Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

CĂN BỆNH TRUMP – PENCE LỊCH SỬ

CĂN BỆNH TRUMP – PENCE LỊCH SỬ
Chữ Nghĩa Của TRUMP

Dr. Tristan Nguyễn

Theo định nghĩa “Lịch Sử là một quá trình nảy sinh và phát triển đã
xảy ra rồi kéo dài cho tới khi tự tiêu vong hay bị hủy diệt, chấm dứt
của một hiện tượng thiên nhiên, của một sự việc, của một vật thể, của
một thực-sinh-vật-con-người nào đó nói chung.”  Thông thường, mọi
người ai cũng có một lịch sử, và trăm người có trăm thứ lịch sử khác
nhau, nhưng Donald Trump có lẽ là một người độc đáo có một “lịch sử bị
ám ảnh nặng nề nhất bởi lịch sử”, vì chính bản thân Trump đang làm
lịch sử với một mức độ lịch sử nhiều nhất trong lịch sử các tổng thống
Mỹ. Cũng chính Trump đang nói cho tất cả mọi người biết về điều này
“Trump Bị Ám Ảnh Nặng Bởi Lịch Sử”. Và nguy hiểm hơn nữa sự ám ảnh
nặng bởi lịch sử đã đang lây nhiễm qua Phó TT. Pence; nên cả hai người
đều mắc phải “Căn Bệnh Trump – Pence Lịch Sử”.

Xin thưa ngay rằng người viết bài này bắt chước theo TT Trump và Phó
TT. Pence dùng một điệp ngữ “lịch sử” để làm nổi bật lên tính cách bị
ám ảnh bởi lịch sử quá nặng của Trump - Pence đã hết thuốc chữa. Chắc
có lẽ Trump quá lo sợ rằng Lịch Sử Mỹ bỏ quên không nhắc tới Donald
Trump là tổng thống Mỹ thứ 45, nên Trump thường xuyên phải nhắc Lịch
Sử Mỹ cho nhớ tới tổng thống Trump bằng cách cứ mở miệng ra nói một
vài câu là Trump phải dùng từ ngữ “lịch sử”.

Ghi nhận gần đây nhất là trong buổi họp Nội Các của TT Trump vào ngày
thứ Hai sau chuyến công du 12 ngày ở Á Châu trở về Mỹ.  TT. Trump nói
“Chúng tôi vừa mới trở về từ một chuyến đi lịch sử 12-ngày tới Á Châu”
(We just returned from a historic 12-day trip to Asia.)  TT. Trump đã
nói như thể chuyến công du Hoa Lục năm 1972 của TT. Nixon để gặp mặt
Chủ Tịch Trung Cộng Mao Trạch Đông chưa đáng nói là một sự kiện lịch
sử!

Bởi vì Nhà Trắng đã tuyên bố trước chuyến công du Á Châu của TT. Trump
rằng “nó sẽ rất lịch sử - it would be very historic.” Nên mọi người
đều đã biết rõ là “nó rất lịch sử”.  Và vào ngày thứ Hai sau khi trở
về Mỹ, chính TT. Trump đã một lần nữa xác nhận rằng quả thật chuyến đi
“rất lịch sử”!!

Chắc chắn Lịch Sử Mỹ sẽ nói tới TT. Donald Trump như là một tổng thống
lịch sử bị ám ảnh lịch sử quá nặng nên mỗi khi mở miệng ra nói vài câu
lại nhắc để tự mình đừng quên từ ngữ lịch sử đã được thống kê trong
vòng mười tháng kể từ đầu năm 2017 ngày nhậm chức cho tới nay TT Trump
và thuộc cấp ở Nhà Trắng đã lặp đi lặp lại từ ngữ “lịch sử” gần bốn
trăm lần vì lẽ như thế người viết bài này cũng bắt chước TT Trump rất
lịch sử viết một câu luông tuồng (run-on sentence) không chấm phết
trong lịch sử viết văn tiếng Việt!!

Bởi vì TT.Trump đã từng nói về chuyến công du Á Châu này, trước khi
thực sự bước chân đi, là “một chuyến đi với ý nghĩa lịch sử quan trọng
- a trip with historic significance”, người ta không ngạc nhiên bây
giờ Trump nói chuyến đi công du nước ngoài lần đầu tiên với tư cách
tổng thống Mỹ đã rất lịch sử.  TT.Trump quả thật là lẩm cẩm nói suốt
trong chuyến đi “lịch sử và mới mẻ hoàn toàn khác hẳn với những gì
trước đó - historic and unprecedented”, và “rất lịch sử - very
historic”, hay “một tuần lễ thực sự lịch sử cho quốc gia của chúng ta
- a truly historic week for our country”.  Và rồi sau chuyến đi Trump
còn nói “đầy đủ những thành quả lịch sử và mới mẻ - full of historic
and unprecedented achievements”, và “nó đã thực sự là lịch sử - it was
truly historic”.(sic)

Người ta công nhận một nhân vật làm nên lịch sử, thí dụ như TT.
Abraham Lincoln đã giải phóng nô lệ ở nước Mỹ, hoặc là TT. Nixon đã
kéo bức màn sắt lên cho mọi ngưởi nhìn thấy bên trong Hoa Lục ra sao;
tuy nhiên, người ta chưa công nhận một nhân vật làm nên lịch sử chỉ vì
ông ta gọi người chỉ huy tối cao Bắc Hàn, một nước có vũ khí nguyên
tử, là “mập và lùn - short and fat”.  Nhưng khi xem xét chung tổng thể
thì quả thật TT.Trump đã đang có một cái gì mang tính cách lịch sử của
bản thân Trump, một diễn viên trên sân khấu chính trị Mỹ, một tác nhân
chính trị không có một đối thủ nào so sánh bằng Trump trong việc cố ý
đặt xen vào cái bản chất lịch sử của mọi hành động do ông ta thực
hiện!  TT.Trump đã và đang cố ý đặt xen vào “cái tôi rất lớn của
Trump” mà ông ta nghĩ rằng nó là cái tốt nhất, lớn nhất và ở trên tất
cả mọi thứ khác. Ý muốn của TT.Trump như vậy đã thúc giục ông ta tự
mình viết xen vào Lich Sử Mỹ những trang lịch sử cá nhân Trump không
hợp không hay không đẹp chút nào!

