Thứ Tư, 31 tháng 1, 2018

AI LÀ ANH HÙNG DÂN TỘC VIỆT NAM

AI LÀ ANH HÙNG DÂN TỘC VIỆT NAM
KỶ NIỆM 45 NĂM HIỆP ĐỊNH HOÀ BÌNH PARIS 1973 27/1/1973 – 27/1/2018


Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 đã thực sự được bốn bên Mỹ, VNCH, CSBV, Việt Cộng Miền Nam chính thức ký kết vào ngày 27/1/1973; trên nguyên tắc bốn bên phải nghiêm chỉnh thi hành hiệp định hoà bình.  Chỉ có Mỹ thi hành chấm dứt chiến tranh VN, còn ba bên kia là người VN thì không.  Nói về vấn đề vi phạm hiệp định hoà bình, cả ba bên VNCH, CSBV, Việt Cộng Miền Nam đều đã vi phạm; cho nên Uỷ Ban Quốc Tế Giám Sát Thi Hành Hiệp Định ở miền Nam VN đã làm việc không có kết quả.  
Bởi vì TT Thiệu không tôn trọng hiệp định hòa bình, chủ động từ chối thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam ngay từ đầu, nên trên mặt trận chính trị VNCH đã bị bế tắt.  TT Thiệu đã ích kỷ, độc tài, lo sợ, và nghi kỵ người khác cho dù là người quốc gia VNCH.  Nếu bầu cử ứng cử tự do thì Thiệu lo sợ bị thất cử. Thiệu lo sợ bị mất chức tổng thống.  TT Thiệu phải liên hiệp các đảng phái quốc gia và những người Việt quốc gia VNCH trong một chính phủ VNCH liên hiệp, đoàn kết quốc gia, nhưng TT Thiệu đã không làm được như vậy. TT Thiệu nhìn người nào cũng thành ra Việt Cộng, nên TT Thiệu không chịu có một chính phủ VNCH liên hiệp.  Ở đây phải nói cho rõ là liên hiệp các đảng phái quốc gia VNCH chống lại Việt Cộng Miền Nam.
Sau năm 1973 trên mặt trận chính trị TT Thiệu đã làm hỏng kế hoạch hoạt động bầu cử ứng cử tự do ở miền Nam của Mỹ trong cuộc tổng tuyển cử ở miền Nam VN. TT Thiệu nhất định không chịu thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hòa Giải Hoà Hợp Dân Tộc (HĐQGHGHHDT) vì cho rằng việc thành lập hội đồng này là liên hiệp với cộng sản.  Trong trường hợp hội đồng HĐQGHGHHDT được thành lập thì phía VNCH TT Thiệu là người nắm phần chủ động chính yếu, vì VNCH là thành phần có đủ khả năng ở miền Nam đứng ra tổ chức thành lập hội đồng.  Và TT Thiệu vẫn còn nắm trọn được quyền lực quân sự và chính trị của mình cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam VN.  Nhưng TT Thiệu đã không hiểu như vậy; Thiệu lo sợ bị thất cử, lo sợ bị mất chức tổng thống.  
Bởi vì TT Thiệu không tôn trọng hiệp định hòa bình, chủ động từ chối thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam ngay từ đầu, nên trên mặt trận chính trị VNCH đã bị bế tắt.  TT Thiệu đã ích kỷ, độc tài, lo sợ, và nghi kỵ người khác cho dù là người quốc gia VNCH.  Nếu bầu cử ứng cử tự do thì Thiệu lo sợ bị thất cử. Thiệu lo sợ bị mất chức tổng thống.  
TT Thiệu phải liên hiệp các đảng phái quốc gia và những người Việt quốc gia VNCH trong một chính phủ VNCH liên hiệp, đoàn kết quốc gia, nhưng TT Thiệu đã không làm được như vậy. TT Thiệu nhìn người nào cũng thành ra Việt Cộng, nên TT Thiệu không chịu có một chính phủ VNCH liên hiệp.  Ở đây phải nói cho rõ là liên hiệp các đảng phái quốc gia VNCH chống lại Việt Cộng Miền Nam.
