Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

BÀI HỌC VNCH 1975 CHO MỸ - BẮC HÀN - NAM HÀN

BÀI HỌC VNCH 1975 CHO MỸ - BẮC HÀN - NAM HÀN
Nguyễn Thành-Trí
Trên Bán Đảo Triều Tiên đã và đang có hai nước Nam Hàn và Bắc Hàn như vào năm 1975 trở về trước có hai nước VNCH ở miền Nam và VNDCCH ở miền Bắc. Hai nước Nam Hàn và Bắc Hàn vẫn còn trong tình trạng chiến tranh. Lệnh Ngưng Bắn tháng 7/1953 ở vĩ tuyến 38 làm biên giới giữa Bắc Hàn và Nam Hàn. Biên giới Nam Hàn - Bắc Hàn là một khu vực có vũ trang nặng nề nhất thế giới. Thủ đô Hán Thành – Seoul của Nam Hàn ở trong tầm trọng pháo và hoả tiển của Bắc Hàn. Nếu Bắc Hàn bất ngờ tấn công bằng mưa pháo và tên lửa, thì Hán Thành - Seoul trở thành bình địa.  Nhưng tất cả các nguồn tin tức tình báo thu thập được từ Bắc Hàn cho biết Bắc Hàn không sẵn sàng để gây ra chiến tranh thêm một lần nữa, vì lần này chiến tranh nguyên tử với Mỹ có nghĩa là Bắc Hàn tự huỷ diệt, tự xoá bỏ chế độ độc tài họ Kim. 
Trên thực tế Mỹ đã điều nghiên một cuộc oanh tạc rất lớn và tàn khốc cùng một lúc đánh phủ đầu hơn 60 mục tiêu quân sự có giàn phóng tên lửa của Bắc Hàn để huỷ diệt toàn bộ chương trình nguyên tử của Bắc Hàn.  Một cuộc oanh tạc bất ngờ rất lớn và ác liệt sẽ có hơn một triệu người Bắc Hàn chết, và làm tê liệt guồng máy nhà nước Bắc Hàn. Vì thế Kim Chính Ân lo sợ sẽ làm thay đổi chế độ cộng sản độc tài của hắn.  Điều hắn muốn nhất là sự an toàn và kéo dài chế độ cộng sản độc tài của họ Kim.  Hắn muốn Mỹ có một sự bảo đảm với hắn là Mỹ sẽ không tấn công Bắc Hàn, vì vậy hắn rất muốn có một hiệp định hoà bình để thay thế cho lệnh ngưng bắn hiện nay. Việc vi phạm một lệnh ngưng bắn thì dễ dàng khả thi hơn việc vi phạm một hiệp định hoà bình.  Nếu Mỹ tấn công Bắc Hàn trong lúc này thì dễ dàng khả thi hơn vì Mỹ chỉ vi phạm một lệnh ngưng bắn giữa hai nước Bắc Hàn – Nam Hàn đã có từ năm 1953. 
Tại diễn đàn khối Hiệp Hội Các Quốc Gia Đông Nam Á - ASEAN vào ngày 06/08/2017 bên lề cuộc họp tại Manila, Philippines, Ngoại Trưởng Mỹ Rex Tillerson nói rằng Bắc Hàn phải ngừng việc phóng tên lửa nếu muốn đàm phán với Mỹ.  Ông Rex Tillerson xác nhận rằng các đường dây liên lạc với Bắc Hàn vẫn mở ra.  Đối thoại giữa Mỹ và Bắc Hàn có thể diễn ra khi hội đủ các điều kiện.  Mặc dù Mỹ không công nhận Bắc Hàn là một quốc gia nguyên tử, nhưng Mỹ phải chấp nhận một sự thật là Bắc Hàn có khả năng sức mạnh nguyên tử, và thái độ cùng hành động của Kim Chính Ân rất bất thường khó lường trước.
Vì có sự trợ giúp của Nga và Tàu Cộng nên Bắc Hàn – Kim Chính Ân đã và đang phát triển nhanh khả năng nguyên tử có thể trực tiếp đe doạ Mỹ.  Kim Chính Ân đang dùng chương trình vũ khí nguyên tử để bảo vệ chế độ cộng sản độc tài đảng trị họ Kim của mình một cách khá thành công.  Người ta cũng không quên nhận dạng ra kẻ đứng sau lưng Bắc Hàn - Kim Chính Ân rõ ràng là Tàu Cộng - Tập Cận Bình; tương tự như vậy, trong Chiến Tranh Triều Tiên 1950-1953 Tàu Cộng – Mao Trạch Đông cũng đã trợ giúp Bắc Hàn – Kim Nhật Thành đánh Nam Hàn và Mỹ.  Tàu Cộng luôn lo sợ một nước Đại Hàn thống nhất và đồng minh với Mỹ.
Về phía Nam Hàn hiện nay lời lẽ hòa dịu hơn nhiều. Một viên chức phủ tổng thống Nam Hàn cho biết tổng thống Moon Jae In muốn trực tiếp nói chuyện với Bắc Hàn – Kim Chính Ân, và luôn dành ưu tiên các giải pháp hòa bình cho vấn đề Bán Đảo Triều Tiên.
Ở đây có một bài học VNCH 1975 cho Mỹ và cho cả Bắc Hàn -Nam Hàn.  
Nhiều người Miền Nam VN đã kết án Mỹ phản bội đồng minh VNCH, nhưng họ không hiểu vì lúc đó năm 1973 họ đã không được biết nội dung bản Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 ra sao.  Đổi lấy việc duy trì TT Thiệu ở chức vụ lãnh đạo VNCH cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam VN bằng các sư đoàn CSBV ở dưới vĩ tuyến 17 không rút về miền Bắc. Mỹ đã để lại rất nhiều đủ loại phương tiện quân sự cho VNCH.  Cụ thể là 114 chiếc máy bay phản lực chiến đấu cơ F5A, nhiều xe tăng M113, M41A3, M48A3, súng đại bác 105 ly, 155 ly, hơn một triệu súng trường M16, quân trang quân dụng, và trang thiết bị, vân vân …còn mới nguyên cho Quân Đội VNCH.  Những thứ này đã bị CSBV tịch thu toàn bộ khi cưỡng chiếm chính quyền VNCH vào ngày 30/4/1975
TT Nguyễn Văn Thiệu đã thừa hưởng một nguồn tài nguyên vật lực, nhân lực dồi dào của nước VNCH.  Tổng tư lệnh quân đội Nguyễn Văn Thiệu đã chỉ huy Quân Lực VNCH.  Quân Lực VNCH đã từng đứng đầu các quân lực của các nước Đông Nam Á trước năm 1975. Quân Lực VNCH là một lực lượng quân sự rất mạnh so với lực lượng quân sự của chính phủ Việt Cộng Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam chỉ có các nhóm du kích và các đại đội lính địa phương không đủ quân số.  Các sư đoàn CSBV để lại miền Nam phải nguỵ trang làm lực lượng quân sự của chính phủ Việt Cộng Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam.  Trên mặt trận chính trị, tại sao gọi là chính phủ lâm thời, vì nó chưa được các nước chính thức công nhận. Trong khi chính phủ VNCH đã chính thức được 87 nước trên thế giới công nhận từ lâu, và là thành viên của Liên Hiệp Quốc.  Nếu so sánh lực lượng ở miền Nam VN thì TT Thiệu ở thế chủ động có sức mạnh quân sự và nhiều quyền lực chính trị trội hơn Việt Cộng rất nhiều.
Các sư đoàn CSBV phải đồng hoá bộ đội cộng sản miền bắc nguỵ trang làm lực lượng quân sự Việt Cộng Miền Nam VN.  Bằng chứng rõ ràng khi các xe tăng và bộ đội CSBV di chuyển về các tỉnh thành của VNCH đều phải che đậy nguồn gốc bằng cách treo cờ Việt Cộng Miền Nam VN, lá cờ nửa xanh nửa đỏ sao vàng chứ không phải cờ đỏ sao vàng CSBV. Trước khi phải từ chức vào ngày 21/4/1975 TT Thiệu đã yêu cầu Mỹ giải quyết hết các sư đoàn CSBV đang ở dưới vĩ tuyến 17 bằng những chuyến bay B52, nhưng Mỹ không đáp ứng yêu cầu của TT Thiệu; vì nếu rãi thảm bom B52 trên các sư đoàn CSBV vào thời gian tháng 4/1975 là Mỹ rõ ràng vi phạm Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973.  Nói về vấn đề vi phạm hiệp định hoà bình, cả ba bên VNCH, CSBV, Việt Cộng Miền Nam VN đều đã vi phạm; cho nên Uỷ Ban Quốc Tế Giám Sát Thi Hành Hiệp Định ở miền Nam VN đã làm việc không có kết quả.  TT Nixon hứa sẽ trả đủa mạnh mẽ nếu CSBV vi phạm hiệp định, nhưng VNCH – TT Thiệu đã vi phạm hiệp định, thì Mỹ - TT Nixon phải làm sao?  Hơn nữa, trên mặt trận chính trị, TT Thiệu đã không có một lực lượng cán bộ chính trị đáng kể.
