có những dấu hiệu thất bại, chỉ riêng Mô Hình Phát Triển Mỹ thì có nhiều hy vọng khả quan và có thể thực hiện được. Quả thực, trong thời gian 10 năm từ 1963 đến 1973 nước Mỹ đã thực hiện rất thành công Chương Trình Đại Xã Hội trong toàn nước Mỹ và đã giải quyết được ở mức độ tốt nhất bằng những luật lệ thích hợp các vấn đề gây xung đột xã hội của người công dân Mỹ nghèo và thiểu số.  Đồng thời các nghiệp đoàn lao động của tất cả các giới công nhân viên chức gồm cả hai khu vực công-tư-chức đều được thành lập chặt chẽ để giải quyết rốt ráo mọi chuyện có liên quan tới công nhân viên chức. Trong thời gian 10 năm từ 1963 đến 1973 người Mỹ đã tiến hành song song công việc ngăn chặn được cộng sản tại miền Nam Việt Nam, và người Mỹ cũng đã bình định được phong trào cộng sản Mỹ và vô hiệu hoá Đảng Cộng Sản Mỹ ở ngay trong nước Mỹ.
Rất tiếc cho những người Việt Nam cầm quyền ở cả hai miền Bắc Việt Nam và Nam Việt Nam vào thời điểm năm 1973 đã không hiểu được cả hai mô hình phát triển Liên Sô và Tàu Cộng không thành công và đang dần dần tự huỷ diệt. Đối với Chiến Tranh Việt Nam nói riêng hay là Chiến Tranh Đông Dương II nói chung thì nước Mỹ đã thành công trong việc chặn đứng mũi nhọn tấn công bằng quân sự của khối cộng sản ở ba nước Việt-Miên-Lào. Với Hiệp Định Hoà Bình Ba Lê 1973 chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi Đông Dương đã trao trả lại cho nhân dân Việt-Miên-Lào cái quyền tự quyết định vận mệnh dân tộc và quyền tự do chọn lựa chính thể cho đất nước Việt-Miên-Lào.
TT Nixon là một người chống cộng sản rất mãnh liệt và đã có một nhận định rất đúng đắn là khi người dân ở ba nước Việt-Miên-Lào thực sự có quyền “Dân Tộc Tự Quyết” và thực hiện quyền “Tự Do Chọn Lựa Chính Thể” thì chúng ta không cần phải giải quyết “Vấn Đề Cộng Sản” bằng súng đạn nữa, mà phải giải quyết bằng lá phiếu của người cử tri Việt-Miên-Lào.  Nước Mỹ đã cho thấy có khả năng vô hiệu hoá cái Phong Trào Cộng Sản Quốc Tế của Liên Sô và Tàu Cộng bằng chính tiền Đô La Mỹ với Chủ Thuyết Toàn Cầu Hoá (Globalization). 
Vào năm 1972 có chuyến đi thăm Bắc Kinh của TT Nixon gặp mặt Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai, sự việc này đã được ghi nhận như một thành tích đáng kể để làm biến đổi một Đảng Tàu Cộng chuyên môn xuất cảng các cuộc bạo loạn của các đảng cộng sản địa phương với Tư Tưởng Mao trở thành một Đảng Tàu Cộng độc quyền quản trị Trung Quốc đại xí nghiệp gia công sản xuất hàng tiêu dùng cho cả thế giới. Có một điều dễ hiểu là dĩ nhiên những tên Tư Bản của Thế Giới Tự Do đã có thể thu nhiều lợi nhuận khi đầu tư vào Hoa Lục mở đầu một thời kỳ Toàn Cầu Hoá sau khi Chiến Tranh Đông Dương II còn gọi là Chiến Tranh Việt Nam chấm dứt lập lại hoà bình trong khu vực Đông Nam Á.
Như thế đúng là TT Nixon và Ngoại Trưởng Kissinger đã góp công làm tan vỡ phong trào cộng sản quốc tế ngay từ nguồn gốc phát sinh của nó. Toàn thể đảng viên Tàu Cộng từ sơ cấp đến cao cấp đều lo việc làm giàu bằng mọi cách có thể được. Và điều này rất đúng như TT Nixon đã nhận định là “giải quyết vấn đề cộng sản với Liên Sô và Tàu Cộng không cần phải dùng súng đạn, mà phải dùng đô la Mỹ (!)”  
