Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

ĐẾ CHẾ TRUMP CHẤM DỨT


ĐẾ CHẾ TRUMP CHẤM DỨT
(Ảnh minh hoạ “TRUMP QUICKSAND” credit của Eric Spitznagel.)
Dr. Tristan Nguyễn, Washington DC 16/12/2018
Có lẽ Donald Trump đã thực sự quá tham lam khi Trump cùng một lúc muốn bắt cá cả hai tay, Trump muốn có cả hai thứ, Đế Quốc Địa Ốc Trump cùng với cái Thương Hiệu Trump ở nhiều nước trên thế giới và Trump muốn sở hữu riêng Đế Quốc Mỹ mà trên thực tế Trump đang phá hoại cái Thương Hiệu Mỹ Quốc trên chính trường quốc tế.  Để rồi rất đáng tiếc cuối cùng Trump phải tự kết liểu cái Đế Chế Trump trên thế gian này.  Donald Trump đúng là một kỷ niệm buồn của Nhân Dân Mỹ trong Thế Kỷ 21.

Trump đã từng là Vua Địa Ốc kinh doanh cao ốc, khách sạn, Casino, khu nghỉ dưỡng, sân golf, khu chung cư ở khắp nơi, từ Miami, Chicago, New York, Washington DC, Las Vegas, Manila, Toronto, Vancouver, Kula Lumpur, Seoul, Dubai. Trump cũng dự định sẽ có một toà Tháp Trump – Trump Tower ở thủ đô Moscow Liên Bang Nga; nhiều nơi trên thế giới đã có dấu ấn của Trump. Đế Quốc Địa Ốc của Trump có cái quốc huy là một cái Tháp Trump – Trump Tower nổi tiếng. Trump Tower ở Thành Phố New York có một cái Pen House của Trump trị giá ước tính một trăm triệu đôla, nó có những bức tường và cột nhà được vát vàng và nạm đá quí mắc tiền để làm chỗ ở và nơi làm việc của Trump tại New York.  Trump còn có một chỗ ở, chỗ làm việc và khu nghỉ dưỡng là Mar-a-Largo tại Miami nữa. Trump thường di chuyển bằng một chiếc trực thăng, hoặc bằng một chiếc Boeing 747 có sơn chữ TRUMP rất lớn ở ngoài thân chiếc phản lực cơ riêng của Trump.

Nhưng tham vọng của Trump không có giới hạn khi Trump còn muốn làm VUA của ĐẾ QUỐC MỸ. Chiếu theo luật pháp của nước Mỹ, nếu Trump từ bỏ ngôi vị Vua của Đế Quốc Địa Ốc Trump để làm tổng thống Mỹ bình thường thì mọi chuyện đều tốt đẹp.  Trên thực tế Trump muốn cả hai, vừa là Vua của Đế Quốc Địa Ốc Trump cùng lúc là Vua của Đế Quốc Mỹ.

Ở đây không bàn luận về sự nghiệp làm vua địa ốc của Trump; ở đây chỉ mổ xẻ sự nghiệp chính trị của Trump, một thương nhân kinh doanh địa ốc chưa từng có kinh nghiệm gì về quản trị chính quyền các cấp tiểu bang hay liên bang, hay có sinh hoạt chính trị Mỹ đối nội hay đối ngoại. Và nhất là Trump có chắc một Cái Tôi Chủ Nhân Lớn – Big Boss Ego để Trump không bao giờ chịu thua kém ai, tính khí hay thay đổi bất thường và ít khi xem trọng ý kiến của người khác.