Một cách khách quan nhận thấy trong mọi chuyện mà TT.Trump đã gọi là
“lịch sử” phải kể trước nhất là các hành vi đạo đức, quấy nhiễu tình
dục trong quá khứ của một tài tử hào hoa giàu có Donald Trump đối với
phụ nữ; rồi đến chuyện TT. Trump rút nước Mỹ ra khỏi hiệp định Paris
về Khí Hậu Thay Đổi hâm nóng trái đất, việc này khiến nước Mỹ trở
thành một nước rất phát triển kỷ thuật duy nhất ngu xuẩn không tin địa
cầu đang bị hâm nóng; rồi đến chuyện TT. Trump ban hành những sắc lệnh
cản trở các tổ chức của người công dân Mỹ giám sát chính quyền
(whistleblowers) khiến nước Mỹ trở thành một nước kém dân chủ; và
chuyện TT. Trump muốn huỷ bỏ Luật Bảo Hiểm Sức Khoẻ Vừa Tuí Tiền –
Affordable Care Act sẽ khiến cho hơn 13 triệu người Mỹ phải mất bảo
hiểm sức khoẻ; cũng như chuyện TT. Trump không cung cấp tiền liên bang
cho các thành phố trú ẩn (sanctuary cities) khiến cho nước Mỹ không
còn là một quốc gia bao dung, rộng lượng; vân vân những chuyện khác
của Trump trong 10 tháng làm tổng thống Mỹ thực sự đã đang gây ra
giông bão trong Lịch Sử Mỹ, trong lịch sử Đảng Cộng Hoà vì Trump đúng
là không phải Cộng Hoà Bảo Thủ mà Trump đích thực là Bão Tố tàn phá
rất lịch sử.

Vì Donald Trump tỏ vẻ bị ám ảnh nặng bởi lịch sử khiến cho người ta
nhớ lại bài diễn văn của Trump trong buổi lễ nhậm chức tổng thống;
Trump đã tuyên bố việc ông ta thắng cử là “công trình của một phong
trào lịch sử giống như điều mà thế giới chưa từng nhìn thấy trước đây
- the work of a historic movement the likes of which the world has
never seen before.” Và rồi trong bài diễn văn đầu tiên TT.Trump đọc
trước Quốc Hội Mỹ ông ta đã tuyên bố “một nổ lực lịch sử - historic
effort” để giở bỏ nguyên tắc – deregulate, và sẽ có “hành động lịch sử
cải cách thuế - historic tax reform”.

Rồi đến chuyện sau 11 tuần lễ làm tổng thống, TT.Trump đã báo cáo cho
toàn dân Mỹ biết rằng Trump đã “đạt tiến bộ lịch sử - achieved
historic progress.” và Trump đã đánh dấu 100 ngày làm tổng thống bằng
sự “tiến bộ lịch sử của ông ta - his historic progress” gồm có “những
bước lịch sử để giữ an ninh biên giới của chúng ta - historic steps to
secure our border.” Và rồi TT.Trump đã tiên đoán rằng cuộc họp đầu
tiên của Nội Các Trump sẽ là “một cuộc họp Nội Các lịch sử - a
historic Cabinet meeting”; thế rồi cuộc họp này được đánh giá là lịch
sử hay không lịch sử bởi những nịnh thần của hoàng đế Donald Trump khi
TT.Trump cho nghỉ việc vài người trong nội các mới thành lập, chuyện
đuổi việc nhân viên nội các cũng rất lịch sử trong việc thành lập Nội
Các Trump. 
Còn chưa hết chuyện TT.Trump nói khoa trương khoác lác, trong tháng           Sáu 2017 Trump tuyên bố rằng đã bảo đảm cho việc “gia tăng
ngân sách lịch sử trong chi tiêu quân sự - historic increases in
military spending.” Sự thật cho tới hôm nay TT.Trump đã chưa có dấu
hiệu nào tăng ngân sách quốc phòng. Trong cuộc họp Nội Các vào thứ Hai
vừa qua, TT.Trump đã lại tuyên bố rằng “chương trình thuế lịch sử của
ông ta – his historic tax plan” sẽ có “sự cắt giảm lịch sử - historic
cut”  Dân Mỹ chưa thấy có sự cắt giảm thuế nào đáng gọi là lịch sử cả!
Còn về vấn đề di trú, TT.Trump cũng đã tuyên bố rằng có “một dự luật
di trú lịch sử - a historic immigration bill”, và chuyện này cũng
khiến người dân Mỹ phải chờ xem lịch sử  ra sao.

Đối với TT.Trump có những chuyện khác còn nhiều tính cách lịch sử hơn
những chuyện này nữa.  Khi Quốc Hội Mỹ đang có đa số Cộng Hoà và họ
thực sự đã hai lần làm mất cơ hội “lịch sử” để huỷ bỏ và thay thế Luật
Bảo Hiểm Sức Khoẻ Vừa Túi Tiền – Affordable Care Act còn gọi là
ObamaCare, thì Trump ra sắc lệnh cắt bỏ trợ cấp tiền liên bang cho y
tế phí ObamaCare hơn 13 triệu người dân Mỹ và chuyện này “đúng là lịch
sử - truly historic” của hành động một tổng thống Mỹ như Donald Trump!
Song song với chuyện rút nước Mỹ ra khỏi hiệp định Paris về Khí Hậu
Thay Đổi là sự chấp thuận tiến hành đường ống dẫn dầu Keystone XL và
những sắc lệnh về vấn đề năng lượng của TT.Trump thực sự là những
“hành động lịch sử”, cũng như Trump có những sắc lệnh về mậu dịch và
việc làm của Trump dành cho cựu chiến binh Mỹ “thực sự lịch sử - very
historic.” Thêm vào những hành động của TT. Trump có tính cách lịch sử
là nổ lực của ông ta để “hiện đại hoá hệ thống IT đáng lo ngại -
modernize critical IT systems” cũng là “thực sự lịch sử - very
historic”. 

Khi những cơn bão lụt cuồng phong Harvey, Irma, Maria tàn phá Houston,    New Orleans, Miami, Puerto Rico là TT. Trump có dịp nói tới từ ngữ lịch            sử như sau “chưa từng có chuyện gì xảy ra quá lịch sử như vậy -              there’s never been anything so historic” Trong khi TT. Trump
tin rằng công tác cứu trợ các nạn nhân bị bão lụt cuồng phong đã nâng
uy tín và một cái điểm A khen giỏi cho ông ta, nhưng thực tế tráingược  
không phải vậy, Trump được người dân Mỹ cho một điểm D rất kém.
Phó TT. Pence cũng cạnh tranh công bằng với TT. Trump trong việc dùng
từ ngữ “lịch sử”.  Có lẽ cả hai ông tổng thống và phó tổng thống mắc

bệnh thích chữ nghĩa của từ ngữ “lịch sử”.  Cả hai ông đều thích làm
“lịch sử” nên phải thường xuyên dùng tới từ ngữ “lịch sử” để Lịch Sử
Mỹ không bỏ sót hai ông Trump và Pence.  Thời gian vừa qua Phó TT.
Pence đã đang làm những “bước tiến lịch sử” thật dài để cho thấy các
sự kiện lịch sử xảy ra ở khắp mọi nơi.  Ông ta đã gắn nhản “lịch sử”
cho một cuộc họp bàn tròn về vấn đề bảo hiểm sức khoẻ là “lịch sử”.
Cũng một kiểu dùng từ ngữ “lịch sử” như vậy, những buổi lễ tuyên thệ
nhậm chức của các bộ trưởng Bộ Lao Động, Bộ Giáo Dục, Đại Sứ Mỹ ở Do
Thái, những cuộc gặp mặt giữa TT. Trump và Đức Giáo Hoàng, hay giữa
Trump và Thủ Tướng Ấn Độ.  