Trong lúc Liên Sô càng ngày càng kiệt quệ tới mức cần phải “Đổi Mới Tư Duy” và “Cởi Mở” trong Liên Bang Sô Viết và các nước chư hầu cộng sản trong khối Đông Âu đến năm 1990 bị hoàn toàn tan rã, thì đảng Tàu Cộng càng ngày càng thu nhập thêm nhiều đô la Mỹ. TT Nixon đã dựng sẵn một cây thang cho Đảng Tàu Cộng leo từ từ lên nóc nhà. “Nóc Nhà” ở đây là hình ảnh ám chỉ một nền kinh tế lớn hạng nhất hoặc hạng nhì trên thế giới.  Trong suốt 40 năm vừa qua Đảng Tàu Cộng đã độc quyền quản lý Trung Quốc, không phải từ từ thận trọng mà ngược lại là rất hấp tấp leo cây thang lên nóc nhà. Trong tháng 3/2014 vừa rồi Trung Quốc đã vượt qua Nhật Bản để trở thành một nền kinh tế hạng nhì chỉ đứng sau nền kinh tế Mỹ.  
Tuy nhiên, Trung Quốc vẫn còn là một nước đang phát triển kỷ nghệ mà lại phát triển quá nhanh, không quan tâm gì đến những ảnh hưởng tai hại của sự phát triển kỷ nghệ quá nhanh đối với môi sinh của người dân trong nước.  Có một nguyên nhân sâu xa đã thúc đẩy những tên cầm quyền Tàu Cộng chủ trương ra sức phát triển kỷ nghệ hoá Trung Quốc càng nhanh càng tốt cho họ càng có nhiều đô la Mỹ trong những tài khoản ngân hàng của họ khi những tên Tư Bản của Thế Giới Tự Do cộng tác với những tên cầm quyền Tàu Cộng cùng nhau ra sức làm giàu bằng mọi cách có thể được ở Hoa Lục. 
Nếu xem xét về khía cạnh chính trị thì Trung Quốc dưới sự quản trị độc tài độc quyền của Đảng Tàu Cộng sẽ không bao giờ trở nên một nước thực sự phát triển kỷ nghệ hoàn toàn cho tới khi nào những tên cầm quyền Tàu Cộng trao trả lại Quyền Dân Tộc Tự Quyết cho các chủng tộc tại Hoa Lục và Quyền Tự Do Chọn Lựa Chính Thể và Tiếng Nói Trung Thực Đại Diện Nhân Dân Trung Quốc cho người dân Hoa Lục.
Bởi vì Đảng Tàu Cộng đã có nhu cầu tích luỹ đô la Mỹ càng ngày càng tăng theo nguồn vốn đầu tư từ giới tư bản nước ngoài, cũng như nhu cầu nguyên vật liệu cung ứng cho công việc phát triển công kỷ nghệ và nhất là kỷ nghệ gia công sản xuất hàng tiêu dùng giá rẻ cho thị trường thế giới. Trong một thời gian gần đây Đảng Tàu Cộng lại có thêm một “nhu cầu tích luỹ vàng để làm bảo chứng cho tiền Nguyên khi có cuộc chiến tranh tiền tệ thực sự nổ ra giữa tiền Nguyên của Tàu Cộng chống lại Đô La Mỹ”. 
Người ta đã nhận thấy rõ ràng là sau chuyến viếng thăm của TT Nixon đến Bắc Kinh thì Đảng Tàu Cộng đã ngưng hẳn công tác xuất cảng Tư Tưởng Mao và chấm dứt yểm trợ cho những cuộc bạo loạn của các đảng cộng sản địa phương ở các nước nghèo Á-Phi. Như thế là Chủ Thuyết Toàn Cầu Hoá đã đánh bại Phong Trào Cộng Sản Quốc Tế.  Thay vào đó Đảng Tàu Cộng đã bắt đầu quản trị Hoa Lục như một xí nghiệp gia công sản xuất hàng hoá cho thế giới do những tên Tư Bản Âu-Mỹ đầu tư vốn. Có một sự thật trớ trêu oái oăm không ngờ là “Cây Thang Đã Dựng Sẵn Cho Tàu Cộng Leo Lên” lại cũng có thể bị “Rút Thang Khi Nó Lên Tới Nóc Nhà” và khi Nó đã có những dấu hiệu chứng tỏ rằng Nó rất nguy hiểm cho sự an toàn của cả cộng đồng quốc tế. 