Như vậy, Thế Lực Nào, hay Ai Đã Tiếp Tay Giúp Donald Trump Được Làm Tổng Thống Mỹ?
Hơn hai mươi tháng qua người công dân Mỹ đã phát hiện ra rằng trong thời gian chiến dịch vận động tranh cử tổng thống của Trump và thời gian tiếp theo đó, đã có các viên chức thân tín làm việc cho Trump và con trai, con rễ của Trump đã nhiều lần gặp một số người Nga. Cụ thể là những cuộc tiếp xúc giữa những cố vấn chiến dịch tranh cử George Papadopoulos và Carte Page với người Nga.  Vị cố vấn cấp cao về các chính sách đối ngoại của Trump là Jeff Sessions, sau này là bộ trưởng tư pháp trong chính quyền Trump, cũng đã vài lần gặp mặt ông Đại Sứ Nga Sergey Kislyak.
Tại toà Tháp Trump – Trump Tower ở Thành Phố New York đã có một cuộc họp mặt giữa con trai, con rễ của Trump là Donald Trump Jr., và Jared Kushner, và ông quản lý chiến dịch tranh cử Paul Manaford với sáu người Nga; những người Nga này đã nói cho Trump Jr., Kushner, và Manaford biết là họ đang có những thông tin có thể buộc tội hình sự ứng cử viên Hillary Clinton.  Tại toà Tháp Trump cũng đã có các cuộc hội họp cấp cao đã được lặp lại nhiều lần giữa ông Michael Flynn cố vấn cao cấp chiến dịch tranh cử của Trump với ông đại sứ Nga Kislyak, hoặc giữa Flynn, Kushner, và Bannon với ông đại sứ Nga Kislyak và Sergey Gorkov; ông Sergey Gorkov là chủ tịch Ngân Hàng Vnesheconombank, một ngân hàng quốc doanh lớn của nước Liên Bang Nga và có quan hệ thân thiết với tổng thống Nga Vladimir Putin. 
Thêm vào đó là tại đảo Seychelles Islands cũng đã có cuộc hội họp giữa ông cố vấn của Trump là Erik Prince với người Nga Kirill Dmitriev. Dmitriev là một người Nga kinh doanh ngân hàng có liên hệ mật thiết với Putin. Trong cuộc họp này Prince và Dmitriev dự tính thiết lập một “Kênh Cửa Sau – Back Channel” dành riêng cho Trump và Putin.  
Hơn nữa, còn có nhiều cuộc họp mặt giữa các cố vấn cao cấp của Trump với Kislyak đại sứ Nga tại cuộc Đại Hội Đảng Cộng Hoà. Vào ngày 27/4/2016 ở khách sạn Mayflower tại Washington DC, Trump đã đọc một bài diễn văn đầu tiên về chính sách ngoại giao của Trump. Trong buổi Trump đọc diễn văn này có Maria Butina một ngoại kiều Nga du học ở Mỹ tốt nghiệp đại học American University ở Washington DC. 
Trong số rất đông ký giả muốn được phỏng vấn Trump, thì Trump không chỉ định ai, mà Trump lại chỉ tay đúng vào Butina. Chắc không phải là chuyện tình cờ ngẫu nhiên mà Trump chỉ tay đúng vào Butina? Butina đã hỏi Trump là nếu Trump làm tổng thống Mỹ thì Trump sẽ gỡ bỏ lệnh cấm vận trừng phạt Nga hay không? Trump đã mau lẹ trả lời là “Tất nhiên – Of course”
Nhưng Butina không phải ký giả, mà Butina là nhân viên bí mật của chính phủ Liên Bang Nga.  Khi bị bắt Butina hiện cư trú tại DC và không được đóng tiền tại ngoại hầu tra vì có nguy cơ Butina bỏ trốn. Vào ngày 13/12/2018 Butina đã tự nhận tội là nhân viên của chính phủ Liên Bang Nga bí mật hoạt động gây ảnh hưởng cuộc bầu cử năm 2016 và Butina đã cam kết hợp tác cung cấp thông tin cho các công tố viên điều tra vụ RussiaGate.
Có một sự thật hiển nhiên mà mọi người đều nhận thấy được sự khác biệt quan trọng giữa Watergate-Nixon và RussiaGate-Trump; đó là Nixon đã phạm tội tại Phủ Tổng Thống Mỹ một cách rất bí mật, nhưng Trump rất gan lì, chẳng đếm xỉa gì tới pháp luật Mỹ nên Trump đang phạm tội công khai giữa ban ngày trước mắt mọi người công dân Mỹ. Trong vụ Watergate-Nixon chỉ một mình Nixon phạm tội; rất khác với RussiaGate-Trump vì Trump đang bị Liên Bang Mỹ và Tiểu Bang New York điều tra hình sự về nhiều vấn đề như thông đồng với Nga-Putin, vi phạm luật tài chánh bầu cử, Tổ Chức Trump gian lận thuế tiểu bang và thuế liên bang, lạm dụng tiền đóng góp cho Uỷ Ban Tổ Chức Lễ Tuyên Thệ của Trump, vi phạm luật Tiền Thù Lao.
Mỗi lần Trump “tuýt” trên mạng xã hội Twitter hay mỗi lần Trump mở miệng nói ra lời nào là Trump lại nói láo, nói những chuyện không có cơ sở sự thật. Trên thực tế vì Đảng Cộng Hoà còn chiếm đa số ở Quốc Hội Mỹ và vì những quyền lợi riêng của Đảng Cộng Hoà nên việc luận tội bãi nhiệm Trump không thể thực hiện được.
Về vấn đề Trump có cản trở công lý hay không, thì chuyện đuổi việc ông Giám Đốc FBI James Comey, người đang chủ trì cuộc điều tra RussiaGate, và đuổi việc ông Bộ Trưởng Tư Pháp Jeff Sessions vì ông này trên nguyên tắc tư pháp đã không muốn dính líu tới vụ RussiaGate nên tự đặt mình bên ngoài cuộc điều tra RussiaGate. Riêng một mình Trump đã và đang nhiều lần gọi cuộc điều tra RussiaGate là “Witch Hunt – Săn Tìm Phù Thuỷ - Truy Sát Chính Trị”, và Trump đề nghị nó phải chấm dứt. 
Trump còn công khai mua chuộc nhân chứng khi Trump đã tỏ ý sẽ dùng quyền lực tổng thống để ân xá những phạm nhân có liên quan với RussiaGate. Mối liên hệ bí mật của Trump và Putin, cũng như những người cộng sự thân tín của Trump với những người Nga thân tín của Putin đã có từ nhiều năm trước ngày Trump được Đảng Cộng Hoà đề cử ra tranh cử tổng thống Mỹ và kéo dài tới sau khi Trump làm tổng thống Mỹ.
Tại sao Trump và những người cộng sự thân tín của Trump nhất quyết che giấu mối liên hệ với Nga-Putin?  Nếu Trump và những người cộng sự thân tín của Trump không có chuyện gì phải che giấu thì Trump và họ làm gì phải cứ mãi nói láo trước Nhân Dân Mỹ?  Họ đã nói láo để giữ bí mật với các nhân viên FBI điều tra, nhưng cuối cùng họ cũng phải nhận tội nói láo và cam kết phải hợp tác cung cấp thông tin cho FBI và các công tố viên điều tra. 