Sau khi ký kết hiệp định hoà bình là Mỹ không thể tiếp tục can thiệp quân sự vào miền Nam VN, là VNCH phải chiến đấu chính trị với CSVN.  Về phía Mỹ để yểm trợ cho TT Thiệu trong cuộc tổng tuyển cử ở miền Nam VN chống lại Việt Cộng chính phủ Cách Mạng Lâm Thời CHMNVN, Mỹ đã bí mật có một đội ngũ cán bộ người Việt nói rành tiếng Mỹ, được tập huấn chính trị đầy đủ và biết cách thức tổ chức bầu cử ứng cử dân chủ tự do.  Họ đã bí mật hiện diện và bắt đầu làm việc của họ ở các tỉnh thành VNCH ở miền Nam sau năm 1973. 
Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 đã thực sự được bốn bên ký kết là Mỹ, VNCH, CSBV, và Việt Cộng Miền Nam; trên nguyên tắc là bốn bên phải nghiêm chỉnh thi hành hiệp định.  Chỉ có Mỹ thi hành chấm dứt chiến tranh VN, còn ba bên kia là người VN thì không.  Bởi vì TT Thiệu chủ động từ chối thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc VN ngay từ đầu, nên trên mặt trận chính trị VNCH đã bị bế tắt. TT Thiệu đã ích kỷ, độc tài và lo sợ, nghi kỵ người khác cho dù là người quốc gia VNCH.  Nếu bầu cử ứng cử dân chủ tự do thì Thiệu lo sợ bị thất cử.  Thiệu lo sợ bị mất chức tổng thống.  TT Thiệu phải liên hiệp các đảng phái quốc gia và những người Việt quốc gia VNCH trong một chính phủ liên hiệp, đoàn kết quốc gia, nhưng TT Thiệu đã không làm được như vậy. TT Thiệu nhìn người nào cũng thành ra Việt Cộng, nên TT Thiệu không chịu liên hiệp.  Phải nói cho rõ ở đây là liên hiệp các đảng phái quốc gia VNCH chống lại Việt Cộng. Trên mặt trận chính trị TT Thiệu đã làm hỏng kế hoạch hoạt động bầu cử ứng cử dân chủ tự do ở miền Nam VN của Mỹ. TT Thiệu nhất định không thành lập Hội Đồng QGHGHHDT vì cho rằng việc thành lập hội đồng này là liên hiệp với cộng sản.  Trong trường hợp hội đồng QGHGHHDT được thành lập thì phía VNCH TT Thiệu là người nắm phần chủ động chính yếu, vì VNCH là thành phần có đủ khả năng đứng ra tổ chức thành lập hội đồng.  Và TT Thiệu vẫn còn duy trì được quyền lực quân sự và chính trị của mình cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam VN.  Nhưng TT Thiệu đã không hiểu như vậy; Thiệu lo sợ bị thất cử, lo sợ bị mất chức tổng thống.  TT Thiệu cố giữ lấy chức tổng thống cho tới ngày Mỹ không thoả mãn yêu cầu rãi thảm bom B52 trên các sư đoàn CSBV hiện đồn trú dưới vĩ tuyến 17 ở miền Nam VN, và cuối cùng Thiệu phải từ chức vào ngày 21/4/1975.  Đây là bài học VNCH 1975 cho Mỹ và cho cả Bắc Hàn và Nam Hàn.
Bây giờ Bắc Hàn – Kim Chính Ân rất muốn có một Hiệp Định Hoà Bình thay thế Lệnh Ngưng Bắn 1953.  Một hiệp định hoà bình sẽ mang lại nhiều lợi ích cho Bắc Hàn những điểm chính như sau: 
(1) bảo đảm Mỹ sẽ không bất ngờ tấn công Bắc Hàn; 
(2) chế độ cộng sản độc tài đảng trị họ Kim vẫn còn duy trì, người dân Bắc Hàn tự giải quyết sinh mệnh chính trị của họ;
(3) cho dù Mỹ không công nhận Bắc Hàn là một quốc gia nguyên tử như Ấn Độ và Hồi Quốc, Mỹ cũng phải chấp nhận một thực tế là Bắc Hàn có khả năng sức mạnh nguyên tử;
(4) LHQ phải xét lại lệnh cấm vận; mấy chục năm nay đã từng cấm vận Bắc Hàn, nhưng cửa sau vẫn mở cho thông quan mậu dịch giữa hai nước cộng sản Tàu Cộng - Bắc Hàn; hệ thống ngân hàng Trung Quốc vẫn trợ giúp cho các ngân hàng Bắc Hàn. Vì vậy cấm vận Bắc Hàn đã không kết quả như mong muốn; 
(5) Kim Chính Ân sẽ tăng nhiều quyền lực và uy thế chính trị trong nội bộ Đảng Lao Động Triều Tiên; 
(6) Có một điều rất quan trọng không thể không nói tới là việc rút hết lính Mỹ ra khỏi Nam Hàn; ở vĩ tuyến 38 biên giới Bắc Hàn – Nam Hàn có chừng 28000 lính Mỹ giúp bảo vệ Nam Hàn theo Lệnh Ngưng Bắn 1953, bây giờ nếu có một Hiệp Định Hoà Bình thì phải rút hết lính Mỹ về nước, không còn lý do gì cho lính Mỹ ở lại Nam Hàn. Chuyện này từ lâu Tàu Cộng đã mong muốn như vậy.
Trong tương lai, một thời gian sau đó tổng thống Nam Hàn có ra lệnh yêu cầu tất cả người Mỹ phải rời khỏi Nam Hàn như Thủ Tướng VNCH Vũ Văn Mẫu đã làm hay không?  Ông Vũ Văn Mẫu lên làm thủ tướng chỉ một ngày, thì đúng vào ngày 29/4/1975 đã bất ngờ ra lệnh yêu cầu tất cả người Mỹ phải đi khỏi nước VNCH trong thời hạn 24 giờ đồng hồ.  Để tất cả người Mỹ đi khuất, xong rồi vào ngày kế tiếp 30/4/1975 VNCH đầu hàng CSBV. Ông Vũ Văn Mẫu mới thực sự là người có công lớn đã có đủ quyền lực đuổi tất cả người Mỹ ra khỏi nước VNCH trong thời hạn một ngày, không tốn một viên đạn, không chết một người VN nào; chiến công hiển hách này của ông Vũ Văn Mẫu, chứ không phải của những người CSVN như đã tuyên truyền láo toét.  Suốt trong ngày 29/4/1975 những chiếc phản lực chiến đấu cơ của Mỹ đã bay trên không phận miền Nam VN và những đơn vị tác chiến nhanh TQLC Mỹ đã báo động sẵn sàng, nhưng tất cả phải bỏ cuộc, vì phía bộ đội CSBV và lính địa phương Việt Cộng miền Nam cố tránh chạm trán với Mỹ. 
Tóm lại, chẳng những Bắc Hàn – Kim Chính Ân rất cần một Hiệp Định Hoà Bình mà cả Nam Hàn cũng cần nó để thay thế Lệnh Ngưng Bắn 1953. Mỹ và cả hai Nam Hàn và Bắc Hàn đang có một bài học quí giá là Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 của nước VNCH.  Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 là một mô hình hoà bình để giải quyết triệt để Chiến Tranh VN và sau đó giải quyết Chiến Tranh Triều Tiên; tuy nhiên, việc thực hiện hiệp định hoà bình này đã bị thất bại, vì TT Nguyễn Văn Thiệu VNCH và những người CSVN đã không nghiêm chỉnh thi hành./.
Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 24/8/2017






Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

TOTAL ECLIPSE OF THE HEART


TOTAL ECLIPSE OF THE HEART

Bonnie Tyler, 1983 Hit Song
Bonnie Tyler, Total Eclipse Of The Heart la 1 ban nhac hay trong nam 1983
Bonnie Tyler won a Grammy for this song
Ca nhac si Bonnie Tyler da nhan duoc 1 giai thuong Grammy cho ban nhac nay

NHẬT-THỰC DONALD TRUMP 


NHẬT-THỰC DONALD TRUMP 
(Hình hí hoạ chính trị Nhật-Thực Donald Trump của tờ báo The New Yorker) 
(TT Donald Trump không mang kính bảo vệ đôi mắt, đứng nhìn NHẬT-THỰC DONALD TRUMP!)
Dr. Tristan Nguyễn 
Nhật-Thực là hiện tượng mặt trăng che khuất một phần hay toàn phần mặt trời trong một lúc vào ban ngày và khiến cho bầu trời tối sầm. Kể từ buổi sáng thứ Hai 21/8/2017 trong tuần này các nơi ở Bắc Mỹ người ta sẽ thấy nhật-thực từng phần và thấy hoàn toàn nhật-thực toàn phần lần đầu tiên trong 38 năm chạy qua chiều ngang cả nước Mỹ rộng lớn từ tiểu bang Oregon duyên hải miền Tây đi xuyên bang Idaho, Wyoming, Nebraska, Missouri, Illinois, Tennesssee, Georgia tới tiểu bang South Carolina duyên hải miền Đông; đây là một hiện tượng thiên văn rất hiếm có.
Trong tuần qua ở Charlottesville tiểu bang Virginia có một cuộc xung đột giữa hai đám biểu tình và phản biểu tình.  Đám biểu tình là nhóm người cuồng tín Quyền Tối Thượng Da Trắng - White Supremacy, KKK Kỳ Thị Chủng Tộc, neo-NAZI tân-Quốc Xã, từ 22 tiểu bang khác nhau đến tụ tập biểu tình ở Charlottesvile, tiểu bang Virginia họ lợi dụng quyền tự do ngôn luận – free speech để tuyên truyền sự cuồng tín căm ghét người Do Thái, người Da Đen, và chống lại chủ trương đa chủng tộc đa văn hoá của Mỹ.  Và họ đang lấn áp sự yếu đuối với đường lối ôn hoà của những người Mỹ Miền Nam còn lưu luyến quá khứ nội chiến Mỹ ly khai chống liên bang. 
Hiện nay, bởi vì các thành phố Mỹ đang duyệt xét việc dẹp bỏ những bức tượng tiêu biểu cuộc nội chiến Mỹ, nên những người Mỹ Miền Nam biểu tình để bảo vệ những bức tượng di sản của nội chiến như bức tượng Người Dân Quân Miền Nam, bức tượng Tướng Robert Lee, vân vân...  Có điều đáng ngạc nhiên là lần này nhóm người cuồng tín Quyền Tối Thượng Da Trắng, KKK và tân-Quốc Xã ở Mỹ lại gia nhập cuộc biểu tình kết hợp với những người Mỹ Miền Nam, nhưng họ giương cao nhiều lá cờ neo-NAZI, tân-Quốc Xã và rất đông người mặc áo chùng trắng đội mũ trắng trùm đầu che kín mặt kiểu KKK, họ cầm những ngọn đuốc đang đốt cháy đỏ rực kiểu KKK, và có một số người cầm những cây gậy dài và mang súng trường AK47 đáng sợ.  Đám phản biểu tình là những người cấp tiến ủng hộ một xã hội Mỹ đa văn hoá đa chủng tộc, chống kỳ thị chủng tộc, và Phong Trào Quyền Dân Sự Mỹ- American Civil Rights Movement. 
Trong khi cả hai đám người đang biểu tình diễn ra, thì có một tên quá khích cuồng tín Quyền Tối Thượng Da Trắng – White Supremacy, đã lái xe hơi của hắn chạy càn cán bừa vào đám đông phản biểu tình làm chết một người và bị thương nặng hơn chục người; tên lái xe khủng bố đã bị bắt. Tuy nhiên,  TT Trump đã không lên án hành động khủng bố gây chết người này, mà ngược lại tỏ ý bênh vực khi nói rằng cả hai bên đều có “người rất tốt - very fine people”, nếu phe cực hữu (alt-right) có lỗi thì phe cực tả (alt-left) cũng có lỗi.  Khi TT Trump đã so sánh việc dẹp bỏ những bức tượng của Tướng Robert Lee và  Stonewall Jackson với việc sẽ dẹp bỏ những bức tượng của TT George Washington người đã khai sinh Mỹ Quốc và Thomas Jefferson là Trump đã gian xảo, lặp lờ tỏ thái độ chính trị của mình gián tiếp ủng hộ đám biểu tình bảo vệ di sản cuộc nội chiến Mỹ và hàm ý đặt nước Mỹ ngang hàng với KKK và neo-NAZI, tân-Quốc Xã.  TT Trump đã tạo ra một cơn bão chính trị khi có một thái độ chính trị hàm hồ như vậy, và chưa có một tổng thống Mỹ nào dám làm. Cho nên, TT Trump ngay sau đó được David Duke cưụ lãnh tụ KKK hoan nghênh ca ngợi Trump là can đảm! 
Hơn nữa trong bốn tuần lễ vừa qua đúng là thời gian Mùa Hè Giông Bão của Chế Độ Donald Trump; trong sáu tháng đầu tiên của chính phủ Donald Trump đã có một loạt các viên chức cao cấp của chính phủ và phủ tổng thống phải từ chức hoặc bị nghỉ việc; mới nhất là vào ngày thứ Sáu 18/8/2017 Steve Bannon, trưởng chiến lược gia quân sư của Trump bị nghỉ việc. Trước khi Bannon nghỉ việc, ông ta đã nói “không có chính phủ nào trong lịch sử (Mỹ) quá chia rẽ (hơn chính phủ Trump) – No administration in history has been so divided.” Và căn cứ theo sự thăm dò của Gallup thì chỉ số phần trăm người dân Mỹ chấp thuận khả năng làm công việc tổng thống của Trump đã xuống thấp tới 34%; một con số chưa có tổng thống Mỹ nào bị xuống thấp tới như vậy! Các sự kiện đã đang xảy ra như thể TT Donald Trump đang hoá thân làm mặt trăng che khuất toàn phần mặt trời, cả nước Mỹ phải trở nên tối sầm lại và âm u trong một lúc; đây là lần thứ nhất trong 38 năm nay nên có tên gọi là Nhật-Thực Donald Trump. 
Donald Trump đã bước lên sân khấu chính trị Mỹ qua cánh cửa của định kiến và bản ngả ngu muội của ông ta; cái tôi của Trump quá lớn nên tự thấy mình cái gì cũng đúng cũng giỏi hơn người khác.  Hai điều này đang càng lúc càng khiến cho nhiều người khác không thể hợp tác với Trump.  Sau nhiều ngày TT Trump đã nói và làm quanh co cùng với những chủ trương và đường lối của Trump không thích hợp với họ, những người lãnh đạo thương nghiệp hàng đầu của nước Mỹ trong hội đồng cố vấn thương mại cho tổng thống đã sinh ra chán nản với TT Trump và cuối cùng họ đồng loạt từ chức rời bỏ TT Trump.  Hầu như không một người lãnh đạo thương nghiệp Mỹ nào từ chối tổng thống Mỹ khi họ được tổng thống mời mọc đề nghị họ làm cố vấn thương mại cho tổng thống. 
Còn hơn thế nữa, tất cả các tướng lãnh chỉ huy năm binh chủng trong Quân Đội Mỹ đều ký tên vào bản tuyên bố phản đối và quở trách TT Trump, tổng tư lệnh của họ; một việc làm hiếm có trong Quân Đội Mỹ!  Có nhiều viên chức phủ tổng thống Mỹ cũng đang thất vọng về TT Trump.  Ngay cả Hội Bảo Vệ Các Chính Trị Gia Bảo Thủ Cộng Hoà Không Xương Sống - the Protection of Spineless Conservative Politicians hay còn được biết là giới lãnh đạo Đảng Cộng Hoà Mỹ đã hết hi vọng gì nữa và đang lìa xa TT Trump.  Ngoài những người Mỹ cuồng tín trong căn cứ địa bảo thủ thì hầu như không còn ai ủng hộ TT Trump; tại sao TT Trump lại lâm vào tình cảnh bị cô lập như vậy?Việc TT Trump đã nguỵ biện so sánh Washington, Jefferson với Lee và Jackson; Trump đã hàm hồ xếp giá trị Mỹ Quốc ngang tầm với giá trị Quốc Xã là một sai lầm rất lớn. TT Trump đã bộc lộ quan điểm chính trị của ông ta rất rõ ràng là “chủ nghĩa quốc gia da trắng và phác-xít tân-Quốc Xã – white nationalism and fascist neo-Nazi”.  TT Trump không giống bất cứ tổng thống Mỹ nào nhiệm kỳ trước ông ta khi Trump đã biện hộ cho những người biểu tình cạo đầu trọc, cầm đuốc cháy đỏ, miệng hô to “máu và đất - blood and soil” hay câu “bọn Do Thái sẽ không thay thế chúng ta - Jews won’t replace us” trong buổi tối thứ Sáu biểu tình ở Charlotesville, Virginia.  Cho nên Gary Cohn, cố vấn kinh tế cấp cao của TT Trump, một người Mỹ gốc Do Thái đã nổi giận với Trump.  Thêm vào đó là Thủ Tướng Do Thái Netanyahu đã có lời than phiền, trách móc nặng nề với TT Trump.
Trong Thế Chiến II nước Mỹ đã từng tham gia đánh bại phe trục Đức-Nhật-Ý của chủ nghĩa Phác-Xít Quốc-Xã.  Hơn nữa, khi TT Trump tự xếp mình ngang hàng với Richard Spencer và David Duke, cựu lãnh tụ KKK, Trump đã làm cho rất nhiều người đang sống ở Mỹ lo sợ khủng khiếp; vì KKK có một lịch sử khủng bố hãi hùng ở miền Nam nước Mỹ.  Tại Quốc Hội Mỹ cả hai ông chủ tịch Hạ Viện và Thượng Viện, Paul Ryan và McConnel đều là đảng viên Cộng Hoà, đã ra tuyên bố rằng “chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc và quyền tối thượng da trắng không có chỗ ở Đảng Cộng Hoà - that racism and white supremacism have no place in the GOP” Cho nên hiện nay TT Trump đang bị các lãnh đạo Đảng Cộng Hoà  Mỹ và  các nhà lãnh đạo các nước trên thế giới tự do dần dần lánh xa ông ta.  
Quả thật phủ tổng thống của TT Trump sáu tháng vừa qua đã rất lộn xộn, chưa thực hiện được một chuyện gì chủ yếu quan trọng.  Điển hình như chuyện bảo hiểm sức khoẻ cho người dân Mỹ; ý định của Trump muốn bãi bỏ ObamaCare, bảo hiểm sức khoẻ vừa tuí tiền người dân cộng với tiền trợ cấp y tế của liên bang, để thay vào bằng TrumpCare đã thất bại.  Sự thảm bại của TrumpCare chứng tỏ một điều là Trump đã không giỏi quản trị và có tài năng thương lượng, thu phục người khác.  Có lẽ TT Trump nghĩ rằng ông ta không cần liên hiệp chính trị với ai, không cần ai làm cố vấn kinh tế thương mại, không cần bất cứ ai vì người nào cũng dỡ hơn ông ta.  Và nổi bật một chuyện là TT Trump cứ cho rằng ông ta có thể và đương nhiên có quyền hăm doạ, bắt nạt những đối thủ chính trị của ông ta để họ phải phục tùng, thì ông ta rõ ràng quá tự tin, quá độ hoang tưởng; vì không phải tất cả những chính trị gia Mỹ dễ bị bắt nạt. 
TT Trump chỉ có thói quen của kẻ trên hà hiếp đe doạ người dưới, nhưng ông ta đã lầm vì không thể ỷ quyền làm tổng thống để lấn áp các thượng nghị sĩ Mỹ. Đó là những chuyện đã đang xảy ra khi TT Trump đã biết hay vô tình không biết nên tném bỏ tính cách tổng thống chính đáng của mình vào sọt rác.
Tóm lại để kết luận rằng TT Trump như thể đã hoá thân làm mặt trăng che khuất mặt trời trong một lúc làm cả nước Mỹ tối sầm u ám vào ngày thứ Hai 21/8/2017, hiện tượng thiên văn này được gọi là Nhật-Thực Donald Trump ; tuy nhiên, nhật-thực chỉ xảy ra một lúc rồi bầu trời Mỹ trở lại trong sáng.  TT Trump có lẽ sẽ không hoàn tất một nhiệm kỳ tổng thống, vì sẽ bị Quốc Hội Mỹ đàn hạch bãi nhiệm tổng thống hay chính bản thân Trump sẽ phải từ chức./.