Quả thật, cái Đảng Tàu Cộng đã từng có những chủ trương và nhiều hành động xét ra rất nguy hiểm cho cộng đồng quốc tế.  Cụ thể như là hàng hoá tiêu dùng được sản xuất tại Hoa Lục có nhiều chất độc làm hại sức khoẻ lại được Đảng Tàu Cộng đem xuất cảng ra thị trường thế giới.  Nếu Đảng Tàu Cộng không muốn đầu độc người tiêu thụ ở các nước để tạo vấn đề khó khăn và chi phí chăm sóc sức khoẻ trở thành gánh nặng tài chánh cho chính phủ của những nước đó, thì Đảng Tàu Cộng muốn làm gì?
Trong một thời gian gần đây những tên cầm quyền Tàu Cộng đã tuyên bố một Vùng Nhận Dạng Phòng Vệ Không Phận/ADIZ của Hoa Lục rất rộng lớn bao trùm cả vùng Biển Hoa Đông và trùng lấp lên những vùng phòng không chủ quyền của hai nước Nhật Bản và Nam Hàn, kể cả những vùng thuộc không phận quốc tế trước đây nữa.  Hành động thiết lập một vùng ADIZ quá rộng lớn như vậy của Tàu Cộng đã khiến cho nhiều hãng hàng không dân sự lo sợ là sẽ có những sơ suất ngộ nhận từ phía phòng không của Tàu Cộng mà gây ra những tai nạn bắn rơi máy bay hành khách dân dụng. Hơn nữa, hành động khiêu khích của Đảng Tàu Cộng cũng rất nguy hiểm bởi vì có thể làm bộc phát sự va chạm quân sự gây bất ổn trong khu vực và chính Đảng Tàu Cộng đã thúc đẩy một cuộc chạy đua vũ trang của các nước Á Châu có liên quan.
Và quan trọng hơn nữa là những hành động quân sự có tính cách khiêu khích của Tàu Cộng đã khiến cho nước Mỹ phải đáp ứng kịp thời gia tăng cường độ chính sách Xoay Trục Châu Á cho thích hợp hơn bởi vì nước Mỹ luôn luôn khẳng định mình là một nước Châu Á có một bờ biển dài miền duyên hải phía tây Bắc Mỹ là Thái Bình Dương.  Tính cách hiếu chiến hung hăng gây sự và thực sự đã gây bất ổn trong khu vực Đông Á và Đông Nam Á Châu của những tên cầm quyền Tàu Cộng đã được xem xét một cách khách quan thì rõ ràng là không có lợi ích gì cho công việc phát triển xã hội và tăng trưởng kinh tế của chính Hoa Lục trong khi chính bản thân của cái xã hội và nền kinh tế này đang có những dấu hiệu rạn nứt sụp đổ không tránh khỏi.
Những tên cầm quyền Tàu Cộng có vẻ mặc kệ mọi người khác và mặc kệ mọi chuyện khác nên tiếp theo hành động khiêu khích thiết lập một vùng ADIZ rộng lớn trùng lấp lên những vùng phòng không chủ quyền của hai nước Nhật Bản và Nam Hàn là một hành động khiêu khích khác nữa khi những tên cầm quyền Tàu Cộng vào ngày 1/5/2014 cho kéo một giàn khoan dầu ngoài khơi có tên gọi là Hai Yang Shi You/Hải Dương (HYSY)-981 trị giá một tỉ đô la di chuyển từ ngoài khơi Hong Kong đi về phía nam của Biển Hoa Nam, và nó dừng lại ở một vị tri mới nằm trong thềm lục địa của bờ biển miền Trung Việt Nam và ở ngay trong Vùng Đặc Quyền Kinh Tế của Việt Nam/VNEEZ. Giàn khoan dầu ngoài khơi HYSY-981 đồ sộ này do Tập Đoàn Dầu Khí Quốc Doanh Tàu Cộng (China National Offshore Oil Corp/CNOOC) làm chủ. 