Trong cuộc điều tra RussiaGate có một diễn biến quan trọng là Maria Butina một ngoại kiều Nga du học ở Mỹ tốt nghiệp đại học American University ở Washington DC. Khi bị bắt Butina hiện cư trú tại DC và không được đóng tiền tại ngoại hầu tra vì Butina có thể có khả năng trốn thoát khỏi nước Mỹ. Vào ngày 13/12/2018 Butina đã tự nhận tội là nhân viên của chính phủ Liên Bang Nga bí mật hoạt động gây ảnh hưởng cuộc bầu cử năm 2016 và cam kết hợp tác cung cấp thông tin cho các công tố viên điều tra vụ RussiaGate.
Qua điều tra cho biết những phát hiện mới nhất là Roger Stone và Jerome Corsi, những người bạn thân của Trump, đã làm trung gian liên lạc giữa chiến dịch tranh cử tổng thống của Trump với Julian Assange - WikiLeaks. Trong vài lần Roger Stone đã gặp mặt Julian Assange tại toà đại sứ Ecuador ở London Anh Quốc. Roger Stone đã viện dẫn Tu Chính Thứ Năm để tránh khỏi phải trả lời cho các điều tra viên và Uỷ Ban Tư Pháp của Quốc Hội Liên Bang Mỹ. 
Chính là cơ quan tình báo quân đội Nga – GRU và tình báo Nga – RIS, và các tin tặc Nga đã cung cấp những thông tin đã ăn cắp được từ văn phòng Uỷ Ban Toàn Quốc Đảng Dân Chủ và 30000 điện thư của Hillary Clinton cho Julian Assange – WikiLeaks phổ biến trên liên mạng toàn cầu để làm hại ứng cử viên Hillary Clinton trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 2016. 
Bộ Tư Pháp Mỹ đã buộc tội Julian Assange – WikiLeaks về tội xâm phạm an ninh quốc gia Mỹ. Julian Assange đang trốn tránh chính quyền Anh Quốc trong toà Đại Sứ Ecuador; bây giờ chính quyền Anh phải chờ bất cứ khi nào đương sự bước ra khỏi cửa toà đại sứ là bắt đương sự dẫn độ qua Mỹ. 
Mọi người công dân Mỹ có theo dõi vụ án Paul Manafort cựu quản lý chiến dịch tranh cử tổng thống của Trump đều biết rằng Manafort từ khi bị bắt, và vì Manafort mua chuộc nhân chứng nên Manafort không được đóng tiền tại ngoại hầu tra và bị giam giữ tới nay.  Vào ngày 21/8/2018 ở toà án liên bang tại Alexandria Virginia,  Manafort đã bị kết án tội danh làm việc cho chính phủ ngoại quốc và đảng phái chính trị ngoại quốc mà không đăng ký với chính quyền Mỹ, và Manafort âm mưu móc nối với người Nga, và trốn đóng thuế.  
Vào ngày 14/9/2018 Manafort tự nhận tội âm mưu chống chính quyền Mỹ và mua chuộc nhân chứng âm mưu cản trở công lý; Manafort đã bị chính phủ liên bang tịch thu một căn hộ trị giá khoảng 46 triệu đôla trong toà Tháp Trump – Trump Tower ở Thành Phố New York, và một căn nhà trị giá hơn 6 triệu đôla ở Long Island New York, và số tiền có trong 3 tài khoản ngân hàng Mỹ của Manafort.  
Ở một toà án khác cấp liên bang tại Washington DC., thì Manafort đã tự nhận tội và cam kết hợp tác với các công tố viên điều tra để cung cấp thông tin về vụ án RussiaGate mà Manafort là một trong những người có liên hệ với người Nga thân tín của Putin.  Nhưng sau một thời gian, các công tố viên điều tra đã phát hiện Manafort vẫn tiếp tục nói dối và các luật sư của Manafort đã bí mật liên lạc với các luật sư của Trump để thông báo cho họ biết nội dung những gì toán điều tra làm việc với Manafort.  Như vậy Manafort đã vi phạm cam kết hợp tác với các công tố viên điều tra và không thành thật nhận tội để được giảm án. Trump đã nhiều lần tỏ ý định sẽ ân xá cho Manafort.
Trong Nội Các của Chính Quyền Trump có một nhân vật quan trọng ngay từ ngày đầu là Michael Flynn cựu trung tướng Quân Đội Mỹ, một người đã từng gặp mặt và từng ngồi cạnh ăn tiệc với tổng thống Nga-Putin tại Moscow Liên Bang Nga; Flynn đã làm cố vấn chiến dịch tranh cử tổng thống của Trump, rồi làm cố vấn cấp cao an ninh quốc gia trong chính quyền Trump. Trong cuộc điều tra RussiaGate-Trump, vào tháng 12/2017 Flynn đã tự nhận tội nói láo với nhân viên FBI điều tra và cam kết cộng tác với các công tố viên liên bang; hiện giờ Flynn đang chờ ngày 18/12/2018 ra toà kết án. Vì Flynn đã cung cấp được một số thông tin quan trọng liên quan tới vụ án RussiaGate nên văn phòng công tố viên Mueller đề nghị mức án từ “không ngày tù nào tới sáu tháng tù giam”
Nhưng trong tuần vừa rồi luật sư của Flynn đã nộp đơn xin cho Flynn được miễn bị tù giam và khiếu nại là Flynn đã bị nhân viên FBI điều tra “gài bẩy cho Flynn KHÔNG nói sự thật”. Thiệt là giảo biện và hài hước cho Flynn; vì từ lúc Flynn là thiếu uý dần dần được thăng cấp lên tới trung tướng, Flynn đã nhiều lần tuyên thệ và Flynn phải biết chắc chắn rằng phạm tội khi nói láo có tuyên thệ. Vậy thì không ai có thể gài bẩy cho Flynn KHÔNG nói sự thật.  Nên vào ngày 14/12/2018 văn phòng công tố viên đặc biệt Mueller nói Flynn vẫn còn nói láo để cố ý làm giảm nhẹ tội của Flynn. Việc Flynn sẽ bị kêu án tù giam bao lâu hay không ngày tù nào là tuỳ ở chánh án toà án liên bang ở Washington DC.
Trong khi đó Michael Cohen đã là luật sư riêng của Trump lâu hơn mười hai năm, Cohen là một người thân tín phụ trách mọi giao dịch riêng tư của Trump, và là một người đã từng tuyên bố trung thành và sẳn sàng chịu một viên đạn thay chết cho Trump, vậy mà bây giờ Trump tìm mọi cách tránh xa Cohen để đến nỗi Cohen cảm thấy đã bị Trump “phụ tình bỏ rơi Cohen”. Vào tháng 8/2018 Cohen đã tự nhận tội ở toà án liên bang tại Southern District of New York về các tội danh gian lận thuế, vi phạm luật tài chánh bầu cử.  