Trong các cuộc hội họp quan trọng như là Hội Nghị Toàn Quốc về Giảm 
Bớt Tội Ác và An Toàn Công Cộng (the National Summit on Crime Reduction 
and Public Safety), Hội Nghị Tam Giác Phía Bắc (the Northern Triangle 
Conference),Hội Nghị Hiến Chương Adriatic (the Adriatic Charter Summit), 
và hội nghị của TT. Trump đưa ra đề nghị về cải tổ kiểm soát không lưu nước 
Mỹ; trong khi Phó TT. Pence còn chưa biết TT.Trump sẽ tuyên bố về khoản 
ngân sách chi tiêu cho chương trình xây dựng hạ tầng cơ sở toàn quốc ra 
sao, thì Phó TT. Pence đã nói rằng nó “sẽ là lịch sử - will be historic” (!!)
Căn bệnh dùng từ ngữ “lịch sử” đã đang lây lan rộng khắp trong các
nhân viên Nhà Trắng! Họ đã đang được cho phép nói hay bắt buộc phải
nói “lịch sử” như vậy cho vừa lòng ông chủ Nhà Trắng! Vì lẽ đó, họ đã
nói “lịch sử” nhiều lần rất nhiều lần trong các sự việc xét ra không
cần thiết phải dùng từ ngữ “lịch sử”; các sự việc như là: Buổi Cắm
Trại của Quốc Hội (the Congressional Picnic), Luật 2017 về Nguyên Tắc
Đạo Đức Chí Công Vô Tư (the Regulatory Integrity Act of 2017), và HR
1004 và HR 1009, và Luật OIRA Hiểu Thông Suốt, Cải Cách và Chịu Trách
Nhiệm (the OIRA Insight, Reform and Accountability Act), và còn nhiều
nữa…họ đã đang thoái mái không thắc mắc do dự gì khi họ nói thêm từ
ngữ “lịch sử” mà không biết rằng họ cũng đã bị mắc phải căn bệnh
“Trump-Pence Lịch Sử” !!  

Họ đã nói “tốc độ lịch sử - historic pace”,“những thành quả lịch sử - historic accomplishments”, “cuộc thăm viếng lịch sử - historic visit”, “ cuộc họp mặt 
lịch sử - historic gathering.” “ngày lịch sử- historic day”, “đạo luật lịch sử - 
historic act”, “sự kiện lịch sử - historic event”, “bài diễn văn lịch sử -
historic speech”; quả thật họ đã nói rất nhiều về lịch sử, cái gì đã xảy ra ở 
Nhà Trắng hay có liên quan tới TT. Trump và Phó TT. Pence cũng đều 
mang tính cách lịch sử của nó!!
Tuy nhiên, người ta phải công bằng mà nói rằng những gì đã đang xảy ra
ở Nhà Trắng, ở trên toàn nước Mỹ, hay ở trên toàn thế giới có liên
quan tới Mỹ Quốc và TT. Trump, Phó TT. Pence có “lịch sử” hay không,
phải để cho các sử gia Mỹ và các sử gia quốc tế nhận định và phê phán
“cặp bài trùng vô đối Trump – Pence” thực sự có “lịch sử” hay chỉ “mắc
bệnh lịch sử”.  Tóm lại, có lẽ Donald Trump và Mike Pence bị mắc chứng
bệnh kích động quá độ, nên đã đang bị ám ảnh nặng bởi lịch sử; căn
bệnh kích động quá độ phải biến chứng thành “Căn Bệnh Trump – Pence
Lịch Sử” rất dễ lây nhiễm cho những người sinh hoạt gần với bệnh nhân

Trump - Pence./.
Dr. Tristan Nguyễn – Washington DC., 25/11/2017



Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

CỘNG HOÀ CẢI CÁCH THUẾ LÀM LỢI NGƯỜI MỸ GIÀU

CỘNG HOÀ CẢI CÁCH THUẾ LÀM LỢI NGƯỜI MỸ GIÀU
Bức hí hoạ của hoạ sĩ Jack Ohman đăng trên tạp chí The Sacramento Bee có một câu hỏi của Ủy Ban Cách Thức và Phương Tiện của Quốc Hội Mỹ rằng “NHỮNG CƠ HỘI CẮT GIẢM THUẾ CỦA CỘNG HOÀ SẼ GIÚP ĐỠ GIỚI TRUNG LƯU LÀ BAO NHIÊU PHẦN TRĂM? – Câu trả lời của giới trung lưu Mỹ là:… 1%”
Dr. Tristan Nguyễn
Bởi sự thúc đẩy của TT Trump, các lãnh đạo Cộng Hoà ở lưỡng viện Quốc Hội Mỹ đang cố gắng hoàn tất chương trình cải cách thuế trước lễ Giáng Sinh năm 2017.  TT Trump và các đảng viên Cộng Hoà chủ trương cải cách thuế giải thích rằng mục đích của chương trình cải cách thuế là tạo ra việc làm cho người Mỹ và để nhiều tiền hơn vào túi của những gia đình trung lưu, khuyến khích đầu tư và giảm bớt những qui tắc thuế khó hiểu phức tạp. Các thay đổi về thuế có sự lựa chọn của TT Trump và phe nhóm của Trump làm sao có lợi cho họ khi hoàn tất chương trình cải cách thuế theo ý định của họ. 
Ý tưởng cắt giảm thuế luôn luôn là một lý tưởng được mọi người hoan nghinh. Tuy nhiên, nếu sự cắt giảm thuế không mang lại đầy đủ số tiền thuế ở bên Thu để chi trả cho những nhu cầu cần thiết ở bên Chi; một vài thí dụ cụ thể như tiền lương nhân viên chính phủ, quân nhân, chi phí quốc phòng, chi phí thiên tai, chi phí lợi ích công cộng, chi phí xây dựng hạ tầng cơ sở, v.v… như vậy sự cắt giảm thuế lúc đó sẽ làm thâm hụt ngân sách quốc gia nhiều hơn, cũng như có thể làm giảm sút sức tăng trưởng kinh tế và làm kém đi mức sinh hoạt của toàn dân.
Những đảng viên Cộng Hoà ở lưỡng Viện Quốc Hội có hai đề nghị cải cách thuế khác nhau ở hạ viện và thượng viện.  Hạ Viện có đa số là Cộng Hoà đã cấp tốc thông qua bản đề nghị của họ với tất cả 194 đảng viên Dân Chủ và 13 đảng viên Công Hoà đều bỏ phiếu không thuận, nhưng phiếu thuận của Cộng Hoà vẫn nhiều hơn nên dự luật được thông qua.  Chiến thuật cải cách thuế của Cộng Hoà là có nhiều đề nghị tới tấp được đề ra nhưng phải qua thủ tục triển khai, sửa đổi, hiệu đính và phân tích sau cùng rồi phổ biến ra toàn thể quốc hội để bỏ phiếu chấp thuận hay không chấp thuận.  Trong chưa đầy hai tuần lễ không đủ thời gian để hoàn toàn hiểu thấu đáo chương trình cải cách thuế của các đảng viên Cộng Hoà ở hạ viện!
Có một điều chắc chắn chúng ta biết được trong văn bản đề nghị cắt giảm thuế của các đảng viên Cộng Hoà ở hạ viện là chấm dứt tiền khấu trừ thuế cho số tiền sinh viên vay mượn; trong khi đánh thuế lên số tiền học phí được miễn như thể số tiền này là lợi tức thu nhập bình thường của sinh viên.  Như vậy, những sinh viên đã có số tiền sinh viên vay mượn sẽ thấy tiền thuế mình phải trả tăng lên $625 đôla một năm, và bằng cách buộc họ trả tiền thuế lên tiền học phí được miễn sẽ đặt gánh nặng tài chánh lên vai các sinh viên học chương trình thạc sĩ và tiến sĩ với tiền thuế mỗi năm nhiều gấp ba lần lợi tức thu nhập bằng tiền lương thực tế của họ.