Dr. Tristan Nguyễn – San Francisco, 20/8/2017

Chủ Nhật, 13 tháng 8, 2017

BẮC HÀN CẦN HIỆP ĐỊNH HOÀ BÌNH

BẮC HÀN CẦN HIỆP ĐỊNH HOÀ BÌNH                                                                               Nguyễn Thành-Trí

Nhân chuyện Bắc Hàn – Kim Chính Ân (Kim Jong Un) đe doạ đánh Nam Hàn và Đảo Guam của Mỹ bằng tên lửa, phải nói mở đầu lướt qua chuyện 44 năm về trước của nước VNCH - TT Nguyễn Văn Thiệu, VNCH đã không chịu thi hành Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973.  VNCH đã ký kết hiệp định nhưng sau đó TT Thiệu không thi hành hiệp định Paris. Cũng như CSBV và Việt Cộng Miền Nam VN không thi hành hiệp định Paris. Chỉ có Mỹ đã nghiêm chỉnh thi hành hiệp định chấm dứt chiến tranh VN.
Nhiều người Miền Nam VN đã kết án Mỹ phản bội đồng minh VNCH, nhưng họ không hiểu vì lúc đó năm 1973 họ đã không biết nội dung bản Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 ra sao. Đổi lấy việc duy trì TT Thiệu ở chức vụ lãnh đạo VNCH cho tới ngày tổng tuyển cử ở miền Nam bằng các sư đoàn CSBV ở dưới vĩ tuyến 17 không rút về miền Bắc. Mỹ đã để lại rất nhiều đủ loại phương tiện quân sự và còn mới nguyên cho VNCH. TT Nguyễn Văn Thiệu đã thừa hưởng một nguồn tài nguyên vật lực, nhân lực dồi dào của VNCH.  Tổng tư lệnh quân đội TT Nguyễn Văn Thiệu đã chỉ huy Quân Lực VNCH một lực lượng quân sự rất mạnh so với chính phủ Việt Cộng Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam chỉ có các nhóm du kích và các đại đội lính địa phương không đủ quân số. Các sư đoàn CSBV để lại miền Nam phải nguỵ trang làm lực lượng quân sự của chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam.  Tại sao gọi là chính phủ lâm thời, vì nó chưa được các nước chính thức công nhận. Trong khi chính phủ VNCH đã chính thức được các nước trên thế giới công nhận từ lâu.  Nếu so sánh lực lượng ở miền Nam VN thì TT Thiệu ở thế chủ động có sức mạnh quân sự và nhiều quyền lực chính trị trội hơn Việt Cộng rất nhiều.
Nói về thực tế đã có hai nước VN gồm có VNCH và VNDCCH là CSBV.  CSBV phải đồng hoá bộ đội cộng sản miền bắc nguỵ trang làm Việt Cộng Miền Nam VN, một bằng chứng rõ ràng khi các xe tăng và bộ đội CSBV di chuyển về các tỉnh thành của VNCH đều phải che đậy nguồn gốc bằng cách treo cờ Việt Cộng Miền Nam VN, lá cờ nửa xanh nửa đỏ sao vàng chứ không phải cờ đỏ sao vàng CSBV. Trước khi phải từ chức vào ngày 21/4/1975 TT Thiệu đã yêu cầu Mỹ giải quyết hết các sư đoàn CSBV đang ở dưới vĩ tuyến 17 bằng những chuyến bay B52, nhưng Mỹ không đáp ứng yêu cầu của TT Thiệu, vì nếu rãi thảm bom lên các sư đoàn CSBV vào thời gian tháng 4/1975 là Mỹ rõ ràng vi phạm Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973.  
Nói về vấn đề vi phạm hiệp định hoà bình, cả ba bên VNCH, CSBV, Việt Cộng Miền Nam VN đều đã vi phạm; cho nên Uỷ Ban Quốc Tế Giám Sát thi hành hiệp định ở miền nam VN đã không làm việc có kết quả.  TT Nixon hứa sẽ trả đủa mạnh mẽ nếu CSBV vi phạm hiệp định, nhưng VNCH – TT Thiệu đã vi phạm hiệp định thì Mỹ - TT Nixon sẽ làm sao?  Hơn nữa, trên mặt trận chính trị, TT Thiệu đã không có một lực lượng cán bộ chính trị đáng kể.  Đảng Dân Chủ của TT Thiệu vào những năm 1970-1975 chỉ là một đảng xôi thịt tham nhũng đáng sợ.  Vì vậy Đảng Dân Chủ Ông Thiệu được người dân miền nam tặng cho cái hổn danh là Đảng Dân Chưởi Ông Thiệu.
Về phía Mỹ để yểm trợ cho TT Thiệu trong cuộc tổng tuyển cử ở miền Nam VN chống lại Việt Cộng chính phủ Cách Mạng Lâm Thời CHMNVN, Mỹ đã bí mật có một đội ngũ cán bộ người Việt nói rành tiếng Mỹ, được tập huấn chính trị đầy đủ và biết cách thức tổ chức bầu cử ứng cử dân chủ tự do. Họ đã bí mật hiện diện và bắt đầu làm việc của họ ở các tỉnh thành VNCH ở miền Nam sau năm 1973.
Sau khi đã thực sự ký kết Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973, bốn bên đã ký kết là Mỹ, VNCH, CSBV, và Việt Cộng Miền Nam phải nghiêm chỉnh thi hành.  Chỉ có Mỹ thi hành, còn ba bên kia là người VN thì không. Bởi vì TT Thiệu chủ động từ chối thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc VN ngay từ đầu nên trên mặt trận chính trị VNCH đã bị bế tắt. TT Thiệu đã ích kỷ, độc tài và lo sợ, nghi kỵ người khác cho dù là người quốc gia VNCH. Nếu bầu cử ứng cử dân chủ tự do thì Thiệu lo sợ bị thất cử. TT Thiệu phải liên hiệp các đảng phái quốc gia và những người Việt quốc gia VNCH trong một chính phủ liên hiệp, đoàn kết quốc gia, nhưng TT Thiệu đã không làm được như vậy. TT Thiệu nhìn người nào cũng thành ra Việt Cộng, nên TT Thiệu không chịu liên hiệp. Thiệu lo sợ bị mất chức tổng thống. Trên mặt trận chính trị TT Thiệu đã làm hỏng kế hoạch hoạt động bầu cử ứng cử dân chủ tự do ở miền Nam VN của Mỹ. TT Thiệu nhất định không thành lập Hội Đồng QGHGHHDT vì cho rằng việc thành lập hội đồng này là liên hiệp với cộng sản.  
Trong trường hợp hội đồng QGHGHHDT được thành lập thì phía VNCH TT Thiệu là người nắm phần chủ động chính yếu, vì VNCH là thành phần có đủ khả năng đứng ra tổ chức thành lập hội đồng.  Và TT Thiệu vẫn còn duy trì được quyền lực quân sự và chính trị của mình cho tới ngày tổng tuyển cử. Nhưng TT Thiệu không hiểu như vậy; Thiệu lo sợ bị thất cử, lo sợ bị mất chức tổng thống.  TT Thiệu cố giữ lấy chức tổng thống cho tới ngày Mỹ không thoả mãn yêu cầu rãi thảm bom B52 trên các sư đoàn CSBV hiện đồn trú ở miền Nam VN, và cuối cùng Thiệu phải từ chức vào ngày 21/4/1975.