Trong lúc di chuyển và đóng chốt trụ lại ở vị trí mới ở ngay trong Vùng Đặc Quyền Kinh Tế của Việt Nam/VNEEZ thì cái giàn khoan đồ sộ tốn kém này đã được 80 chiếc tàu Hải Quân Tàu Cộng theo hộ tống và bảo vệ, và có lẽ con số tàu Hải Quân Tàu Cộng để bảo vệ cho giàn khoan dầu ngoài khơi này còn tăng nhiều thêm nữa trong một tương lai gần.  Hơn nữa, Cơ Quan Quản Lý An Toàn Đường Biển của Tàu Cộng đã ra thông báo rằng cái giàn khoan dầu ngoài khơi Hải Dương/HYSY-981 bắt đầu hoạt động kể từ ngày 4/5/2014 tới ngày 15/8/2014 và cấm tất cả các tàu của nước khác đến gần khu vực khoan dầu trong vùng có đường kính 4800 mét.
Đối với nước Việt Nam thì những tên cầm quyền Tàu Cộng đã từng có những hành động ngang ngược cưỡng chiếm các vùng đất dọc theo đường biên giới phía bắc Việt Nam.  Vào năm 2012 những tên cầm quyền Tàu Cộng đã cho thiết lập Thành Phố Tam Sa/Shansha ở trên hải đảo Phú Lâm/Woody Island trong nhóm hải đảo Paracels đang có tranh chấp chủ quyền với Việt Nam. 
Khi xem xét những tài liệu địa lý và lịch sử có liên quan tới nước Trung Hoa và An Nam ngày xưa, người ta không tìm thấy một bằng chứng nào có thể chỉ rõ là Trung Hoa đã có chủ quyền ở biển Đông Nam Á Châu, lãnh hải của nước Trung Hoa đã chưa bao giờ mở rộng xuống phía nam.  Tuy nhiên, trên thực tế đã có những tấm bản đồ cũ trong thời kỳ những năm cuối Thế Kỷ 18 cho thấy có những hải đảo trong nhóm đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc quyền quản lý của nước An Nam.
Có lẽ những tên cầm quyền Tàu Cộng đã bắt chước làm theo Putin trong sự việc sáp nhập khu tự trị Crimea của nước Ukraine vào nước Nga. Ở vùng Biển Hắc Hải nước Ukraine chưa phải là một thành viên của NATO và Ukraine không có hiệp ước phòng thủ bảo vệ chung với Mỹ. Tình hình tương tự như vậy ở vùng Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam, nước Mỹ đã đang có những hiệp ước phòng thủ bảo vệ chung với Nam Hàn, Nhật Bản, và Phi Luật Tân, nhưng không có một hiệp ước quân sự nào với Việt Nam.
Bởi vì nước Việt Nam cũng như Bắc Hàn là những nước còn theo chế độ cộng sản nên vẫn còn bị lệ thuộc rất nhiều vào Tàu Cộng. Người ta đã nghi ngờ rằng những tên cầm quyền Tàu Cộng từ trước tới nay đã hoàn toàn khống chế được những tên cầm quyền Việt Cộng cho nên sự việc Tàu Cộng cưỡng chiếm các vùng đất vùng trời vùng biển và các loại tài nguyên thiên nhiên của nước Việt Nam một cách dễ dàng là vì có sự tuân phục của những tên cầm quyền Việt Cộng.  
Đó là nhận xét riêng về mối quan hệ giữa những tên cầm quyền Tàu Cộng và Việt Cộng, nhưng vấn đề cần nói đến là Người Dân Việt Nam hiện nay có nhận ra một bè lũ tay sai bán nước hại dân là những tên nào hay không và có còn cam lòng tiếp tục chịu đựng tủi nhục nữa hay không?   
Tóm lại, để ứng phó với những hành động ngang ngược hung hăng gây sự khiêu khích của những tên cầm quyền Tàu Cộng, các phong trào quốc gia yêu nước của người dân Đông Á và Đông Nam Á trong số đó chắc chắn phải có Người Dân Việt Nam góp sức xoá tan các ảnh hưởng của Tàu Cộng đã có từ trước tới nay. Có một sự thật trớ trêu oái oăm không ngờ là Người Mỹ đã tạo ra một “Cây Thang Dựng Sẵn Cho Tàu Cộng Leo Lên” bây giờ Người Mỹ lại cũng có thể “Rút Thang Khi Nó Lên Tới Nóc Nhà” và khi Nó đã có những dấu hiệu chứng tỏ rằng Nó rất nguy hiểm cho sự an toàn của cả cộng đồng quốc tế./.