Sự hối hả bỏ phiếu thuận thông qua dự luật chương trình cải cách thuế của hạ viện có nhiều bí ẩn, nham hiểm.  Tuy nhiên, toàn cảnh bức tranh cải cách thuế của Cộng Hoà cũng có thể cho người ta nhìn thấy cái bánh vẽ cải cách thuế và hình bóng của miếng thịt bò bíp-xì-tết thuế rất lớn do những đảng viên Cộng Hoà ở lưỡng viện Quốc Hội Mỹ và TT Trump đã bày ra trên bàn ăn của tất cả gia đình người Mỹ.
Quả thật, những dự luật cải cách thuế của các đảng viên Cộng Hoà đang được xem như có áp lực và ảnh hưởng mạnh lên tất cả người Mỹ và tất cả thương nghiệp nhỏ cũng như lớn trong nước Mỹ.  Các đề nghị sửa đổi qui tắc thuế có thể ảnh hưởng đến việc một người Mỹ phải tốn bao nhiêu tiền để mua một căn nhà, một chiếc xe hơi, chi phí chăm sóc cho một thân nhân bị bệnh, nuôi dưỡng một đứa con ruột hay xin một đứa con nuôi, hoặc phải nuôi một đứa con ăn học từ mẫu giáo tới đại học tư thục.
Căn cứ theo dự luật cải cách thuế của Thượng Viện Mỹ do các đảng viên Cộng Hoà là tác giả thì những người được hưởng lợi nhiều nhất là người Mỹ giàu, càng giàu càng có lợi nhiều hơn bắt đầu kể từ năm 2018.  Dưới đây là bảng phân tích so sánh:
Người có lợi tức thu nhập một năm từ  $30000  đến  $50000   hưởng lợi  $638 đôla
--------------------------------------------   $50000  -----  $75000  ------------  $1035 ----
--------------------------------------------  $75000  -----  $100000  -----------  $1439 ----
-------------------------------------------   $100000 ----- $200000  -----------  $2356 ----
-------------------------------------------  $200000 -----  $500000  -----------  $5090 ----
Người có lợi tức thu nhập một năm hơn  $500000  được hưởng lợi $29901 đôla !
Rất rõ ràng đây là một luật thuế không công bằng làm cho người Mỹ giàu ngày càng giàu hơn; trong khi đặt gánh nặng đóng thuế lên vai của các gia đình trung lưu và số rất đông người lao động có lợi tức thấp dưới $30000 đôla một năm!