Đó là chuyện của TT Thiệu VNCH đã 44 năm về trước và bây giờ là một bài học quí giá cho Nam Hàn.  Trên bán đảo Triều Tiên đã và đang có hai nước Nam Hàn và Bắc Hàn như vào năm 1975 trở về trước có hai nước VNCH ở miền Nam và VNDCCH ở miền Bắc. Hai nước Nam Hàn và Bắc Hàn vẫn còn trong tình trạng chiến tranh. Lệnh Ngưng Bắn tháng 7/1953 ở vĩ tuyến 38 làm biên giới giữa Bắc Hàn và Nam Hàn là một khu vực có vũ trang nặng nề nhất thế giới. Thủ đô Hán Thành – Seoul của Nam Hàn ở trong tầm trọng pháo và hoả tiển của Bắc Hàn. Nếu Bắc Hàn bất ngờ tấn công bằng mưa pháo và tên lửa, thì Hán Thành - Seoul trở thành bình địa.
Trong những ngày gần đây Chủ Tịch Bắc Hàn Kim Chính Ân đã đe doạ đánh Nam Hàn và cả Đảo Guam một tiền đồn quân sự quan trọng của Mỹ ở Châu Á Tây Thái Bình Dương. TT Donald Trump của Mỹ đã đáp trả lại sự đe doạ của Bắc Hàn bằng lời hứa sẽ khiến cho Bắc Hàn chìm ngập trong “lửa cháy và thịnh nộ – fire and fury” của Thần Báo Thù!
Không phải vô cớ mà Bắc Hàn – Kim Chính Ân chọc tức TT Donald Trump một người có tính khí bất thường khó lường trước phản ứng của ông ta. Bắc Hàn – Kim Chính Ân chỉ mong muốn có một hiệp định hoà bình với Nam Hàn thay thế cho lệnh ngưng bắn hiện tại, và đồng thời được Mỹ công nhận là một quốc gia nguyên tử và đối xử với Bắc Hàn phải xem trọng như Ấn Độ và Hồi Quốc.
Ở đây nổi bật lên việc Bắc Hàn – Kim Chính Ân mong muốn có một hiệp định hoà bình như kiểu Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 giữa CSBV và VNCH.  Mong muốn của Kim Chính Ân có một hiệp định hoà bình là một chuyện quan trọng đối với Bắc Hàn, vì nó mang lại lợi ích kinh tế cho nhân dân Bắc Hàn và gia tăng uy thế, ảnh hưởng chính trị cho Kim Chính Ân trong nội bộ Đảng Lao Động Triều Tiên; tuy nhiên, một hiệp định hoà bình không dễ dàng thực hiện được ngay, vì Kim Chính Ân muốn có cả hai là hiệp định hoà bình và vị trí một quốc gia nguyên tử trong khi sức mạnh nguyên tử của Bắc Hàn chưa được xác nhận rõ ràng.  Nhưng vừa rồi Bắc Hàn đã phóng thử thành công hai hoả tiển có chiều dài và tầm bay có thể bắn tới Bắc Mỹ.
Từ năm 2006 Bắc Hàn – và bây giờ là Kim Chính Ân luôn tỏ ý định không từ bỏ chương trình nguyên tử và nhất quyết phát triển cho được những hoả tiển xuyên lục địa mang đầu đạn nguyên tử có thể bắn tới thủ đô Washington DC nước Mỹ. Và chuyện này đối với nước Mỹ không bao giờ chấp nhận được. Chương trình nguyên tử của Bắc Hàn chắc chắn có hai bàn tay của Nga và Tàu Cộng trợ giúp. Cũng như Tàu Cộng là đối tác mậu dịch lớn nhất của Bắc Hàn mấy chục năm nay, nên sự cấm vận kinh tế Bắc Hàn không đạt kết quả mong muốn.  Hệ thống ngân hàng Tàu Cộng cứ tiếp tay cứu sống Bắc Hàn vì Mỹ chưa có biện pháp nào trừng phạt các ngân hàng Tàu Cộng.
Chuyện quan trọng hơn hết là Mỹ đang điều nghiên một cuộc oanh tạc rất lớn và tàn khốc cùng một lúc đánh phủ đầu hơn 60 mục tiêu quân sự có giàn phóng tên lửa của Bắc Hàn để huỷ diệt toàn bộ chương trình nguyên tử của Bắc Hàn. Một cuộc oanh tạc bất ngờ rất lớn và ác liệt như thế sẽ có hơn một triệu người Bắc Hàn chết, và làm tê liệt guồng máy nhà nước Bắc Hàn. Như vậy Kim Chính Ân lo sợ sẽ làm thay đổi chế độ cộng sản độc tài của hắn. Điều hắn muốn nhất là sự an toàn và kéo dài chế độ cộng sản độc tài của họ Kim. Hắn muốn Mỹ có một sự bảo đảm với hắn là Mỹ sẽ không tấn công Bắc Hàn, vì vậy hắn rất muốn có một hiệp định hoà bình để thay thế cho lệnh ngưng bắn hiện nay. Việc vi phạm một lệnh ngưng bắn thì dễ dàng khả thi hơn việc vi phạm một hiệp định hoà bình.  Nếu Mỹ tấn công Bắc Hàn trong lúc này thì dễ dàng khả thi hơn vì Mỹ chỉ vi phạm một lệnh ngưng bắn giữa hai nước Bắc Hàn – Nam Hàn đã có từ năm 1953.
Chắc chắn một cuộc hội nghị quốc tế để chấm dứt chiến tranh Triều Tiên sẽ làm thay đổi trong quan hệ ngoại giao giữa Bắc Hàn và Mỹ, Bắc Hàn và Nam Hàn, vì cho tới hôm nay các bên đều xem nhau là kẻ thù. Cho tới hôm nay Mỹ vẫn còn từ chối không chịu nói chuyện và không xem Bắc Hàn như Ấn Độ hay Hồi Quốc được ngang hàng với Mỹ.  Khi Bắc Hàn – Kim Chính Ân ép buộc được TT Mỹ Donald Trump chịu nói chuyện với mình và cư xử ngang hàng thì Bắc Hàn - Kim Chính Ân đã giành được thắng lợi bước đầu, vì nếu có bắt đầu cuộc đàm phán tay đôi giữa Mỹ và Bắc Hàn thì hai bên phải cư xử ngang nhau.
Tại diễn đàn khối Hiệp Hội Các Quốc Gia Đông Nam Á - ASEAN vào ngày 06/08/2017 bên lề cuộc họp tại Manila, Philippines, Ngoại Trưởng Mỹ Rex Tillerson nói rằng Bắc Hàn phải ngừng việc phóng tên lửa nếu muốn đàm phán với Mỹ.  Ông Rex Tillerson xác nhận rằng các đường dây liên lạc với Bắc Hàn vẫn mở, và đối thoại giữa Mỹ và Bắc Hàn có thể diễn ra khi hội đủ các điều kiện. Về phía Nam Hàn có lời lẽ hòa dịu hơn nhiều. Một viên chức phủ tổng thống Nam Hàn cho biết tổng thống Moon Jae In của Nam Hàn muốn trực tiếp nói chuyện với Bắc Hàn – Kim Chính Ân và luôn luôn dành ưu tiên các giải pháp hòa bình cho vấn đề bán đảo Triều Tiên.  Hơn nữa từ lâu đã có Uỷ Ban Thống Nhất Triều Tiên chuyên lo việc kết hợp lại hai nước Bắc Hàn – Nam Hàn; tới hôm nay cho dù công việc lớn lao ý nghĩa này gặp nhiều khó khăn trở ngại, nó vẫn được tiến hành.