Dr. Tristan Nguyễn
San Francisco, 18/5/2014


Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

TÀUCỘNG HỢP PHÁP HOÁ QUYỀN BÁ CHỦ TÂY THÁI BÌNH DƯƠNG ĐƯỢC KHÔNG?

TÀUCỘNG HỢP PHÁP HOÁ QUYỀN BÁ CHỦ TÂY THÁI BÌNH DƯƠNG ĐƯỢC KHÔNG?
Dr. Tristan Nguyễn

Tàu-Cộng hợp-pháp-hoá quyền bá-chủ Tây-Thái-Bình-Dương được không?

Một khi Hải Quân Tàu Cộng gây trở ngại tự do giao thông hàng hải thì cái lực lượng hải quân này trở thành một bọn Cướp Biển Á Châu mà không có một nước tự do nào trên thế giới sẽ chấp nhận bọn chúng.

Antonio Martins đã trình bày một Lá cờ Đen-Năm Sọ Người-Xương Chéo để mô tả Đảng Tàu Cộng là một đảng Cướp Cạn tàn sát Nhân Dân Hoa Lục đã cướp đi Sinh Mạng, Tự Do, Dân Chủ của người dân trong cuộc thảm sát Thiên An Môn, và cũng là một đảng Cướp Biển Á Châu đã đang ngông cuồng điên rồ muốn chiếm trọn Biển Đông trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất và có ý dòm ngó thèm muốn các vùng biển thuộc Đảo Guam của Mỹ, kể cả các vùng biển ở phiá bắc Úc Châu trong chiến lược Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì của Tàu Cộng. (Dr. Tristan Nguyễn)

Một cách ngang ngược không kể gì tới luật pháp quốc tế những người cầm quyền Tàu-Cộng đã và đang chủ trương lấn chiếm trái phép những vùng-đất vùng-trời vùng biển với các hải đảo hoang và các bãi đá ngầm ngoài khơi ở Biển Đông còn gọi là Biển Hoa Nam. Tàu-Cộng đã đang có thể o ép lấn lướt khống chế các nước láng giềng nhỏ trong khu vực; tuy nhiên, Tàu-Cộng có thể hợp-pháp-hoá cái quyền Bá-Chủ Tây-Thái-Bình-Dương của Tàu-Cộng được không, hay Tàu-Cộng chỉ có thể thực hiện cái loại bá-quyền này cũng không hơn gì cái quyền của chế độ độc đảng độc tài ở Hoa Lục được kéo dài thêm một thời gian bao lâu nữa?

Cho dù các số liệu thống kê kinh tế tài chính của Tàu Cộng không đáng tin cậy vì hệ thống sổ sách kế toán không minh bạch, và bị nghi ngờ rằng những con số hạch toán kinh tế tài chính đã “bị xào nấu thêm bớt gia vị” cho thích hợp với yêu cầu phát triển Hoa Lục; những con số này đã được biết như là cơ sở để tính toán xác định tổng sản lượng quốc gia (GDP) của Tàu Cộng lớn vào hàng thứ nhì trên thế giới. Cứ theo cái đà phát triển như vậy thì mười năm sau tổng sản lượng quốc gia (GDP) của Tàu Cộng sẽ vượt qua tổng sản lượng quốc gia (GDP) của Mỹ để trở thành một nước có tổng sản lượng lớn nhất thế giới. Hơn nữa Đảng Tàu Cộng đang cai trị một nước có dân số đông nhất, ngày nay trên thế giới cứ bảy người là có một người công dân Hoa Lục. Cũng chính vì dân số quá đông như vậy nên Mao Trạch Đông đã không ngần ngại muốn cho chết bớt chừng 500 triệu người Hoa Lục để có thể chiếm quyền bá chủ toàn cầu khi Tàu Cộng gây ra một cuộc thế chiến tiêu diệt các nước tự do dân chủ Tây Phương và Mỹ! 