Và vào ngày 29/12/2018 tại một toà án liên bang ở Manhattan, New York, một lần nữa Michael Cohen đã tự nhận tội nói láo che giấu sự thật trước hai Uỷ Ban Tư Pháp Quốc Hội về dự án xây cấy Trump Tower ở thủ  đô Moscow Liên Bang Nga. Trong hai cuộc điều trần Cohen đã nói láo trước Quốc Hội Liên Bang Mỹ cũng giống như Trump đã nói láo trước Nhân Dân Mỹ trong thời gian tranh cử và ngay cả sau khi Trump trở thành tổng thống Mỹ. Trump đã từ năm 2016 tới ngày nay nhiều lần chối cãi rằng Trump không hề có liên hệ gì với Nga-Putin, cũng như Trump đã chối cãi rằng không hề biết gì về những cuộc tiếp xúc giữa các nhân viên trong chiến dịch tranh cử của Trump với những người Nga thân tín của Putin. 
Vào ngày thứ Tư 12/12/2018 Cohen đã bị kết án ba năm tù giam về những tội mà Cohen nói trước toà là Cohen phải che giấu những “hành vi xấu xa - dirty deeds” của Trump, ông chủ của mình. Đó là việc trả tiền bịt miệng hai phụ nữ đã có quan hệ tình dục bất chính với Trump là Stormy Daniels và Karen McDougal mỗi người $150000 đôla để hai phụ nữ này giữ im lặng trước cuộc bầu cử tổng thống 2016. 
Cohen đã nói trước toà là Trump đã chỉ thị cho Cohen trả tiền bịt miệng, nhưng Trump ngay từ đầu đã chối cãi rằng Trump không hề biết, không hề có chuyện trả tiền như vậy; rồi sau đó chính Trump lại thừa nhận là có chuyện trả tiền nhưng Trump nói đó là “những giao dịch riêng tư đơn giản – simple private transactions”, và Trump cho rằng chuyện trả tiền như vậy không phạm pháp, không vi phạm luật tài chánh bầu cử Mỹ.
Tuy nhiên, Cohen đã bị kết án ba năm tù giam là vì Cohen làm theo chỉ thị của Trump, ông chủ của mình để trả tiền bịt miệng hai phụ nữ trước cuộc bầu cử tổng thống mà Trump là một ứng cử viên và Trump đã rất lo sợ câu chuyện quan hệ tình dục bất chính với Stormy Daniels và Karen McDougal có ảnh hưởng xấu tới việc tranh cử của Trump. Mặc dù biết rằng trả tiền bịt miệng là phạm pháp và vi phạm luật tài chánh bầu cử, Trump cứ làm. Bây giờ Trump lại nói “I never directed Michael Cohen to break the law – Tôi đã không bao giờ chỉ thị cho Michael Cohen phạm pháp.” 
Nói như vậy là Trump một lần nữa nói láo; vì ai cũng biết rằng nếu không có lệnh của ông chủ Trump, thì Cohen đã không trả tiền bịt miệng, làm chuyện phạm pháp.  Trump thường không nhận trách nhiệm của mình, Trump giỏi giảo biện và có thói quen hay đổ lỗi cho người khác. Bây giờ Trump đổ lỗi cho luật sư riêng thân tín của mình và Trump đã nói luật sư phải làm bổn phận đối với thân chủ và luật sư phải biết chuyện nào là phạm pháp.
Hơn nữa, chuyện trả tiền bịt miệng này có liên quan tới một người bạn thân của Trump là David Pecker giám đốc tập đoàn American Media Inc - AMI nhà xuất bản tờ tuần báo National Enquirer.  Trong suốt thời gian tranh cử tổng thống Mỹ, tờ tuần báo National Enquirer đã liên tục đăng tải những hình ảnh lên trang bìa và những bài báo xuyên tạc sự thật, và bôi nhọ nói xấu ứng cử viên Hillary Clinton; ngược lại ca ngợi nói tốt cho ứng cử viên Donald Trump. 
Hiện nay David Pecker đã được văn phòng công tố liên bang US Attorney’s Office tại Southern District of New York cấp cho quyền miễn truy tố hình sự để Pecker yên tâm mà hợp tác cung cấp thông tin cho công tố viên điều tra. Pecker đã xác nhận trong một cuộc họp mặt giữa Pecker, Cohen, và Trump tại văn phòng tập đoàn AMI và vai trò chủ động của Trump trong việc trả tiền $150000 đôla bịt miệng Karen McDougal để người phụ nữ này không ảnh hưởng có hại cho việc tranh cử của Trump.
Các công tố viên liên bang đã buộc tội việc trả tiền $150000 đôla bịt miệng Karen McDougal và số tiền $150000 đôla bịt miệng Stormy Daniels là số tiền đóng góp cho chiến dịch tranh cử tổng thống của Trump mà số tiền $300000 này đã không được báo cáo cho Uỷ Ban Bầu Cử Liên Bang; như vậy cả hai Cohen và Trump đã vi phạm luật tài chánh bầu cử Mỹ.
Bây giờ, Cohen đã bị kết án ba năm tù giam. Còn Trump thì sao?  Với kết quả của cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ 2018,  Đảng Dân Chủ đã thắng cử nhiều thêm 40 ghế ở Hạ Viện Quốc Hội Liên Bang, vì vậy Dân Chủ chiếm đa số ở hạ viện: mặc dù ở Thượng Viện vẫn còn bị Đảng Cộng Hoà của Trump kiểm soát, nhưng Trump từ nay sẽ không còn được độc quyền, độc đoán quyết định trong nhiều vấn đề quốc gia quan trọng nữa.  Từ nay Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện do Đảng Dân Chủ cầm quyền sẽ có thẫm quyền trong nhiều vấn đề pháp lý liên quan tới Trump và gia đình của Trump.
Mặc dù đã không thắng lợi gì trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ 2018 cho Đảng Cộng Hoà, Trump vẫn giữ thái độ kỳ quặc cố hữu và cái thói quen “tuýt” những lời lẽ tấn công làm nhục người khác.  Cụ thể như Trump đã “tuýt” lời khiếm nhã với cựu ngoại trưởng Mỹ Rex Tillerson một người đã từng thân thiện với Trump và đã làm bộ trưởng bộ ngoai giao trong chính quyền Trump.  Trump đã chửi bới Tillerson là “ngu như cục đá – dumb as a rock” hay “lười biếng như quỷ – lazy as hell”; hoặc Trump đã “tuýt” chửi bới Jeff Session cựu Bộ Trưởng Tư Pháp của chính quyền Trump là “một thằng Miền Nam Ngu Xuẩn – A Dumb Southerner”.  
Rất rõ ràng Trump đã có một sai phạm nghiêm trọng là Trump tuy làm tổng thống Mỹ nhưng Trump lại tin tưởng những thế lực ngoại quốc Nga-Putin, hay ẢRập-MBS hơn là tin tưởng vào cộng đồng tình báo Mỹ. Một sự kiện cụ thể xảy ra mới đây là cái chết của ký giả Jamal Khashoggi đã bị thảm sát bên trong toà lãnh sự ÁRập ở nước Thổ Nhỉ Kỳ; Trump tỏ ý tin hung thủ ẢRập-MBS hơn tin vào báo cáo của CIA. Tại sao một tổng thống Mỹ như Donald Trump lại có một tình trạng rất bất thường nghiêm trọng như thế?