Sau năm 1973 trên mặt trận chính trị TT Thiệu đã làm hỏng kế hoạch hoạt động bầu cử ứng cử tự do ở miền Nam của Mỹ trong cuộc tổng tuyển cử ở miền Nam VN. TT Thiệu nhất định không chịu thành lập Hội Đồng Quốc  ành phần có đủ khả năng ở miền Nam đứng ra tổ chức thành lập hội đồng.  Và TT Thiệu vẫn còn nắm trọn được quyền lực quân sự và chính trị của mình cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam VN.  
Nhưng TT Thiệu đã không hiểu như vậy; Thiệu lo sợ bị thất cử, lo sợ bị mất chức tổng thống.  TT Thiệu cố giữ lấy chức tổng thống cho tới ngày Mỹ không thoả mãn yêu cầu của TT Thiệu rãi thảm bom B52 trên các sư đoàn CSBV hiện đồn trú dưới vĩ tuyến 17 miền Nam VN, và cuối cùng Thiệu phải từ chức vào ngày 21/4/1975. 
Nhiều người Miền Nam VN đã kết án Mỹ phản bội đồng minh VNCH, nhưng họ không hiểu vì lúc đó năm 1973 họ đã không được biết nội dung bản Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 ra sao.  Đổi lấy việc duy trì TT Thiệu ở chức vụ tổng thống lãnh đạo VNCH cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam VN bằng các sư đoàn CSBV ở dưới vĩ tuyến 17 không rút về miền Bắc. 
Mỹ đã để lại rất nhiều đủ loại phương tiện quân sự cho VNCH.  Cụ thể là 114 chiếc máy bay phản lực chiến đấu cơ F5A, và A37, nhiều xe tăng M113, M41A3, M48A3, nhiều súng đại bác 105 ly, 155 ly, hơn một triệu súng trường M16, súng phóng lưụ M79, súng phóng hoả tiển chống xe tăng M72, quân trang quân dụng, và trang thiết bị, vân vân …còn mới nguyên cho Quân Đội VNCH.  
Trong lúc đó các sư đoàn CSBV phải đồng hoá bộ đội cộng sản miền bắc nguỵ trang làm lực lượng quân sự Việt Cộng Miền Nam.  Bằng chứng rõ ràng khi các xe tăng và bộ đội CSBV di chuyển về các tỉnh thành của VNCH đều phải che đậy nguồn gốc bằng cách treo cờ Việt Cộng Miền Nam, lá cờ nửa xanh nửa đỏ sao vàng chứ không phải cờ đỏ sao vàng CSBV.  
Trước khi phải từ chức vào ngày 21/4/1975 TT Thiệu đã yêu cầu Mỹ giải quyết hết các sư đoàn CSBV đang ở dưới vĩ tuyến 17 bằng những chuyến bay B52, nhưng Mỹ không đáp ứng yêu cầu của TT Thiệu; vì nếu rãi thảm bom B52 trên các sư đoàn CSBV vào thời gian tháng 4/1975 là Mỹ rõ ràng vi phạm Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973. 
Sau khi TT Thiệu từ chức vào ngày 21/4/1975, bàn giao chính phủ VNCH cho PTT Trần Văn Hương và Th.T Nguyễn Bá Cẩn, nhưng đến ngày 25/4/1975 Nguyễn Bá Cẩn cũng xin từ chức thủ tướng.  TT Hương làm tổng thống chỉ trong 7 ngày kể từ 21/4/1975 đến ngày 28/4/1975 phải bàn giao lại cho Tướng Dương Văn Minh vì phía CSBV và Việt Cộng Miền Nam không muốn thương lượng hòa bình với TT Hương, vì chính TT Hương đã chấp thuận cho KQVNCH, với sự kín đáo trợ giúp kỷ thuật của chuyên viên Mỹ, đã bỏ vài trái bom CBU-55 và BLU-82 ở Xuân Lộc và các vùng phụ cận trên đầu của bộ chỉ huy sư đoàn 341 CSBV làm thiệt mạng năm, sáu trăm bộ đội CSBV.  Vì vậy CSBV chỉ muốn nói chuyện với một tổng thống VNCH có thể thương lượng hoà bình, mà không phải TT Hương.  