Hơn nữa, dự luật thuế của Thượng Viện do các đảng viên Cộng Hoà là tác giả đề nghị cắt giảm thuế cho các tập đoàn kinh tế, công ty thương nghiệp lớn một cách vĩnh viễn, nhưng cắt giảm thuế lợi tức cho cá nhân thì tạm thời. Tại sao có chuyện ngược đời như vậy?  Người đứng sau thúc đẩy chuyện cắt giảm thuế ngược đời như vậy là TT Trump, vì tập đoàn thương nghiệp của Trump phải ưu tiên hơn người khác.  Cái thương hiệu Donald Trump phải trội hơn hẳn thương hiệu Mỹ Quốc!
Còn có một âm mưu đen tối nữa của các đảng viên Cộng Hoà ở Quốc Hội Mỹ và của TT Trump; sau hai lần hết sức cố gắng để huỷ bỏ và thay thế Luật Bảo Hiểm Sức Khoẻ Vừa Túi Tiền – Affordable Care Act (ACA), hay ObamaCare ở quốc hội không thành công; bây giờ họ quyết định ra tay độc ác một lần nữa bằng cách đính kèm theo dự luật cải cách thuế những cắt giảm trợ cấp chi phí chăm sóc sức khoẻ của ObamaCare.  Những cắt giảm trợ cấp chi phí chăm sóc sức khoẻ như thế sẽ khiến hơn mười ba triệu người Mỹ đang được thụ hưởng trợ cấp y tế phí từ ObamaCare phải bị mất bảo hiểm sức khoẻ của chính họ.  Nếu là âm mưu của TT. Trump cùng phe nhóm của Trump để có lợi cho thương hiệu Donald Trump hơn là có lợi cho thương hiệu Mỹ Quốc, thì các đảng viên Cộng Hoà ở Quốc Hội Mỹ và TT. Trump còn là những người có lương tâm hay không?  Cái Lương Tâm của Người Giàu.  Nếu cắt giảm trợ cấp y tế phí cho số đông người Mỹ có lợi tức thấp và người Mỹ nghèo để bù lấp vào việc cắt giảm thuế cho các tập đoàn thương nghiệp lớn thì rõ ràng là TT Trump và các đảng viên Cộng Hoà vô lương tâm. TT Trump và các đảng viên Cộng Hoà ở Quốc Hội Mỹ vô tình hay cố ý khởi động một cuộc chiến giai cấp giữa những người Mỹ giàu, rất giàu với những người Mỹ trung lưu và nghèo.
Hơn nữa, người ta nhận thấy có sự trái ngược những lời hứa hẹn trong lúc tranh cử của ứng cử viên tổng thống Donald Trump với TT Trump hiện tại. Trump đã thề quyết rằng không mướn nhân công ngoại quốc ở nước ngoài nữa, phải đem việc làm trở lại nước Mỹ.  Nhưng dự luật cải cách thuế của Trump và các đảng viên Cộng Hoà ở quốc hội chủ yếu là giải toả thuế cho các tập đoàn kinh kế và thương nghiệp lớn có lợi tức bên ngoài nước Mỹ; như vậy sẽ khiến cho họ càng tham muốn mở rộng việc kinh doanh với nhân công ngoại quốc và thu lợi nhuận cao hơn ở hải ngoại, thay vì quay trở lại nước Mỹ và mướn nhân công Mỹ trong nước.
Trong khi TT. Trump và các đảng viên Cộng Hoà ở Quốc Hội Mỹ luôn miệng nói rằng cắt giảm thuế sẽ gia tăng năng lượng cho nền kinh tế Mỹ lớn mạnh hơn, sẽ làm tăng Tổng Sản Lượng Quốc Gia/GDP hàng năm tối thiểu từ 2 đến 3 phần trăm, nhưng cả hai chương trình cắt giảm thuế của lưỡng viện Cộng Hoà không nói tới việc “sẽ cải tiến sự tăng trưởng kinh tế một cách đầy đủ hơn”, bởi vì nền kinh tế Mỹ đang vận hành mạnh với mức thất nghiệp dưới 4% có nghĩa là lực lượng lao động Mỹ đang được sử dụng gần như đầy đủ; vì vậy những cắt giảm thuế sẽ gây ra một kích thích tài chánh dẫn tới tình trạng lạm phát mạnh hơn và lôi cuốn theo nó lãi suất cao hơn; cái kết quả sau cùng là nó sẽ xoá sạch những lợi ích của việc hạ thấp tỉ lệ thuế tập đoàn thương nghiệp dự định sẽ hạ thấp từ 35% xuống còn 20%.  Trong tình hình như vừa phân tích, thì nền kinh tế Mỹ sẽ không lớn mạnh hơn, không phình to hơn lúc không có những cắt giảm thuế của TT Trump và các đảng viên Cộng Hoà ở quốc hội.  Hiện tại rất rõ ràng là việc cắt giảm thuế có ảnh hưởng rất ít lên sức tăng trưởng của nền kinh tế Mỹ, cả hai chương trình cải cách thuế của lưỡng viện quốc hội Cộng Hoà và TT Trump chỉ làm cho trầm trọng thêm các vấn đề tài chánh đang có của nước Mỹ, vì họ chắc chắn sẽ làm tăng mức thâm hụt ngân sách quốc gia lên $1.5 ngàn tỉ đôla trong vòng 8 năm, hai nhiệm kỳ tổng thống của Donald Trump (Trump dự tính là mình phải có hai nhiệm kỳ) và họ đẩy tỉ lệ phần trăm Nợ/GDP lên khỏi mức trần 100%.  Hiện tại tỉ lệ Nợ/GDP của nước Mỹ là 75%, một tỉ lệ nợ cũng khá cao!
TT Trump và các đảng viên Cộng Hoà ở quốc hội cho rằng việc cắt giảm thuế sẽ kích thích mạnh sức tăng trưởng kinh tế Mỹ, vì họ tin rằng các công ty Mỹ và cá nhân Mỹ sẽ có tiền nhiều hơn để đầu tư và để tiêu xài, và điều này cũng giúp tạo ra việc làm. Nhưng Lịch Sử Thuế của nước Mỹ đã chứng minh ngược lại, việc cắt giảm thuế đã không dẫn đến một sự tăng trưởng kinh tế vững chắc, vì việc cắt giảm thuế được bù lấp bằng thâm hụt ngân sách và thâm thủng mậu dịch có nguy cơ khủng hoảng kinh tế toàn quốc rất cao.  Còn hơn thế nữa, họ đang kèn-trống-quảng-cáo cho chiêu bài “Cắt Giảm Thuế Cho Giới Trung Lưu Mỹ - Middle-Class Tax Cut”, nhưng khi xem xét cẩn thận cái mặt trái của chiêu bài này thì thấy rõ ràng là đa phần lợi ích tài chánh của việc cắt giảm thuế được gom về cho những người Mỹ giàu và giàu nhất của nước Mỹ.  Cái khốn nạn của giới trung lưu Mỹ là sau khi thấy mình được cắt giảm thuế trong một vài năm đầu vì nó chỉ tạm thời; rồi sau đó tiền đóng thuế lợi tức cá nhân của mình sẽ tăng dần dần lên.  Đây là một lý do chính đáng để đa số người Mỹ trung lưu và những người có lợi tức thấp dưới $30000 đôla một năm đang cho rằng TT Trump với các đảng viên Cộng Hoà ở Quốc Hội Mỹ đã hi sinh họ cho giới Mỹ giàu và giàu nhất nước Mỹ; trong số người giàu đó có gia đình TT Trump và các con của Trump./.
Dr. Tristan Nguyễn – Washington, DC 19/11/2017

Thứ Ba, 14 tháng 11, 2017

NỮ CA SĨ MAI-KHÔI NÓI “PISS ON YOU, TRUMP"

NỮ CA SĨ MAI-KHÔI NÓI “PISS ON YOU, TRUMP"



Nguyễn Thành-Trí
Khi đoàn xe của Tổng Thống Mỹ đi trên đường phố Hà Nội, vào chiều tối ngày 11/11/2017, nữ ca sĩ Mai Khôi đã giăng một biểu ngữ tiếng Anh,lên án hay làm nhục (??) TT. Donald Trump.  Câu biểu ngữ là PEACE ON YOU, TRUMP (HOÀ BÌNH VỚI TRUMP) nhưng 4 chữ cái EACE bị gạch bỏ thay vào 3 chữ cái ISS để trở thành PISS ON YOU,TRUMP (ĐÁI LÊN MÀY ĐÓ,TRUMP), phải gọi là MÀY vì không lẽ gọi là ÔNG (ĐÁI LÊN ÔNG ĐÓ, …) ngữ cảnh không đẹp và nghe không êm tai.  


Đây là một lời nói thô tục, không lịch sự để bày tỏ sự giận dữ, không hài lòng đối với một người thường thường là người ngang hàng hay có vai vế thấp hơn mình.  Còn đối với người có địa vị xã hội cao hơn mình, mà mình nói câu này thìđúng là một câu nguyền rủa trịch thượng, xấc xược.  Nữ ca sĩ Mai Khôi là phụ nữ VN một mình biểu tình phản đối TT Trump, hành động bày tỏ thái độ chính trị của mình như vậy rất đáng hoan nghinh, ủng hộ; tuy nhiên, đối với một người có điạ vị xã hội cao hơn ca sĩ Mai Khôi và làmột vị tổng thống ngoại quốc, một người khách đến dự hội nghị ở nướcnhà mình, thì cũng phải giữ phép lịch sự của người công dân ở nước chủ nhà, không nói một lời thô tục cho dù mình đang giận dữ, không hài lòng.   


Thay vì nói PISS ON YOU, TRUMP (ĐÁI LÊN MÀY ĐÓ, TRUMP), thì Cô Mai Khôi có thể nói SHAME ON YOU, TRUMP (XẤU HỔ CHO ÔNG, TRUMP) hay TRUMP, A LIAR (TRUMP, KẺ NÓI DỐI) hay TRUMP FLIP-FLOP (TRUMP, SÁNG NÓI CHIỀU CHỐI) hay TRUMP THE EMPEROR HAS NO BALLS (TRUMP HOÀNG ĐẾ KHÔNG CÓ TRỨNG DÁI) cũng đủ để gây chú ý cho TT TRUMP khi có một phụ nữ VN phản đối Donald Trump.