Hiện nay cuộc điều tra RussiaGate-Trump vẫn còn đang tích cực tiến hành vào giai đoạn kết thúc và có nhiều tội phạm đã bị buộc tội, kết án và chịu phạt tù giam. Người ta khách quan nhận thấy có lẽ Donald Trump đã thực sự quá tham lam khi Trump cùng một lúc muốn bắt cá cả hai tay, Trump muốn có cả hai thứ, Đế Quốc Địa Ốc Trump cùng với cái Thương Hiệu Trump ở nhiều nước trên thế giới và Trump muốn sở hữu riêng Đế Quốc Mỹ mà trên thực tế Trump đang phá hoại cái Thương Hiệu Mỹ Quốc trên chính trường quốc tế.  Để rồi rất đáng tiếc cuối cùng Trump phải tự kết liểu cái Đế Chế Trump trên thế gian này.  Donald Trump đúng là một kỷ niệm buồn của Nhân Dân Mỹ trong Thế Kỷ 21./.

Dr. Tristan Nguyễn, Washington DC 16/12/2018
(Ảnh minh hoạ “TRUMP QUICKSAND” credit của Eric Spitznagel.)

Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

DÂN MỸ CHỐNG ĐỘC TÀI CHUYÊN CHÍNH


DÂN MỸ CHỐNG ĐỘC TÀI CHUYÊN CHÍNH
Dr. Tristan Nguyễn, Washington DC 5/12/2018 - Chúng ta, mọi người công dân Mỹ, chắc chắn không bao giờ chấp nhận một chế độ độc tài chuyên chính ở nước Liên Bang Mỹ. Chế độ độc tài chuyên chính ở nước Mỹ là cách thức và đường lối quản trị nước Mỹ theo cách độc quyền và độc đảng như Trung Cộng ở Hoa Lục, hay Việt Cộng ở Việt Nam, hay Bắc Hàn ở Bán Đảo Triều Tiên, hay Cuba ở Châu Mỹ. Nói như vậy sẽ khiến một số người khó hiểu và ngạc nhiên vì họ mãi nghĩ rằng nước Mỹ từ trước đến nay đã là thành trì bền vững của một chế độ Dân Chủ Toàn Dân. Nước Mỹ đã là một gương mẫu, một ngọn hải đăng soi sáng con đường cho các nước chưa có dân chủ noi theo. Nước Mỹ đã cố gắng thúc đẩy các nước thực thi chế độ dân chủ toàn dân ở nước của họ.
Nước Liên Bang Mỹ đã vì sự nghiệp xây dựng nền dân chủ toàn dân trên toàn thế giới cho dù phải chịu tổn thất nhân mạng và tài sản rất nhiều, nhưng nước Mỹ đã dũng cảm chiến đấu và thành công chống lại chủ nghĩa phác-xít Đức-Ý ở Châu Âu và chủ nghĩa quân phiệt Nhật ở Châu Á trong Đệ Nhị Thế Chiến. Nhất là nước Mỹ đã anh dũng dẫn đầu các nước đồng minh Á Châu đánh trả cuộc tấn công của chủ nghĩa cộng sản ở Đông Nam Á. Kết quả thành công của cuộc chiến chống chủ nghĩa cộng sản ở Đông Nam Á là Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 ở Việt Nam.
Nước Mỹ đã thực sự bẻ gảy mũi nhọn tấn công bằng quân sự của CSBV và Trung Cộng khi CSBV buộc phải ký kết hiệp định hoà bình chấm dứt Chiến Tranh Việt Nam và đồng ý giải quyết tranh chấp quản trị xã hội Việt Nam bằng các phương tiện chính trị và cuộc tổng tuyển cử toàn quốc. Người Việt Nam trong cả nước được quyền tự quyết, thực hiện quyền tự do chọn lựa chính thể của nước Việt Nam trong một cuộc tổng tuyển cử tự do.
Trên quan điểm quân sự vào năm 1973 nước Mỹ đã không thua CSBV cuộc Chiến Tranh Việt Nam như tuyên truyền của cộng sản. Như vậy, nước Liên Bang Mỹ trong Thế Kỷ 20 đã chiến thắng Chủ Nghĩa Phác-Xít Quân Phiệt, Chủ Nghĩa Cộng Sản và làm cho Liên Sô, Khối Cộng Sản Đông Âu tan rã.
Hiện nay một cuộc chiến chống lại chủ nghĩa Tân-Phác-Xít và chủ nghĩa Cộng-Sản-Biến-Dạng đang diễn ra trong nước Liên Bang Mỹ, vì Donald Trump với quyền lực tổng thống Mỹ đã và đang quản trị nước Mỹ theo cách thức và đường lối độc quyền và độc đảng như một nước quốc-xã hay độc tài cộng-sản-kiểu-mới. Cùng lúc với Donald Trump được bầu làm tổng thống Mỹ thì Trump đã có những nổ lực làm cho Đảng Cộng Hoà Mỹ trở thành Đảng Sùng Bái Trump - Trumpist Cult, và phản bội những giá trị truyền thống Cộng Hoà Bảo Thủ Mỹ.
Người ta có thể nói rằng nền Dân Chủ Mỹ đã không hoàn hảo vì trong quá trình hình thành lớn mạnh lên, nó có những chuyện xấu đã xảy ra. Một thí dụ là từ ngày nước Liên Bang Mỹ ra đời cho tới năm 1920 chỉ có một thiểu số nam công dân Mỹ da trắng và giàu, có tài sản là có quyền bỏ phiếu.

Thời kỳ rất dài này nước Mỹ đã có một nền Dân Chủ Đại Diện, một thiểu số người đàn ông Mỹ da trắng giàu làm đại diện cho đa số người Mỹ nghèo. Và cái nền Dân Chủ Đại Diện do nam giới thống trị này vẫn còn duy trì ở nước Mỹ cho tới ngày nay. Ở Mỹ các vấn đề có liên quan tới nam-nữ chưa được giải quyết thực sự công bằng và bình đẳng.  Thí dụ dễ thấy nhất là ở Quốc Hội Liên Bang Mỹ số lượng nữ đại biểu hạ viện và nữ thượng nghị sĩ thượng viện vẫn còn ít hơn nam giới rất nhiều.

Sau khi nước Liên Bang Mỹ huỷ bỏ chế độ nô lệ, trong gần một trăm năm những người đàn ông Mỹ da trắng ở miền Nam nước Mỹ đã đấu tranh chống quyền bỏ phiếu của người phụ nữ Mỹ và người Mỹ da đen. Họ đã sử dụng các loại thuế và các bài kiểm tra khả năng đọc và viết để ngăn cản những người Mỹ thuộc giới bình dân, không có học vấn này, đa số là người nghèo không thể tiếp cận được với lá phiếu. Quyền bầu cử của người đàn ông Mỹ da trắng giàu đã được định chế hóa hơn nửa thế kỷ, và lịch sử nước Mỹ cho thấy mãi tới năm 1920 người phụ nữ Mỹ da trắng mới giành được quyền bỏ phiếu một cách hạn chế.

Quả thật trên thực tế ở nước Liên Bang Mỹ từ lâu cho tới bây giờ một thiểu số giàu đã thống trị đa số nghèo. Và đa số nghèo này chẳng quan tâm gì đến quyền lợi chính trị cũng như quyền lợi kinh tế của họ. Vì sự thờ ơ đó của đa số nghèo này, nên họ không nhận ra được thực tế họ đã và đang bị hạn chế một số quyền lợi. Thí dụ như quyền lợi được bảo hiểm sức khoẻ cho toàn dân, và quyền lợi được liên bang tăng mức lương tối thiểu. Tới ngày nay trên thực tế không riêng gì nước Mỹ, mà các nước dân chủ khác trên thế giới vẫn còn là những nền Dân Chủ Đại Diện tập trung của một thiểu số nắm giữ quyền thống trị, quản lý quốc gia, và đa số người dân vẫn còn bị giới hạn nhiều quyền lợi của họ đúng ra phải có.