Khi người ta xem xét chi tiêu quốc phòng của Tàu Cộng thì thấy nó là một bí mật, nhưng người ta cũng ước lượng một cách không chính xác là Tàu Cộng chi tiêu quốc phòng nhiều vào hạng thứ nhì sau Mỹ. Mục đích chi tiêu quốc phòng của Tàu Cộng là hiện đại hoá quân đội, nhất là gia tăng xây dựng nhanh một lực lượng hải quân có khả năng hoạt động xa trong những vùng biển sâu nước xanh (Hải Quân Nước Xanh/Blue-Water Navy) có cả những chiếc tàu sân bay, những chiếc tàu ngầm nguyên tử có khả năng tấn công bằng tên lửa và phi đội máy bay vũ trang không người lái, Tàu Cộng thực sự muốn chiếm trọn quyền hoạt động kiểm soát cả khu vực biển đuợc đánh dấu bởi một Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất (First Island Chain) bắt đầu từ phía nam nước Nhật kéo xuống đảo Đài Loan và nước Phi Luật Tân để bao gồm hầu hết Biển Đông còn gọi là Biển Hoa Nam.

Để thực hiện đạt được mục đích như vậy Hải Quân Tàu Cộng phải bắt buộc loại trừ lực lượng Hải Quân Mỹ đã đang có mặt hoạt động từ năm 1955 tới nay trong khu vực biển này. Với một quá trình kinh nghiệm hoạt động 60 năm trong khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Biển Đông còn gọi là Biển Hoa Nam ở Đông Nam Á của Hải Quân Mỹ chưa bao giờ đối đầu với một thách thức quân sự lớn hơn những hành động bành trướng lãnh hải của Tàu Cộng ở khu vực Đông Á và Đông Nam Á như tình hình hiện nay.

Người ta đã nhận thấy rõ ràng tham vọng ngông cuồng của Tàu Cộng muốn xây dựng nhanh một lực lượng Hải-Quân-Nước-Xanh/Blue-Water-Navy đủ mạnh cho tới năm 2020 để hoạt động hoàn toàn kiểm soát khống chế hai khu vực Biển Hoa Đông và Biển Hoa Nam trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất; rồi cho tới năm 2030 đủ mạnh để mở rộng hoạt động kiểm soát những vùng biển trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì (Second Island Chain) bao gồm cả Đảo Guam của Mỹ và cắt ngang các nhóm hải đảo của nước Nam Dương và kéo xuống tận vùng biển phía bắc Úc Châu! Trong khi quan tâm xem xét sự phát triển của Hoa Lục dưới sự cai trị của Đảng Tàu Cộng được đánh dấu kể từ ngày TT Nixon viếng thăm Bắc Kinh, thì bên cạnh những khu vực được đô thị hoá là những thành phố ma không người ở, bên cạnh những vùng khai thác quặng mõ, xí nghiệp kỷ nghệ nặng là sự ô nhiễm môi sinh rất trầm trọng, v.v…; tính cách mất cân đối trong sự phát triển của Hoa Lục kể ra còn nhiều, nhưng có một tính cách mất cân đối còn trầm trọng và nguy hiểm hơn nhiều là trong sự phát triển Quân-Đội-Của-Đảng-Tàu-Cộng, (ở đây cần nhấn mạnh là Quân Đội Của Đảng Tàu Cộng vì thông thường một quân đội chỉ tuyên thệ trung thành phục vụ tổ quốc bảo vệ nhân dân chứ không trung thành phục vụ bảo vệ một đảng chính trị như Đảng Tàu Cộng.