Cô Mai Khôi đã giải thích với BBC tại sao Cô có hành động một mình biểu tình như vậy, vì có một lý do được người ta quan tâm là “ÔngTrump không gặp cũng không nhắc đến, ngay cả Mẹ Nấm hay những tù nhân lương tâm, không chút quan tâm. Một người có quyền lực như ông Trump có trách nhiệm phải quan tâm đến vấn đề nhân quyền. Đó là trách nhiệmcủa một người có quyền lực lớn như ông. Nếu như ông không quan tâm, dư luận phải làm cho ông quan tâm. Dư luận phải phê phán thái độ đó. Nhân quyền là vấn đề của tất cả nhân loại,”

Vấn đề nhân quyền ở VN chính yếu là của người dân VN, người nước ngoài hay TT. Trump có giúp đỡ giải quyết được gì hay không, không phải là một yêu cầu bắt buộc.  Mỗi ngày người dân VN phải chủ động biểu tình đòi hỏi đấu tranh cho  Nhân Quyền - Quyền Làm Người của mình, nếu nhận thấy những Quyền Làm Người căn bản của mình bị chà đạp.  Thí dụ ca nhạc sĩ, văn nghệ sĩ, phụ nữ VN, người dân VN phải biểu tình lên án phản đối Bạo Hành trong gia đình VN, yêu cầu nhà cầm quyền không làm ngơ chuyện đánh đập hành hạ vợ con, và Bạo Hành trong trường học o VN.  Bạo Hành là một tội ác, kẻ bạo hành phải bị trừng trị thích đáng để bảo vệ cho phụ nữ và trẻ em VN.

Tóm lại, phải hoan nghinh và ủng hộ cho hành động bày tỏ thái độ chính trị của nữ ca sĩ Mai Khôi, Cô đã mạnh dạn phản đối TT. Trump.  Nhân đây cũng đề nghị là câu nói PISS ON YOU,… thay vì TRUMP thì bằng một cái tên VN của một lãnh đạo sai trái nào đó trong chính phủ VN.  Giới ca nhạc sĩ, nghệ sĩ, nhà văn, nhà báo, và người Phụ Nữ VN đừng sống sợ hãi hay vô cảm nữa, và phải bỏ tính ỷ lại, dựa dẩm, nhờ cậy người khác làm giúp,  mà hãy mạnh dạn bảo vệ quyền lợi của mình, phải biểu tình phản đối giới lãnh đạo chính quyền VN khi họ sai trái, xâm phạm những quyền sống căn bản của con người. Vấn đề Nhân Quyền - Quyền Làm Người của người dân VN phải do giới lãnh đạo VN có trách nhiệm giải quyết thỏa đáng. Không có một lãnh đạo ngoại quốc nào làm thay. Khi Quyền Làm Người của người dân VN bị áp bức, chà đạp mà người dân VN còn rụt rè lo sợ thì càng khiến cho những kẻ cầm quyền không cư xử xem ngườidân VN là con người nữa./.

Nguyễn Thành-Trí - Sài Gòn, 14/11/2017

Thứ Sáu, 10 tháng 11, 2017

NGÀY CỰU CHIẾN BINH - VETERANS DAY

NGÀY CỰU CHIẾN BINH - VETERANS DAY


Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 11/11/2017
          Nhân ngày Cựu Chiến Binh – Veterans Day 11/11/2017 phải nhắc lại cho nhớ rất nhiều nam nữ quân nhân Mỹ và Việt đã từng được danh dự mang phù hiệu MACV – Military Assistance Command Vietnam – Viện Trợ Chỉ Huy Quân Sự Cho Việt Nam trong thời gian (1962-1975) và họ đã phục vụ trợ giúp bảo vệ tự do cho Miền Nam Việt Nam, VNCH chống lại sự xâm lăng trực tiếp của Cộng Sản Bắc Việt Nam và gián tiếp chặn đứng sự bành trướng của Trung Cộng ở khu vực Đông Nam Á.  Xét theo từng thời điểm lịch sử Chiến Tranh Việt Nam và trên nhận thức, quan điểm quân sự thì MACV đã chiến thắng Cộng Sản Bắc Viêt Nam và Trung Cộng.
          Cho tới nay có lẽ ít người biết được ý nghĩa của phù hiệu MACV – Viện Trợ Chỉ Huy Quân Sự Cho Việt Nam tên gọi là Gươm Thiêng mang một ý nghĩa ra sao.