Như vậy, người dân Mỹ và người dân ở những nước dân chủ đại diện tập trung đó cần hiểu rõ là nhiều quyền lợi của mình vẫn còn bị hạn chế. Người dân không nên thờ ơ, mặc kệ ai làm gì thì làm vì tâm lý cầu an không muốn bị đụng chạm với những người cầm quyền. Cho dù người dân sống cầu an, họ cũng phải có ý thức bảo vệ những quyền lợi căn bản của mình mà người khác hay chính quyền không thể ngăn cấm hay tước đoạt quyền của họ.

Nói về một trong số những biện pháp hạn chế quyền căn bản của người dân là vấn đề bầu cử. Có lẽ nước Mỹ là một nơi duy nhất trên thế giới có một hệ thống bầu cử phức tạp gây nhiều khó khăn cho người cử tri.  Nguyên nhân rõ ràng bắt nguồn từ Hiến Pháp Mỹ từ lâu đã quan niệm rằng đa số cử tri bình dân không có đủ kiến thức chính trị để hiểu hết các vấn đề bầu cử, ứng cử, và bầu chọn đúng ứng cử viên. Vì vậy mỗi tiểu bang cần phải có cử tri đoàn gồm những đại biểu có học vấn và địa vị xã hội; tiểu bang lớn thì cử tri đoàn nhiều người, nhiều phiếu bầu; còn tiểu bang nhỏ thì cử tri đoàn ít người, ít phiếu bầu. Kết quả tổng số phiếu cử tri đoàn của tất cả tiểu bang là quyết định cuối cùng của cuộc tổng tuyển cử toàn quốc Liên Bang Mỹ.
Nếu nước Liên Bang Mỹ không có cử tri đoàn thì không có Tổng Thống George Bush vào năm 2000 và không có Tổng Thống Donald Trump vào năm 2016, vì Al Gore đã thắng Bush nhiều hơn 544000 phiếu phổ thông, nhưng thua Bush chỉ 01 (một) phiếu cử tri đoàn. Còn Hillary Clinton đã thắng Trump nhiều hơn 2900000 (triệu) phiếu phô thông, nhưng thua Trump 34 phiếu cử tri đoàn. Cơ chế cử tri đoàn đã được qui định trong Hiến Pháp Mỹ do yêu cầu tuyệt đối của các tiểu bang ủng hộ chế độ nô lệ.  
Hiện nay rất mỉa mai cho nước Liên Bang Mỹ đã nhiều năm qua rồi không còn chế độ nô lệ nữa, nhưng nước Mỹ vẫn duy trì cơ chế cử tri đoàn và để những thế lực chính trị có thể thao túng bầu cử. Các nước khác trên thế giới có thể rất kinh ngạc khi biết rằng một ứng cử viên tổng thống Mỹ đã thắng đối thủ tranh cử của mình nhiều triệu phiếu phổ thông mà không được làm tổng thống, vì có ít hơn đối thủ vài chục phiếu cử tri đoàn. Có lẽ họ cho rằng cơ chế cử tri đoàn đúng là một trong những chuyện vô lý còn tồn tại ở nước Mỹ vĩ đại.
Hơn nữa, các quan chức Đảng Cộng Hòa đã tìm cách ngăn chặn cử tri có khuynh hướng ủng hộ Đảng Dân Chủ đăng ký bỏ phiếu. Nhiều tiểu bang do Đảng Cộng Hòa kiểm soát đã thiết lập các yêu cầu về căn cước công dân đầy phiền toái tại các địa điểm bỏ phiếu. Và một số chính quyền địa phương đã loại bỏ các cử tri như vậy khỏi các danh sách cử tri, giảm bớt số địa điểm thùng phiếu, hoặc rút ngắn thời gian mở cửa các địa điểm này. 
Thật khó hiểu với cách thức nước Mỹ gây khó khăn cho việc bỏ phiếu và thực hiện quyền căn bản của người công dân Mỹ. Nước Mỹ là một trong số ít nước dân chủ lại tổ chức bầu cử vào ngày làm việc, thay vì chủ nhật; điều này rõ ràng cản trở người công dân Mỹ, phần đông là người lao động phải bỏ lỡ công việc đang làm để đi bỏ phiếu và thường thường là không được phép bỏ đi để thực hiện quyền bầu cử của mình. Tại sao không tạo những điều kiện dễ dàng cho người cử tri đi bầu.
Lịch sử nước Mỹ cũng cho thấy Đảng Cộng Hòa vài lần đã từng sử dụng các thủ đoạn chính trị như ở vài tiểu bang có biện pháp ngăn trở quyền bầu cử của người cử tri, gian lận trong việc phân vùng bầu cử, và có những nỗ lực của các chính quyền địa phương do Đảng Cộng Hoà kiểm soát nhằm thao túng bầu cử. Đảng Cộng Hoà cũng đã kín đáo có những biện pháp ngăn cản hoặc làm giảm ý chí của đa số cử tri có khuynh hướng ủng hộ các ứng cử viên Dân Chủ bằng những tin vịt, tin vu khống làm nhục cá nhân ứng cử viên đối phương.
Có một sự kiện quan trọng xảy ra là thời gian sau Chiến Tranh Lạnh chấm dứt đã có sự thay đổi thành phần dân số trong cả nước Liên Bang Mỹ, và sự thay đổi này đã và đang làm cho Đảng Cộng Hoà buộc phải có những biện pháp phản ứng đầy thủ đoạn gian trá như vừa kể.  Sự thay đổi thành phần dân số của nước Mỹ đã đẩy Đảng Cộng Hòa vào tình thế bất lợi trong các cuộc bầu cử. Dân số của Liên Bang Mỹ trong tương lai gần sẽ không phải người da trắng chiếm đa số nữa; dân số người Mỹ gốc Á Châu và người Mỹ La Tinh đã gia tăng nhanh đáng kể ở các tiểu bang.
Và người Mỹ gốc Á Châu cũng như người Mỹ La Tinh thường thường có khuynh hướng bỏ phiếu bầu cho Đảng Dân Chủ vì những chủ trương phục vụ toàn dân, an sinh xã hội như bảo hiểm sức khỏe cho mọi công dân Mỹ, liên bang tăng mức lương tối thiểu cho công nhân lao động phổ thông. Trong các khu vực đô thị Mỹ có sự tăng trưởng đa chủng tộc, đa văn hoá có nhiều tính chất sống động này, những công dân cử tri Mỹ đa chủng tộc này cũng yêu cầu các chính quyền địa phương và chính quyền liên bang cần phải làm hết chức năng chính quyền trong việc mang lại phúc lợi chung cho tất cả mọi người công dân Mỹ.