Khi gọi là Quân Đội Nhân Dân Trung Quốc thì Đảng Tàu Cộng đã mạo xưng lợi dụng danh nghĩa người dân Hoa Lục.) quân đội đã trở thành một băng cướp tài sản của Nhân Dân Hoa Lục khi tham nhũng trong quân đội xảy ra ở mọi cấp bậc, và Hải Quân Tàu Cộng đã đang trở thành một bọn Cướp Biển ở khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm cả hai Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhất và Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì. Nhân Dân Mỹ đã xác định Tàu Cộng là một bọn Cướp Cạn ở trên đất liền khi đã lấn chiếm sáp nhập những vùng đất của các nước láng giềng nhỏ sức yếu, hơn nữa Tàu Cộng cũng còn là một bọn Cướp Biển khi lấn chiếm trái phép các vùng biển, nhất là khi Tàu Cộng ngông cuồng điên rồ dòm ngó thèm muốn vùng biển thuộc Đảo Guam của Mỹ, và cả vùng biển phía bắc Úc Châu!

Lịch sử cho thấy nước Mỹ đã trở thành một siêu cường quốc trên thế giới bắt đầu vào những năm 1880 và kéo dài tới nay. Trong suốt thời gian dài này nước Mỹ đã và đang phải đối phó với bốn kẻ thù chính rất nguy hiểm là (1) Chủ Nghĩa Quốc Gia Cực Đoan Dân Tộc Đức trong Thế Chiến I, (2) Chủ Nghĩa Phác-Xíc trong Thế Chiến II, (3) Chủ Nghĩa Cộng Sản trong Chiến Tranh Lạnh, và (4) Chủ Nghĩa Khủng Bố của Hồi Giáo Quá Khích (Millenarian Jihadism) trong Chiến Tranh Chống Khủng Bố. Khi xem xét tương quan lực lượng giữa nước Mỹ và những Kẻ Thù thì người ta nhận thấy Liên Bang Sô Viết của Stalin đã có thể so sánh ngang tầm với nước Mỹ, Đức Quốc Xã của Hitler và Al Qada của Bin Laden cũng có thể xem là khủng khiếp tàn ác nhất, nhưng cuối cùng cũng bị tiêu diệt.

Tuy nhiên, Hoa Lục dưới sự cai trị của Đảng Tàu Cộng hiện nay có tổ chức chặt chẽ hơn, tốt hơn Liên Sô trước kia, trong khi Liên Sô đã bị cô lập kinh tế, không có quan hệ thương mại gì với các nước Tây Phương, thì Hoa Lục hiện nay được gia nhập vào thị trường thế giới với một tổng sản lượng quốc gia lớn hơn các nước Đức, Nhật, và một số nước Hồi Giáo giàu. Với tình hình Hoa Lục đã đang phát triển rất nhanh và có khả năng theo kịp nước Mỹ trên mọi bình diện, thì nước Mỹ trong thời gian này và trong tương lai gần phải đối phó với một Kẻ Thù mạnh mẽ, quyết liệt nhất từ trước tới nay là Tàu Cộng vì Kẻ Thù này có một tham vọng điên cuồng hết sức nguy hiểm là phải chiếm đoạt cho được các nguồn tài nguyên thế giới để thoả mãn nhu cầu phát triển nhanh! Và đây cũng là một nguyên nhân sâu xa của Tàu Cộng đã thực hiện chính sách Thực Dân Mới để khai thác tài nguyên ở các nước Phi Châu và Việt Nam!

Những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng đã biết lợi dụng tình thế nắm bắt cơ hội kịp thời thực hiện quyền bá chủ trong khu vực Đông Nam Á khi có sự tiếp sức kín đáo của Đảng Việt Cộng đang cai trị nước Việt Nam. Với cái vẻ bề ngoài phản đối Tàu Cộng cho hợp lẽ phải để xoa dịu sự căm giận của người dân Việt Nam, những người cầm quyền Đảng Việt Cộng đã rõ ràng là một bọn tay sai phải làm theo ý muốn của người chủ Tàu Cộng Thực Dân Mới. Trong lúc nước Mỹ phải bận rộn vì hai cuộc chiến tranh chống khủng bố ở Iraq và Afghanistan, nước Ấn Độ thì do dự chưa quyết định dứt khoát là có muốn ngăn chặn sự bành trướng của Tàu Cộng từ vùng biển Đông Nam Á sang vùng biển Nam Á hay không, còn nước Pakistan chưa từng nghi ngờ gì về ý đồ bá quyền của Tàu Cộng trong những dự án do chủ thầu Hoa Lục xây dựng bến cảng trên lãnh thổ của Pakistan.