Vào ngày thứ Tư 9/8/2017 Bắc Hàn – Kim Chính Ân lặp lại ý định trực tiếp tấn công Đảo Guam của Mỹ bằng tên lửa, nhưng lời lẽ của Bắc Hàn hàm chứa những điều kiện và cơ hội cho Bắc Hàn thoái lui. Tại sao Bắc Hàn nói là sẽ bắn bốn tên lửa ở cách xa 45 cây số ngoài khơi Đảo Guam mà không đánh trúng mục tiêu trên đảo?  Kim Chính Ân chắc không phải con nít nói chơi hù doạ người Mỹ; vì một cái giá bằng ba cái đánh sẽ khiến Mỹ phản công lại tức khắc.  Như vậy, Kim Chính Ân chưa có một quyết định sau cùng.  Người ta hiểu được là Kim Chính Ân còn do dự và hoài nghi khả năng của các tên lửa Bắc Hàn phóng đi đánh Đảo Guam, chúng có vẻ không được chắc chắn; nguy cơ rất lớn sẽ xảy ra nếu chúng hư hỏng dọc đường, hay bị tên lửa phòng không của Mỹ và Nhật bắn rơi.  
Chắc chắn sẽ bị Mỹ trả đủa dữ dội, ác liệt và Bắc Hàn chết chắc.  Hơn nữa Tàu Cộng - Tập Cận Bình đã tuyên bố nếu Mỹ không tấn công trước thì Tàu Cộng đứng ngoài, còn Bắc Hàn tấn công trước thì Bắc Hàn hãy tự lo liệu lấy, Tàu Cộng không can thiệp vào.  Như thế Bắc Hàn chỉ hù doạ Mỹ, vì thật ra nó chỉ là lời tuyên bố có ý định lập ra một kế hoạch tấn công Đảo Guam để trình lên Kim Chính Ân.  Tất cả các nguồn tin tức tình báo thu thập được từ Bắc Hàn cho biết Bắc Hàn không sẵn sàng để gây ra chiến tranh thêm một lần nữa vì lần này chiến tranh nguyên tử với Mỹ có nghĩa là Bắc Hàn tự huỷ diệt, tự xoá bỏ chế độ họ Kim.
Lời lẽ phản ứng của TT Mỹ Donald Trump rất cứng rắn và sự lo lắng về khả năng phát triển sức mạnh nguyên tử của Kim Chính Ân đã khiến cho nhiều người Mỹ kêu gọi phải giải quyết vấn đề Bán Đảo Triều Tiên bằng một giải pháp chính trị qua các phương tiện ngoại giao.  Mặc dù Mỹ không công nhận Bắc Hàn là một quốc gia nguyên tử, nhưng Mỹ phải chấp nhận một sự thật là Kim Chính Ân có khả năng sức mạnh nguyên tử, và thái độ cùng hành động của hắn rất bất thường khó lường trước.
Kể từ năm 2006 Bắc Hàn đã thử nghiệm nguyên tử lần thứ nhất, và sau đó bị LHQ cấm vận rất nghiêm ngặt để buộc Bắc Hàn phải ngưng chương trình phát triển nguyên tử.  Vì có sự trợ giúp của Nga và Tàu Cộng cho nên Bắc Hàn – Kim Chính Ân đã và đang phát triển nhanh khả năng nguyên tử có thể trực tiếp đe doạ Mỹ.  Kim Chính Ân đang dùng chương trình vũ khí nguyên tử để bảo vệ chế độ cộng sản độc tài đảng trị họ Kim của mình một cách khá thành công.  Người ta cũng không quên nhận dạng ra kẻ đứng sau lưng Bắc Hàn - Kim Chính Ân rõ ràng là Tàu Cộng - Tập Cận Bình; tương tự như vậy, trong Chiến Tranh Triều Tiên 1950-1953 Tàu Cộng – Mao Trạch Đông cũng đã trợ giúp Bắc Hàn – Kim Nhật Thành (Kim Il Sung) đánh Nam Hàn và Mỹ.  Tàu Cộng luôn luôn lo sợ một nước Đại Hàn thống nhất và đồng minh với Mỹ.
Bây giờ Bắc Hàn – Kim Chính Ân mong muốn có một Hiệp Định Hoà Bình thay thế Lệnh Ngưng Bắn 1953.  Một hiệp định hoà bình sẽ mang lại nhiều lợi ích cho Bắc Hàn những điểm chính như sau:
(1) bảo đảm Mỹ sẽ không bất ngờ tấn công Bắc Hàn;
(2) chế độ cộng sản độc tài đảng trị họ Kim vẫn còn duy trì, người dân Bắc Hàn tự giải quyết sinh mệnh chính trị của họ;
(3) cho dù không được công nhận là một quốc gia nguyên tử như Ấn Độ và Hồi Quốc, Mỹ cũng phải chấp nhận một thực tế là Bắc Hàn có khả năng sức mạnh nguyên tử;
(4) LHQ phải xét lại lệnh cấm vận; mấy chục năm nay dù đã từng cấm vận Bắc Hàn, nhưng cửa sau vẫn mở cho thông quan mậu dịch giữa hai nước cộng sản Tàu Cộng - Bắc Hàn, và hệ thống ngân hàng Trung Quốc vẫn trợ giúp cho các ngân hàng Bắc Hàn. Vậy tốt hơn là hãy thôi cấm vận vì có cấm vận cũng không kết quả như mong muốn;
(5) Kim Chính Ân sẽ được tăng nhiều quyền lực và uy thế chính trị trong nội bộ Đảng Lao Động Triều Tiên;
(6) có một điều rất quan trọng không thể không nói tới là việc rút hết lính Mỹ ra khỏi Nam Hàn, ở vĩ tuyến 38 biên giới Bắc Hàn – Nam Hàn có chừng 28000 lính Mỹ giúp bảo vệ Nam Hàn theo Lệnh Ngưng Bắn 1953, bây giờ nếu có một Hiệp Định Hoà Bình thì phải rút hết lính Mỹ về nước, không còn lý do gì cho lính Mỹ ở lại Nam Hàn, và chuyện này từ lâu Tàu Cộng đã mong muốn như vậy.
Trong tương lai, một thời gian sau đó tổng thống Nam Hàn có ra lệnh yêu cầu tất cả người Mỹ phải rời khỏi Nam Hàn như Thủ Tướng VNCH Vũ Văn Mẫu lên làm thủ tướng chỉ một ngày, thì đúng vào ngày 29/4/1975 đã bất ngờ ra lệnh yêu cầu tất cả người Mỹ phải đi khỏi nước VNCH trong thời hạn 24 giờ đồng hồ, để người Mỹ đi khuất, xong rồi vào ngày kế tiếp 30/4/1975 VNCH đầu hàng CSBV. Ông Vũ Văn Mẫu mới thực sự là người có công lớn đã có đủ quyền lực đuổi tất cả người Mỹ ra khỏi nước VNCH trong thời hạn một ngày, không tốn một viên đạn, không chết một người VN nào; chiến công hiển hách đó của ông Vũ Văn Mẫu chứ không phải của những người CSVN như đã tuyên truyền láo toét.  Suốt trong ngày 29/4/1975 những chiếc phản lực chiến đấu cơ của Mỹ đã bay trên không phận miền Nam VN và những đơn vị  tác chiến nhanh TQLC Mỹ đã báo động sẵn sàng, nhưng tất cả phải bó tay bỏ cuộc, vì phía bộ đội CSBV và lính địa phương Việt Cộng miền Nam cố tránh chạm trán với Mỹ.
Tóm lại để kết luận rằng bây giờ Bắc Hàn – Kim Chính Ân rất cần một Hiệp Định Hoà Bình để thay thế Lệnh Ngưng Bắn 1953. Nước Nam Hàn đang có một bài học quí giá là Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 của nước VNCH đã qua 44 năm trước./.

Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 13/8/2017

Chủ Nhật, 6 tháng 8, 2017

TRUMP ĐÓNG VAI TỔNG THỐNG MỸ TRÊN TV

TRUMP ĐÓNG VAI TỔNG THỐNG MỸ 
                         TRÊN TV                                          
(Hình hí hoạ của Tom Janssen, the Mercury News)

Dr. Tristan Nguyễn
Cuộc sống và làm việc của một nhiệm kỳ tổng thống Mỹ đã đuợc các đạo diễn và nhà làm phim Mỹ hư cấu những chi tiết tưởng tượng và một số sự kiện thực tế để chuyện phim hấp dẫn lôi cuốn người xem.  Điển hình có phim Scandal được kết hợp hư cấu chi tiết giả sử và sự kiện thực tế ở thời kỳ TT George W. Bush với nam diễn viên Tony Goldwyn đóng vai tổng thống Mỹ được trình chiếu trên đài truyền hình ABC trong thời gian tháng 4/2012 cho tới tháng 5/2017 có nhiều người xem. Từ ngày 20/1/2017 cho tới hôm nay có tài tử Donald Trump đang đóng vai tổng thống Mỹ thứ 45 được trình chiếu thường xuyên hàng ngày và bình luận về tư cách, thái độ và kiểu cách của nam diễn viên Trump trên các đài truyền hình Mỹ.  Donald Trump luôn luôn quan tâm tới việc có nhiều người ưa thích chuyện phim của Trump đóng vai diễn chính hay không.  Quả thật mỉa mai Donald Trump chỉ đóng vai tổng thống Mỹ, Trump thực sự không phải tổng thống Mỹ của chúng ta.
Quyền lực của tổng thống Mỹ trong phim trên TV có lẽ nhiều hơn, có vẻ tuyệt đối hơn quyền lực của tổng thống Mỹ trên thực tế chính trị Mỹ hiện tại.  TT Trump chợt phát hiện một sự thật, từ trước đến giờ vẫn thế, là tổng thống Mỹ không phải vua Mỹ, nên quyền lực của tổng thống có giới hạn.  TT Trump đã tưởng lầm rằng tổng thống Mỹ như nhà vua có quyền lực vô hạn.  Thực ra TT Trump đã tự làm cho cái quyền hành pháp của mình ít có hiệu quả hơn, vì các ngành tư pháp và lập pháp trong chính phủ Mỹ được độc lập, ngang hàng với hành pháp, và hiện nay họ không đồng thuận với Trump trong một số vấn đề.  TT Trump đã không thể lộng quyền lấn áp hai ngành tư pháp và lập pháp được.  
Những thí dụ như TT Trump ra sắc lệnh cấm di chuyển (travel ban) và trừng phạt hành chính những thành phố trú ẩn (sanctuary cities) là Trump đã có hành động vi hiến, khiến các toà án không thể im lặng làm ngơ cho TT Trump.  Và thị trưởng các thành phố trú ẩn này phải thưa kiện TT Trump ở các toà án liên bang.  Các nhà lập pháp Mỹ cũng không thể hợp tác với TT Trump để huỷ bỏ Luật Bảo Hiểm Vừa Túi Tiền (Affordable Care Act) hay còn gọi là ObamaCare và thay thế bằng “TrumpCare”; tuy nhiên, TrumpCare còn chưa ai biết chi tiết ra sao, mà Trump hứa hẹn sẽ tuyệt vời lắm.  Nếu huỷ bỏ ObnamaCare thì sẽ có chừng 36 triệu người Mỹ nghèo hoặc lợi tức thấp ở các tiểu bang sẽ bị mất bảo hiểm sức khoẻ, vì liên bang không cho tiền trợ cấp bảo hiểm nữa.  Đã có một số thống đốc tiểu bang và thượng nghị sĩ đại diện tiểu bang không đồng ý bãi bỏ ObamaCare vì có thiệt hại nhiều hơn ích lợi cho người dân ở tiểu bang của họ.
Để cho TT Trump hiểu rõ vai trò tổng thống Mỹ trong phim trên TV khác với vai trò tổng thống Mỹ hiện tại trên thực tế chính trị Mỹ có cái giới hạn quyền lực của tổng thống; Quốc Hội Mỹ đã từng có những đạo luật giới hạn quyền tổng thống, và ngày gần đây có gửi tới TT Trump một dự luật hạn chế quyền tổng thống tự ý huỷ bỏ lệnh cấm vận một nước cùng với một dự luật mới cấm vận nước Nga.  Một dự luật mới này mà TT Trump rất ghét, không muốn có nó chút nào, vì Trump muốn bãi bỏ lệnh cấm vận nước Nga, nhưng Trump cũng tự biết rằng không thể phủ quyết dự luật mới này.  Như thế, TT Trump đã âm thầm lặng lẽ ký luật mới cấm vận nước Nga.  Thông thường khi tổng thống Mỹ ký cái gì thành luật đều có nhiều người chứng kiến cũng như phóng viên báo chí Mỹ chắc chắn phải có mặt và đăng tin; ngược lại, TT Trump ký luật mới cấm vận nước Nga rất kín đáo, không thấy trình chiếu trên các đài truyền hình Mỹ.