Cuối cùng Quốc Hội VNCH vào ngày 28/4/1975 phải chọn TT Dương Văn Minh, và ngày 29/4/1975 ông Vũ Văn Mẫu lên làm thủ tướng VNCH chỉ một ngày, thì đúng vào ngày 29/4/1975 đã bất ngờ ra lệnh yêu cầu tất cả người Mỹ phải đi khỏi nước VNCH trong thời hạn 24 giờ đồng hồ, để người VN tự giải quyết vấn đề chính trị với nhau.  
Khi tất cả người Mỹ đi hết, xong rồi vào ngày kế tiếp 30/4/1975, VNCH đầu hàng CSBV. Ông Vũ Văn Mẫu mới thực sự là người có công lớn đã có đủ quyền lực đuổi tất cả người Mỹ ra khỏi nước VNCH trong thời hạn một ngày, không tốn một viên đạn, không chết một người VN nào; chiến công hiển hách này đúng là của ông Vũ Văn Mẫu, sự thật rõ ràng không phải của những người CSVN.
Sau khi bắt buộc TT Dương Văn Minh đầu hàng vô điều kiện, huỷ bỏ Chính Phủ VNCH, giải tán QLVNCH; CSVN có một cơ hội ngàn vàng để thực hiện chính sách Hoà Giải Quốc Gia, Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam, một chính sách thực sự đúng đắn giúp toàn dân VN hàn gắn vết thương chiến tranh, triệt để xoá bỏ thù hận lẫn nhau, mạnh mẽ kết nối lại tình thương yêu, quí trọng lẫn nhau, không phân biệt đối xử kỳ thị bạn-thù, hoàn toàn không trả thù, không trả oán cá nhân. 
Nếu sau khi nước VN được thống nhất, CSVN đã thành tâm thiện chí thực hiện chính sách toàn quốc hoà giải, tất cả các dân tộc hoà hợp, thì CSVN thực sự đã trở thành anh hùng dân tộc Việt Nam.  
Nhưng trên thực tế CSVN đã làm mất cơ hội ngàn vàng này! 
Vì họ đã làm ngược lại tinh thần nhân ái cao quí của nhân dân Việt Nam.  Họ đã không “đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân để thay cường bạo” vì nguyên nhân CSVN đã làm tay sai cho Liên Sô, Trung Cộng; có một bằng chứng rõ ràng CSVN làm tay sai cho Liên Sô, Trung Cộng qua lời tuyên bố của Lê Duẩn đã nói “CSVN đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, Trung Cộng” nên họ không muốn quốc gia Việt Nam được hoà giải, các dân tộc đang sinh sống ở Việt Nam được hoà hợp.  Nhất là Trung Cộng đã khống chế CSVN để dễ dàng phân hoá nước VN, xâm chiếm Biển Đông của VN và cả khu vực Đông Nam Á.
Vì thế, CSVN dùng chiêu bài đại đoàn kết dân tộc để tuyên truyền giảo biện, mị dân, lừa gạt người dân Việt Nam.  CSVN đã thực hiện những chính sách trả thù, phân biệt đối xữ với ngay cả đồng bào của mình, làm cho cả xả hội Việt Nam bị phân hoá trầm trọng kéo dài cho tới nay. 
CSVN đã tuyên truyền rằng Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 là một thắng lợi to tác, đầy ý nghĩa của CSVN để chấm dứt Chiến Tranh Việt Nam, nhưng chính họ thực sự đã không tôn trọng hiệp định, không thành tâm thiện chí thi hành hiệp định; một điểm nhấn mạnh cụ thể là họ cố tình không biết tới Chương IV Điều 9, 10, 11, 12, 13, 14, và Chương V Điều 15 của Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 có ý nghĩa rất quan trọng đối với người dân VN. 
Trên quan điểm dân tộc, CSVN đã bỏ qua một cơ hội ngàn vàng để thực sự giành lấy độc lập dân tộc, thoát ra khỏi sự lệ thuộc Liên Sô và Trung Cộng vào thời điểm năm 1975 để trở thành một quốc gia hoà bình, trung lập không bị ảnh hưởng bởi Mỹ-Nga-Tàu, một quốc gia Việt Nam đủ mạnh để giữ vững nền hoà bình, trung lập thực sự ở khu vực Đông Nam Á.  Nếu được như vậy, có lẽ Trung Cộng không thể chiếm hết Biển Đông của VN như ngày nay.