Trên thực tế, khi xem xét về nền kinh tế thế giới của Thế Kỷ 21 người ta thấy rằng nó sẽ không thể thỏa hiệp với một nền kinh tế Mỹ bảo hộ mậu dịch và một xã hội Mỹ đề cao tính cách gia trưởng do người đàn ông Mỹ còn quyền thống trị như ngày xưa.  Nền kinh tế thế giới Thế Kỷ 21 phải đa phương, đa quốc gia mà nó đã xây dựng được nền tảng cho sự Toàn Cầu Hoá – Globalization trong những năm 1990 và đầu Thế Kỷ 21. Bây giờ là thời gian tiếp tục và củng cố sự toàn cầu hoá đó. 
Vì thế nước Liên Bang Mỹ phải mở rộng, phải hợp tác đa quốc gia và dẫn đầu trong mọi lãnh vực hợp tác đa quốc gia đó. Hiện nay các chính sách kinh tế của Trump không có lợi ích gì cho nước Mỹ; ngược lại chỉ làm nước Mỹ bị thâm hụt ngân sách trầm trọng thêm và nước Mỹ bị tổn hại, cô lập trong hầu hết các mặt trận. Thí dụ cụ thể là Trump đã rút nước Mỹ ra khỏi Hiệp Định Đối Tác Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương – TPP mà công dụng của hiệp định thương mại này là một tiến trình bao vây kinh tế Trung Cộng. Trong nhiều năm nước Mỹ đã khởi đầu, chủ động, tích cực thương lượng với các nước ở Vòng Đai Thái Bình Dương để có kết quả thành lập được hiệp định thương mại to lớn quan trọng này. Bây giờ tại sao Trump lại huỷ hoại thành quả của nước Mỹ?
Đặc điểm của xã hội Mỹ rất năng động và luôn thay đổi để càng ngày càng tốt đẹp hơn. Nhiều người không hiểu trong xã hội Mỹ đã và đang có nhiều sự phản kháng.  Sự phản kháng có khi ngấm ngầm, có khi bùng phát, nhưng có xảy ra. Thí dụ sự phản kháng chống lại tính cách gia trưởng do người đàn ông Mỹ thống trị, người phụ nữ Mỹ sẽ không còn cam lòng nhịn nhục lâu hơn nữa. Người ta cứ tưởng rằng ở nước Mỹ có đủ thứ luật lệ bảo vệ người phụ nữ và nữ giới được tôn trọng.
 Nhưng thực tế phũ phàng, hiện trạng vẫn chưa được vừa lòng người phụ nữ Mỹ trên nhiều phương diện. Người Phụ Nữ Mỹ đòi quyền nam-nữ phải thực sự bình đẳng, chức vụ việc làm ngang nhau thì tiền lương và phúc lợi phải bằng nhau. Tình trạng việc làm của nam-nữ hiện nay chưa được như vậy; trong khi tình trạng quan hệ nam-nữ có thay đổi vì người nam buộc phải tôn trọng người nữ hơn trước.
Phong Trào #Me Too là một thí dụ điển hình chỉ rõ trong xã hội Mỹ đang có sự thay đổi trong cách cư xử và thái độ của người đàn ông Mỹ trong quan hệ tình dục nam-nữ. Và cuộc bầu cử giữa kỳ vào tháng 11/2018 vừa qua có số lượng nữ ứng cử viên được bầu vào Hạ Viện Mỹ rất đông, có hơn 100 người đắc cử với một số người thuộc chủng tộc thiểu số. Mặc dù số lượng nam-nữ ở các cơ quan, ban ngành các cấp liên bang và tiểu bang vẫn chưa cân đối, nhưng sự chênh lệch đang thu hẹp lại. Người phụ nữ Mỹ đang có những tiến bộ rõ ràng hơn trước trong mọi lãnh vực nghề nghiệp.
Và các khu vực đô thị nơi có đông người Mỹ của các chủng tộc khác nhau cùng sinh sống chung trong một không gian, ở miền Đông hay ở miền Tây, ở miền Nam cũng như ở miền Bắc, người Mỹ đã thực sự chấp nhận giá trị của sự đa dạng và giá trị của văn hoá, phong tục, tập quán khác nhau.  Nước Liên Bang Mỹ thực sự là một quốc gia đa chủng tộc, đa văn hoá. 
Vì vậy nước Mỹ đang, cũng như đã từng, chống lại sự Kỳ Thị Chủng Tộc, chủ nghĩa Tân-Phác-Xít và chủ nghĩa Chủng Tộc Da Trắng Thượng Đẳng. Một cách rất nguy hiểm cho nước Mỹ, TT Trump và những người Cộng Hoà Sùng Bái Trump đang trực tiếp hay gián tiếp có những lời nói và hành động kỳ thị chủng tộc, và ủng hộ cho hai chủ nghĩa này.
Khác với Trump và những người Cộng Hoà Sùng Bái Trump, ở trong nước Mỹ đã và đang có những người Mỹ tiến bộ, họ có khuynh hướng dân chủ xã hội và đã dứt khoát từ bỏ tất cả giáo điều lỗi thời của quá khứ với hy vọng thực hiện một xã hội Mỹ thực sự có công lý, một cuộc sống ở Mỹ càng ngày càng ít bạo lực và công bằng hơn cho tất cả chủng tộc. Do đó những người Mỹ tiến bộ có khuynh hướng dân chủ xã hội này, thường bị Trump và những người Sùng Bái Trump chụp mũ là “Người Xã Hội Chủ Nghĩa”.
Cần phải nhận thức cho rõ là Xã Hội Chủ Nghĩa khác với Dân Chủ Xã Hội, và những người Mỹ tiến bộ chủ trương dân chủ xã hội đang có những nổ lực chống lại một xã hội Dân Chủ Đại Diện do “Một Phần Trăm – 1% Thống Trị”, một nhóm thiểu số đại biểu của guồng máy cấu kết với các ngân hàng Mỹ và các tập đoàn kinh tế Mỹ đang ra sức bóc lột người lao động trong nước và người Mỹ tiêu dùng qua những hệ thống tín dụng tinh vi. Họ, Một Phần Trăm 1% Thống Trị, những kẻ đang quản trị nước Mỹ với nền Dân Chủ Đại Diện tập trung, đang hết sức củng cố những cơ chế đã đến lúc không thể áp dụng được nữa.  Họ, Một Phần Trăm 1% Thống Trị, đang cố gắng duy trì sự thống trị kinh tế và chính trị của họ ở nước Liên Bang Mỹ.  Nhưng thật oái oăm, họ đang hủy hoại chính nền dân chủ đại diện tập trung ở nước Mỹ của họ.