Người ta đã thắc mắc rằng Tàu Cộng phải muốn cái gì khi có ý định khống chế các vùng biển Đông Nam Á và Nam Á và các trục hải lộ quốc tế đi ngang qua eo biển Singapore. Người ta cũng nhận thấy rõ ràng là các nước Đông Nam Á đã đang bị Tàu Cộng o ép, lấn lướt trong hai lãnh vực ngoại giao và kinh thương khiến cho họ phải chịu “cuốn theo chiều gió mậu dịch” của mức tăng trưởng Hoa Lục; vì vậy mà các nước Đông Nam Á đã không thể giữ được thế đứng thăng bằng vững chắc để chống lại chủ nghĩa bành trướng bá quyền của Tàu Cộng. 

Hơn nữa tính cách nguy hiểm của chủ nghĩa bành trướng bá quyền của Tàu Cộng lại dễ dàng gia tăng khi ở trong tổ chức Hiệp Hội Các Nước Đông Nam Á (ASEAN) lại có ba nước Việt-Miên-Lào bị cai trị bởi ba đảng cộng sản đàn em của Đảng Tàu Cộng, cho dù được nguỵ trang khéo léo che đậy kín đáo thế nào người ta cũng nhận ra cả bọn tay sai của Tàu Cộng.   

Vào những ngày 23-29/4/2014 trong chuyến công du bốn nước Nam Hàn, Nhật Bản, Phi Luật Tân, và Mã Lai Á TT Obama đã xác định quyết tâm của nước Mỹ để làm an tâm các nước đồng minh này về việc thực hiện Chủ Thuyết Xoay Trục Á Châu, và cho tới tháng 8/2014 vừa qua các quan chức chỉ huy quân đội Mỹ cũng đã khẳng định rằng Xoay Trục Á Châu vẫn đang được thi hành một cách vững chắc tại khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Đông Á và Đông Nam Á cho dù các lực lượng chiến đấu của quân đội Mỹ phải bố trí rộng khắp ở khối NATO để đối phó với cuộc khủng hoảng của nước Ukraine, ở các vùng biển Bắc Đại Tây Dương, cũng như ở các vùng biển Trung Đông, và với một ngân sách liên bang bị cắt giảm nhưng chi tiêu quốc phòng Mỹ đã không bị bớt một xu nào! Nước Mỹ chắc chắn rằng có một Liên Minh Quân Sự với các nước Hồi Giáo khu vực Trung Đông và một chiến lược ngăn chặn, tiêu diệt các nhóm vũ trang khủng bố quốc tế Hồi Giáo Quá Khích ISIL ở các nước Syria và Iraq; cũng như nước Mỹ chắc chắn rằng có một Liên Minh Quân Sự với các nước Á Châu và Úc Châu để ngăn chặn chủ nghĩa bành trướng bá quyền của Tàu Cộng ở khu vực Tây Thái Bình Dương bao gồm Đông Á và Đông Nam Á. Khi những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng tỏ ý dòm ngó thèm muốn các vùng biển thuộc Đảo Guam của Mỹ cũng như các vùng biển phía bắc Úc Châu trong phạm vi Chuỗi Hải Đảo Thứ Nhì của Tàu Cộng thì Nhân Dân Mỹ đã khẳng định rằng Tàu Cộng là một bọn Cướp Biển nguy hiểm.

Tóm lại, quả thật những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng có đầu óc điên rồ, ngông cuồng, ngang ngược khi muốn chiếm đoạt độc quyền kiểm soát những khu vực biển rộng lớn đã từng là những hải phận quốc tế mà các nước đều có quyền tự do giao thông hàng hải. Một khi Hải Quân Tàu Cộng gây trở ngại tự do giao thông hàng hải thì cái lực lượng hải quân này trở thành một bọn Cướp Biển Á Châu mà không có một nước tự do nào trên thế giới sẽ chấp nhận bọn chúng. Như vậy những người cầm quyền Đảng Tàu Cộng có khả năng gì để hợp-pháp-hoá cái quyền-bá-chủ ở khu vực Tây-Thái-Bình-Dương bao gồm các vùng biển Đông Á và Đông Nam Á?

Dr. Tristan Nguyễn 
San Francisco, 14/9/2014