Chế độ cộng sản chuyên quyền độc tài thì không muốn có hoà giải quốc gia, hoà hợp dân tộc. Sau năm 1975 và cho tới nay, CSVN đã làm mất một cơ hội ngàn vàng là CSVN đã không thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam, hay một tổ chức gì đó tương tự như một hội đồng toàn quốc, một uỷ ban toàn quốc để hoà giải tất cả sự bất đồng ý kiến chính trị hiện có trong nước Việt Nam, và hoà hợp tất cả các dân tộc đang sinh sống trong nước Việt Nam không phân biệt đối xử chủng tộc.  
Cũng có một số người VN đã cố ý hiểu sai “hoà giải quốc gia chỉ hoà giải giữa người có lập trường cộng sản với người có lập trường quốc gia; họ đã phủi bỏ nhiều người VN có những lập trường chính trị khác và bất đồng chính kiến với họ” Như vậy, nước VN hiện nay rất cần sự hoà giải tất cả bất đồng chính kiến và một thể chế đa đảng mới chấm dứt chế độ độc tài thống trị. Nhân Dân Việt Nam rõ ràng không thích, không chấp nhận bất cứ loại chế độ độc tài nào, độc tài tư bản cũng như độc tài cộng sản.
Nói trở lại Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973, nếu VNCH TT Thiệu đã tuyên bố tôn trọng hiệp định hoà bình, nghiêm chỉnh thi hành hiệp định, thì việc xảy ra đã hoàn toàn khác hơn việc TT Thiệu phải từ chức, VNCH không mất miền Nam.  Vì khi VNCH tôn trọng hiệp định thì Mỹ đã có thể trả đũa mạnh mẽ mỗi khi CSVN vi phạm hiệp định. Thí dụ điển hình là trận ném bom Giáng Sinh 1972 ở Hà Nội đã làm cho CSBV bị kiệt quệ nên mau lẹ ký kết hiệp định hoà bình. 
Trên thực tế TT Thiệu đã làm mất cơ hội ngàn vàng để TT Thiệu lưu danh trong lịch sử Việt Nam là một anh hùng dân tộc Việt Nam có công lao làm cho quốc gia Việt Nam thực sự được hoà giải mọi bất đồng chính kiến, tất cả các dân tộc ở Việt Nam được hoà hợp lâu dài. TT Thiệu đã hiểu sai ý nghĩa cao quí của Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam nên ngay từ đầu TT Thiệu đã từ chối hiệp định hoà bình.  
Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 là để chấm dứt chiến tranh VN lập lại hoà bình ở Việt-Miên-Lào, nhưng CSVN cũng như TT Thiệu đã không tôn trọng hiệp định hoà bình và cứ tiếp tục có những hành động quân sự đánh nhau cho tới ngày 30/4/1975.  
Sau năm 1975 trên thực tế cuộc nội chiến giữa CSVN và Nhân Dân Việt Nam cho tới bây giờ chưa chấm dứt! Vì CSVN vẫn còn độc đảng, độc tài thống trị; không chấp nhận đa đảng, có bất đồng chính kiến, có đối lập chính trị ở Việt Nam. Điều này chứng tỏ suốt 45 năm sau Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 CSVN vẫn chủ trương quốc gia VN không có hoà giải. CSVN vẫn chủ trương gây nội chiến chống lại Nhân Dân Việt Nam.
Tóm lại, kỷ niệm 45 năm Hiệp Định Hòa Bình Paris 1973 và lần đầu tiên ở VN có danh hiệu Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam, nhưng vào năm 1973 kéo dài tới nay năm 2018 rất nhiều người VN vẫn còn không biết danh hiệu này, HỘI ĐỒNG QUỐC GIA HOÀ GIẢI HOÀ HỢP DÂN TỘC VIỆT NAM.  Như vậy, AI? người VN sẽ là anh hùng dân tộc VN làm được công cuộc thực sự quốc gia hoà giải và các dân tộc hoà hợp ở nước VN./.

Nguyễn Thành-Trí, Sài-Gòn 27/1/2018  
Kỷ Niệm 45 Năm Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973