Tổng thống Trump và những người Cộng Hoà Sùng Bái Trump đã áp dụng những biện pháp duy trì sự thống trị kinh tế và quyền lực chính trị của họ ở nước Liên Bang Mỹ, như việc thống lãnh quyền hạn hành pháp, kiểm soát lưỡng viện quốc hội và tối cao pháp viện. Trump và Đảng Cộng Hoà Sùng Bái Trump đang quản trị nước Mỹ theo cách thức độc tài, chuyên chính tư bản độc quyền, độc đảng. Trump đã không tôn trọng nguyên tắc căn bản “Check and Balance - Kiểm Tra và Cân Đối” cố hữu của chính quyền Mỹ nữa.
Trump đã lạm dụng quyền hạn tổng thống trong nhiều quyết định độc đoán liên quan tới các chính sách quốc gia quan trọng của nước Mỹ. Thí dụ cụ thể là Trump đã tự quyết định rút nước Mỹ ra khỏi Hiệp Ước Khí Hậu Paris và Hiệp Định Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương - TPP. Trump chủ trương chống lại sự toàn cầu hoá – Globalization, như vậy Trump đã tạo cơ hội tốt cho Trung Cộng thay thế Mỹ dẫn đầu trong một số vấn đề đa quốc gia toàn cầu hoá.
Một trong những biện pháp củng cố quyền lực chính trị của Trump và Đảng Cộng Hoà Sùng Bái Trump là Trump với quyền hạn tổng thống được bổ nhiệm nhiều chánh án liên bang và thẩm phán tối cao pháp viện theo phe cánh cộng hoà, những chánh án hoặc thẩm phán này sẽ giúp bác bỏ những chính sách quốc gia mà các nhà tài trợ cho Đảng Cộng Hoà phản đối vì không có lợi cho họ.
Về vấn đề di trú, nhập cư nước Mỹ, và di chuyển vào nước Mỹ, Trump chủ trương ngăn cấm một số nước Hồi Giáo và Phi Châu; ngược lại. hoan nghênh và cho phép nhập cư nước Mỹ một số nước da trắng nhất định.  Như vậy chính sách di trú nhập cư của Trump rất kỳ thị chủng tộc. Trump đã và đang làm cho nước Liên Bang Mỹ không còn là một nước truyền thống của di dân nữa. Nước Mỹ từ xưa tới nay là một nước di dân ở Tân Thế Giới.
Những lý tưởng của nước Liên Bang Mỹ có công lý, về một xã hội tự do, dân chủ toàn dân và công bằng cho tất cả mọi người có thể chưa bao giờ được thực hiện thành công tuyệt đối. Nước Mỹ luôn luôn xây dựng và củng cố những thành quả xây dựng nền Dân Chủ Toàn Dân, nhưng kể từ ngày Trump trở thành tổng thống Mỹ những giá trị đạo đức của người Mỹ, giá trị của công bằng xã hội, giá trị của nền dân chủ toàn dân, giá trị của thực sự tự do cá nhân, những giá trị cao quí này đang bị Trump công khai đe doạ huỷ diệt. Nền dân chủ của Trump và Đảng Cộng Hoà Sùng Bái Trump là nền dân chủ đại diện tập trung vào sự thống trị của một thiểu số, do thiểu số, vì thiểu số. Công lý và công bằng xã hội chỉ có tác dụng với người Mỹ da trắng giàu và có quyền thế.
Trên đây vừa sơ lược hiện tình của nước Liên Bang Mỹ, nhưng nó không phải chỉ là vấn đề của riêng người công dân Mỹ phải đối phó. Người dân ở các nước phải đối phó, phản kháng lại độc tài cộng sản hay độc tài tư bản giống như nhau.  Hiện nay trên thế giới có nhiều tên độc tài dưới nhiều hình thức đang cầm quyền quản trị quốc gia của họ, như Recep Tayyip Erdoğan ở nước Thổ Nhĩ Kỳ, Viktor Orbán ở nước Hungary, Jarosław Kaczyński ở nước Ba Lan, Jair Bolsonaro ở nước Brazil, Xi Jinping Trung Cộng ở Hoa Lục, Kim Jong-Un Hàn Cộng ở Bắc Hàn, Nguyễn Phú Trọng Việt Cộng ở nước Việt Nam, Rodrigo Duterte ở nước Philippines, Vladimir Putin ở nước Liên Bang Nga, Donald Trump ở nước Liên Bang Mỹ.
Chúng ta, mọi người công dân Mỹ, cần phải biết và có suy nghĩ về những tổn thương và thiệt hại tài sản, nhân mạng mà người dân phải chịu đựng dưới sự cai trị của các tên độc tài này. Và chúng ta, mọi người công dân Mỹ, phải trực tiếp đối diện với thực tế một tổng thống Mỹ, Donald Trump, đã có dấu hiệu của một hoàng đế chuyên quyền, độc đoán, độc tài cai trị nước Liên Bang Mỹ của chúng ta, và Trump đang trực tiếp hay gián tiếp ủng hộ, tiếp tay cho những tên độc tài ở các nước khác.
Lý do tại sao rất quan trọng và cấp thiết cho nước Liên Bang Mỹ có một Quốc Hội Liên Bang do Đảng Dân Chủ kiểm soát để có thể ngăn chặn khuynh hướng quản trị nước Mỹ theo cách độc quyền, độc đảng, chuyên chính của Trump.  Ở các tiểu bang và địa phương cũng cần có các quan chức thuộc Đảng Dân Chủ kiểm soát để những người này sẽ khôi phục quyền bỏ phiếu cho tất cả những ai được hưởng quyền đó. Nền Dân Chủ Mỹ, cho dù vẫn còn là một nền Dân Chủ Đại Diện tập trung vào một thiểu số, chưa phải một nền dân chủ toàn dân, và nền dân chủ của chúng ta đang bị Trump và Đảng Cộng Hoà Sùng Bái Trump – Trumpist Cult xâm phạm làm tổn hại. 
Chúng ta, mọi người công dân Mỹ, chắc chắn không bao giờ chấp nhận một chế độ độc đảng, độc tài, chuyên chính ở nước Liên Bang Mỹ. Chúng ta phải bảo vệ nền Dân Chủ Mỹ khi có bất cứ ai xâm phạm và làm tổn hại nó./.
Dr. Tristan Nguyễn, Washington DC 5/12/2018