Mặc dù Quốc Hội Mỹ hiện có đa số Cộng Hoà kiểm soát cả hạ viện và thượng viện, các nhà lập pháp Cộng Hoà dường như đã không nêu ra vấn đề TT Trump có thể bị xung khắc quyền lợi (conflicts of interest) và vi phạm điều khoản-tiền thù lao (emoluments-clause violations), nhưng Uỷ Ban Tình Báo Thượng Viện cũng đã quyết liệt tiến hành cuộc điều tra hồ sơ nước Nga-Putin có nhúng tay vào cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 2016, họ mặc kệ TT Trump than phiền rằng quốc hội vạch lá tìm sâu.  Quốc Hội cũng đã từ chối cấp ngân sách cho TT Trump xây bức tường biên giới Mỹ-Mễ; chuyện này trực tiếp làm cho Trump không thể giữ đúng lời hứa khi tranh cử.
Có lẽ TT Trump cũng nhận ra một thực tế phũ phàng của Chế Độ Donald Trump là các viên chức ngành hành pháp mà TT Trump đứng đầu đang tỏ ra xem thường Trump.  Ông Rex Tillerson, Ngoại Trưởng Mỹ, và bộ ngoại giao của ông ta đã nhiều lần lúng túng bối rối vì có những lời nói của TT Trump và tuyên bố từ Phủ Tổng Thống Trump không phù hợp với chính sách ngoại giao Mỹ hiện nay.  
Đã có tình trạng trống đánh xuôi kèn thổi ngược nên ngay cả Quân Đội Mỹ cũng nhún vai miễn nói tới Trump.  Các chính sách chủ trương về NATO và Châu Á Thái Bình Dương của Mỹ được triển khai và thực hiện vững chắc đều đặn hơn tám năm nay, bây giờ vẫn tiếp tục như vậy, mặc kệ TT Trump có những tuyên bố trái ngược. Vì TT Trump đã không có một chính sách chiến lược gì rõ ràng nên Bộ Trưởng Quốc Phòng James Mattis  đã đang tự mình điều hành toàn bộ Pentagon.  Bộ Trưởng Mattis có những tuyên bố khác với TT Trump như các vấn đề liên quan NATO và “nước Mỹ không ở Iraq để chiếm dầu của bất cứ ai – the US was not in Iraq to seize anybody’s oil”.  Và vừa rồi bộ quốc phòng không để ý tới lệnh cấm của TT Trump vì Trump muốn cấm những người chuyển giới tính (Transgender) được phục vụ trong quân đội. Trong khi hiện có những người chuyển giới tính đang phục vụ lâu năm rất tốt trong những đơn vị ưu tú của Quân Đội Mỹ. Còn một nhân vật quan trọng trong chính phủ Trump đã tỏ ra trái ngược với TT Trump là Đại Sứ Mỹ tại LHQ Nikki Haley.  Trong khi TT Trump không chấp nhận có chuyện nước Nga-Putin nhúng tay gây ảnh hưởng cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 2016, thì ĐS Haley tuyên bố rằng “Mọi người đều biết nước Nga có nhúng tay vào cuộc bầu cử 2016 - Everybody knows Russia meddled in the 2016 elections”.  
Chuyện nước Nga-Putin đã và đang ám ảnh TT Trump rất nặng nề, vì mới đây vào ngày 3/8/2017 trong một cuộc tụ tập những người hoàn toàn ủng hộ Trump tại thành phố Huntington, West Virginia, Trump nhắc tới chuyện nước Nga-Putin mà nói nó là “toàn chuyện bịa đặt – total fabrication”, và cuộc điều tra của công tố viên đặc biệt Mueller.  Với những người West Virginia đã ủng hộ Trump dù đúng dù sai, họ không hỏi Trump chuyện nước Nga-Putin nhúng tay vào cuộc bầu cử tổng thống, thì Trump nhắc với họ chuyện đó làm gì.  Trump bị ám ảnh chuyện đó quá nặng nên không lúc nào quên để lo chuyện quản lý cái phủ tổng thống Mỹ và cai trị cả nước Mỹ rộng lớn, rất phức tạp của chúng ta.  Còn vấn đề Do Thái – Palestine, TT Trump tuyên bố huỷ bỏ khả năng có một quốc gia Palestine trong tương lai, thì ĐS Haley lại nói rằng nước Mỹ “tuyệt đối – absolutely” ủng hộ giải pháp hai quốc gia Do Thái – Palestine.  ĐS Haley còn không đồng ý với TT Trump về nước Mỹ đối với các vấn đề nhân quyền và chương trình LHQ.
Hơn nữa, TT Trump đã nói, đã tuyên bố trên mạng xã hội Twitter, và đã có hành động không cần biết tới những phản ứng của thuộc cấp ra sao; trong sáu tháng đầu năm 2017 của chính phủ Trump thì TT Trump đã cho nghỉ việc hoặc phải từ chức tới sáu viên chức chính phủ cấp cao, điều này gây ra những xáo trộn việc làm ở phủ tổng thống vì họ bắt đầu làm việc không bao lâu.  Có lẽ TT Trump không thực sự là một tổng thống Mỹ, Trump chỉ đóng vai một tổng thống Mỹ trong phim trên TV cho nhập vai nhập thần thật giống để thật nổi tiếng.  Khi TT Trump ra lệnh “Mua Đồ Mỹ và Mướn Người Mỹ - Buy American and Hire American”, Trump tỏ ý định điều hành chính phủ bằng những sắc lệnh,và như vậy là không thích hợp lắm; hơn nữa nó có tính cách khẩu hiệu, vì trên thực tế còn rất nhiều khó khăn và chưa thực hiện được tốt.  Nếu Quốc Hội Mỹ không có những luật “Mua Đồ Mỹ và Mướn Người Mỹ” cho thích hợp và sự quyết tâm của các cấp lãnh đạo ban ngành hành pháp thì những sắc lệnh của tổng thống sẽ trở nên rỗng không.  TT Trump đã hứa hẹn nhiều chuyện, thí dụ như chuyện xây bức tường biên giới Mỹ-Mễ, nhưng không có Quốc Hội Mỹ ủng hộ và đồng thuận việc xây bức tường thì chuyện đó sẽ không được thực hiện.
Rất rõ ràng TT Trump đang đối diện với một thực tế phũ phàng là những lời nói và những “tuýt” trên mạng xã hội Twitter của ông ta không còn ảnh hưởng gì nữa, vì sau một thời gian đầu sôi nổi, nay không còn ai thèm để ý tới “tuýt của Trump” nữa rồi. Hơn nữa hiện nay có những “tuýt của Trump” có thể được công tố viên đặc biệt Mueller dùng để buộc tội ông ta.  Sự xáo trộn và sự không có đủ thẩm quyền ở phủ tổng thống Mỹ hiện nay cũng gây trở ngại nhiều cho những phát triển và sự thực hiện đầy đủ các chính sách của chính phủ Trump.  Trong khi đó TT Trump thường xuyên “tuýt” lên mạng xã hội Twitter những lời tuyên bố huênh hoang phóng đại có ý nghĩa trái ngược khiến cho những người được bổ nhiệm chính trị, như Ngoại Trưởng Mỹ Rex Tillerson, hoặc những thuộc cấp của TT Trump phải lúng túng không biết giải thích làm sao cho phù hợp với tổng thống của họ.
TT Trump thường thường nói và làm những việc mà những viên chức cấp cao trong chính phủ Trump không thể tuân theo.  Vì vậy, khi họ nói sự thật là họ nói ngược lại với tổng thống của họ; cho nên họ phải nói lời rào đón thủ thế hoặc họ phớt lờ ra vẻ không biết gì tới lời nói của tổng thống.  Để đối phó với sự không kính trọng tổng thống một cách công khai như vậy, TT Trump cũng đã không làm gì, vì không biết phải làm sao cho thích hợp với sự xem thường của thuộc cấp!  Điển hình là TT Trump cũng đã không thể doạ dẫm thay thế Jeff Sessions ông bộ trưởng tư pháp hiện tại của Trump bằng một bộ trưởng tư pháp mới, nhưng TT Trump chứng tỏ mình là sự nguy hiểm của nền dân chủ nước Mỹ.  TT Trump thực sự đe doạ tự do báo chí, bôi nhọ truyền thông Mỹ là “truyền thông giả, tin vịt – fake media, fake news” và làm hại tiếng tốt, tính cách chính trực của ngành tư pháp nước Mỹ.
Tóm lại, điều hành một phủ tổng thống, quản lý một chính phủ gồm cả ba ngành hành pháp, tư pháp và lập pháp, cũng như cai trị một cường quốc như nước Mỹ rõ ràng không dễ dàng.  Mỗi một sắc lệnh có thể làm thay đổi cuộc sống hàng triệu người đang sống trên nước Mỹ.  Mỗi một chính sách có thể sẽ ảnh hưởng rất lớn tới nước Mỹ và các nước khác trên thế giới.  Rất rõ ràng kể từ ngày 20/1/2017 tới nay Donald Trump đã xa rời thực tế chính trị Mỹ, ông ta chỉ tưởng tượng như đóng vai tổng thống Mỹ trong phim trên TV.  Quả thật mỉa mai Donald Trump chỉ đóng vai tổng thống Mỹ, Trump thực sự không phải tổng thống Mỹ thứ 45 của chúng ta./.


Dr. Tristan Nguyễn – San Francisco, 6/8/2017