Đại Tướng William Westmoreland Chỉ Huy Trưởng MACV

          Lưỡi Gươm Thiêng MACV, hình lưỡi gươm, chọc thủng Vạn Lý Trường Thành, hình bức tường bị xẻ đôi, Great Wall Trung Cộng.  Phù hiệu MACV có nghĩa là MACV-Viện Trợ Chỉ Huy Quân Sự Cho Việt Nam trực tiếp đánh tan xâm lăng của Cộng Sản Bắc Việt Nam và gián tiếp phá vỡ Vạn Lý Trường Thành của Trung Cộng.
         Trích đoạn sơ lược lịch sử Chiến Tranh Việt Nam, năm 1959 Cộng Sản Bắc Việt Nam (CSBV) mở đầu cuộc chiến tranh xâm lăng VNCH ở miền nam; năm 1962 Mỹ bắt đầu có chương trình MACV – Viện Trợ Chỉ Huy Quân Sự Cho Việt Nam; CSBV với các chuyên gia quân sự cố vấn Trung Cộng nhiều lần từ chối ngưng bắn để đàm phán hoà bình, cộng sản muốn đánh tới cùng để giành lấy một chiến thắng quân sự; nhưng năm 1972 trên mặt trận chính trị và ngoại giao Trung Cộng bị Mỹ o bế và gò ép mạnh mẽ nên Mao Trạch Đông phải chịu mở cửa Hoa Lục tiếp đón tư bản TT Nixon, và Bắc Việt phải chịu một trận ném bom Giáng Sinh 72 làm kiệt quệ miền bắc hơn 80 phần trăm nên CSBV phải mau lẹ trở lại Paris để ký kết Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 vào ngày 27/1/1973 chấm dứt Chiến Tranh Việt Nam. 
          Đối với lãnh đạo CSBV, những người hung hăng hiếu chiến đã từng thề thốt rằng đốt cháy cả dãy Trường Sơn đánh cho tới tên lính Bắc Việt cuối cùng để chiến thắng chiếm lấy miền Nam VN, thì việc buộc CSBV ký kết hiệp định hoà bình chấm dứt chiến tranh có nghĩa rõ ràng là họ phải chịu thua.  Xét trên quan điểm quân sự CSBV đã thua trong cuộc chiến Việt Nam, hay nói theo luận điệu tuyên truyền cộng sản là CSBV đã thua trong cuộc chiến giải phóng miền nam, vì khi ký kết hiệp định hoà bình năm 1973 những người cộng sản chưa giải phóng được cái gì. Hơn nữa, mũi nhọn bành trướng Chủ Nghĩa Cộng Sản về phiá nam, do CSBV tiên phong làm tên lính xung kích của Trung Cộng đánh chiếm cả khu vực Đông Nam Á sau khi chiếm được VNCH; mũi nhọn đó là CSBV đã bị bẻ gẩy. Một cách gián tiếp MACV của Mỹ như một lưỡi gươm thiêng chọc thủng Vạn Lý Trường Thành của Trung Cộng, chặn đứng cuộc xâm lăng của CSBV ở miền Nam Việt Nam vào tháng Giêng năm 1973.
         Như vậy, Hiệp Định Hoà Bình Paris 27/1/1973 là một bằng chứng thua cuộc chiến Việt Nam của CSBV khi họ phải ngưng xâm lăng miền Nam Việt Nam, phải giải quyết thống nhất hai miền nam bắc Việt Nam và sự tranh chấp quyền lực lãnh đạo xã hội Việt Nam bằng các phương tiện hoà bình, không bạo lực cách mạng kiểu cộng sản. Trong một bài diễn văn ngày 23/1/1973, TT. Nixon đã rất tế nhị nói cho họ, CSBV và Việt Cộng Miền Nam, không bị mất thể diện là “Hoà Bình Trong Danh Dự - Peace With Honor” có nghĩa rõ ràng là “không có kẻ thắng người thua” khi chấm dứt Chiến Tranh Việt Nam.
          Nhưng chuyện không ngờ đã xảy ra khi có một người làm hỏng kế hoạch hoà bình của Mỹ, người đó là TT VNCH Nguyễn Văn Thiệu.  Đổi lấy việc duy trì TT Thiệu còn ở chức vụ lãnh đạo VNCH bằng các sư đoàn CSBV còn ở lại dưới vĩ tuyến 17 không rút về miền bắc, và các sư đoàn này phải nguỵ trang làm lực lượng võ trang Việt Cộng Miền Nam treo cờ nửa xanh nửa đỏ sao vàng, không treo cờ đỏ sao vàng.  Nếu so sánh lực lượng quân sự tại miền Nam Việt Nam vào năm 1973-1975 sau khi có hiệp định hoà bình thì QLVNCH có lực lượng quân sự nhiều hơn, mạnh hơn và quân trang quân dụng, trang thiết bị máy móc đủ loại còn mới nguyên của quân đội Mỹ để lại cho QLVNCH.
          TT Thiệu đã thực sự làm tan rã hàng ngủ của QLVNCH khi ra lệnh di tản chiến thuật bỏ trống Vùng I và Vùng II cho CSBV chiếm lấy quá dễ dàng.  TT Thiệu đã không giỏi về quân sự và cũng rất kém về chính trị khi TT Thiệu không thể tổ chức được một chính phủ đoàn kết quốc gia và TT Thiệu không có một lực lượng chính trị nào đáng kể xứng đáng để đấu tranh chính trị với CSBV và Việt Cộng Miền Nam; trong khi đó Mỹ bị ràng buộc bởi hiệp định hoà bình nên không thể có bất cứ hành động quân sự nào nữa ở miền Nam Việt Nam.  Hoạt động của MACV vào thời điểm 1973-1975 rất hạn chế vì không còn cố vấn quân sự Mỹ cho QLVNCH nữa, nhưng biến dạng thành văn phòng Tùy Viên Quốc Phòng bên cạnh Toà Đại Sứ Mỹ. 
          Nếu TT Thiệu, ngay từ đầu sau khi hiệp định hoà bình năm 1973 có hiệu lực, đã đồng ý thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam thì Mỹ đã không bị phá hỏng kế hoạch hoà bình. TT Thiệu không đồng ý thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam vì cho rằng việc thành lập hội đồng này là liên hiệp với cộng sản, TT Thiệu chủ trương không liên hiệp với cộng sản. TT Thiệu rất kém về chính trị, hay quá tham quyền cố vị và độc tài nên mù quáng chính trị, không hiểu rằng trước hết phải hoà giải các đảng phái quốc gia, đoàn kết một khối người quốc gia, và hoà hợp các dân tộc thiểu số ở miền Nam Việt Nam để đối phó với những người CSVN.  Trước năm 1975 ở VNCH có Đảng Dân Chủ nhưng là một đảng chính trị gia nô của TT Thiệu, còn hầu hết các đảng phái khác đều không đoàn kết hay ngấm ngầm chống Thiệu và vì quyền lợi riêng của đảng phái họ kình chống lẫn nhau. 
          Bây giờ người Việt Nam chúng ta hãy thay đổi thái độ, sửa chữa cái định kiến sai lầm tai hại là khi nói tới quan niệm “hoà giải quốc gia và hoà hợp dân tộc” thì chạm giây thần kinh nổi cuồng lên phản đối làm như chỉ có những người CSVN biết hoà giải hoà hợp nên nhất định không hoà giải hoà hợp với CSVN.  Trong khi quan niệm “hoà giải quốc gia” là hoà giải các đảng phái chính trị, những cá nhân có chính kiến khác, nếu có xung khắc chính trị với nhau; “hoà hợp dân tộc” là hoà hợp mọi dân tộc hiện sống trong nước Việt Nam, không phân biệt đối xử chủng tộc, không coi trọng dân tộc Kinh hơn các dân tộc khác. Đây là quan niệm đúng đắn “hoà giải quốc gia, hoà hợp dân tộc Việt Nam”, và đây cũng là một ý tưởng đặc sắc của tác giả Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 chấm dứt Chiến Tranh Việt Nam thành lập Hội Đồng Quốc Gia Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc Việt Nam với mục đích triệt để giải quyết mọi tranh chấp chính trị đã xảy ra quá lâu ở nước Việt Nam bằng các phương tiện hoà bình, không dùng bạo lực cưỡng đoạt chính quyền.
          Phải nhắc lại chuyện TT Thiệu hơi nhiều như vậy, vì chuyện có liên quan tới Đại Tướng Fred Weyand lúc đó là Tham Mưu Trưởng Liên Quân Mỹ và là cựu Chỉ Huy Trưỏng MACV. Vào đầu tháng 4/1975 Tướng Weyand trở lại VNCH quan sát thực tế tình hình miền Nam Việt Nam để tường trình lên TT Ford.  TT. Thiệu dã yêu cầu Mỹ, thông qua Tướng Weyand, giải quyết hết các sư đoàn CSBV hiện ở dưới vĩ tuyến 17 miền Nam Việt Nam bằng những chuyến bay B52, nhưng Tướng Weyand không đồng ý.  Khi trở về Mỹ, Tướng Weyand đã báo cáo lên TT Ford rằng VNCH rất cần một tài khoản khẩn cấp và TT Thiệu phải từ chức.  Vào ngày 21/4/1975 TT Thiệu từ chức sau khi cáo buộc Mỹ phản bội đồng minh VNCH và thua trận chiến Việt Nam phải tháo chạy. 
          Đến sáng sớm ngày 29/4/1975 Dương Văn Minh Tổng Thống VNCH đến tận Toà Đại Sứ Mỹ để yêu cầu toàn bộ văn phòng Tuỳ Viên Quân Sự Mỹ, hậu thân của MACV, phải rời khỏi nước VNCH.  Nên chú ý ở đây là TT Dương Văn Minh chỉ yêu cầu văn phòng Tuỳ Viên Quân Sự Mỹ chứ không phải tất cả người Mỹ đi khỏi nước VNCH.  Nhưng chừng 30 phút sau đó, Vũ Văn Mẫu vừa được lên làm Thủ Tướng VNCH thì trên làn sóng phát thanh của đài Sài Gòn yêu cầu, hay đúng hơn là ra lệnh, tất cả người Mỹ phải lập tức đi khỏi nước VNCH trong thời hạn 24 giờ đồng hồ.  Lệnh đuổi tất cả người Mỹ đi khỏi nước VNCH được lặp đi lặp lại nhiều lần trên đài Sài Gòn đã gây ra sự hoảng sợ tột cùng trong người dân miền Nam Việt Nam; họ phải chạy lánh nạn cộng sản trong sự hổn loạn kinh hoàng.  Trong thời hạn 24 giờ đồng hồ tất cả người Mỹ phải vội vã ra đi, cho tới 4 giờ 30 phút sáng ngày 30/4/1975 Đại Sứ Mỹ Graham Martin mới lên chuyến trực thăng TQLC Mỹ cuối cùng chào từ giả Sài Gòn. 
          Rõ ràng năm 1972 MACV cũng đã gián tiếp chọc thủng Vạn Lý Trường Thành của Trung Cộng để Mao Trạch Đông phải chịu mở cửa tiếp đón tư bản TT Nixon, và làm chia rẽ phân hoá khối cộng sản ra thành hai Liên Sô và Trung Cộng nghi kỵ thù nghịch lẫn nhau.  Năm 1973 MACV đã thực sự đánh bại CSBV và chặn đứng sức bành trướng của Chủ Nghĩa Cộng Sản ở nước VNCH không để nó lan rộng ra các nước khác trong  khu vực Đông Nam Á.   
          Những nam nữ quân nhân Mỹ và Việt được danh dự mang phù hiệu MACV đã thực sự làm xong rất tốt nhiệm vụ của họ ở nước VNCH và chấm dứt nhiệm vụ vào sáng sớm ngày 30/4/1975.  Hôm nay nhân ngày Cựu Chiến Binh – Veterans Day 11/11/2017 xin được nhắc nhớ tới họ để chúc mừng và vinh danh những nam nữ quân nhân Mỹ và Việt đã mang phù hiệu MACV ở nước VNCH trong thời gian 1962-1975./.   
Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 11/11/2017


Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

MỘT TRĂM NĂM CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN MỘT TRĂM NĂM VẪN CÒN ĐỊA NGỤC

MỘT TRĂM NĂM CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN

MỘT TRĂM NĂM VẪN CÒN ĐỊA NGỤC

Tượng Lê-nin bị kéo xuống, cái đầu của Lê-nin bị người dân dùng búa đập bể!

Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 7/11/2017
Ngày này 7/11/2017 một trăm năm về trước ngày 7/11/1917 Lê-nin đã khởi
động một hệ thống chính trị sát nhân kinh hoàng đối với người dân Nga.
Lịch sử thế giới hiện nay vẫn còn ghi lại những hậu quả tang thương
thảm khốc của nó. Một trăm năm Chủ Nghĩa Cộng Sản vẫn còn là một tai
hoạ, vẫn còn gây ra những địa ngục ở một số nước và đang tàn ác đày
đoạ người dân ở đó.

Sơ lược lịch sử của Lê-nin và những người Mác-xít Bôn-sơ-vít, ngày
7/11/1917 họ đã lợi dụng thời cơ cướp chính quyền Cộng Hoà Nga vừa mới
thành lập và giết chết một số người đối lập. Ngày hôm sau 8/11/1917 họ
đã lập ra Hội Đồng Uỷ Viên Nhân Dân một hình thức chính quyền Mác-xít
Bôn-sơ-vít thủ lãnh là Lê-nin. Sau một năm thống lãnh quyền lực toàn
quốc, Lê-nin đã đổi tên gọi cái hệ thống chính trị sát nhân này từ
Bôn-sơ-vít thành Chủ Nghĩa Cộng Sản.  Thực chất của cuộc Cách Mạng
Bôn-sơ-vít, hay cuộc Cách Mạng Tháng Mười Nga như cách gọi của những
tên Cộng Sản Việt Nam trong quá khứ và hiện tại, hay Chủ Nghĩa Cộng
Sản là một trăm năm của địa ngục, bắt bớ lưu đày, đàn áp thô bạo, áp
bức bất công, giết người hàng loạt, diệt chủng dân tộc, gieo rắc lo sợ
kinh hoàng trong người dân khổ sở nghèo đói.  Từ ngày đó cho tới nay
di sản của Lê-nin, của Chủ Nghĩa Cộng Sản là một hệ thống chính trị
giết người nhiều nhất trong lịch sử nhân loại.

Chủ Nghĩa Cộng Sản là một hệ thống chính trị sát nhân. Lịch sử nhân
loại đã chứng minh rõ ràng điều này. Cụ thể là các chế độ cộng sản độc
tài có các tên gọi rất đẹp là Lê-nin và Xít-ta-lin Cộng Hoà Xã Hội Chủ
Nghĩa Liên Bang Sô Viết hay Liên Sô, Mao Trạch Đông Cộng Hòa Nhân Dân
Trung Hoa hay Trung Cộng, Fidel Castro Cộng Hoà Cuba, Kim Nhật Thành
Cộng Hoà Nhân Dân Triều Tiên hay Bắc Hàn, Pol Pot Khơ-me Đỏ, Hồ Chí
Minh Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam; họ đã giết chết nhiều triệu
người dân vô tội. Quả thật Chủ Nghĩa Cộng Sản là một hệ thống chính
trị sát nhân rất ghê tởm.

Tuy nhiên, người dân Hoa Lục, Bắc Hàn, Việt Nam, Cu-Ba hiện nay phải
sống, phải giành lấy sự sống trong áp bức bất công, trong sự đói nghèo
bần cùng hoá có hệ thống của kẻ cầm quyền, trong nỗi lo sợ bị chụp mũ
phản động bắt bớ đánh đập giam cầm lưu đày. Họ phải sống, phải giành
lấy sự sống của họ giữa bầy Quỉ-Đỏ, lũ Giặc Cờ-Đỏ để cho dân tộc Hoa,
dân tộc Việt, dân tộc Hàn, dân tộc Cu-Ba được trường tồn và đất nước
thân yêu của họ sẽ có ngày thoát nạn cộng sản như nước Nga và các nước
Đông Âu đã được giải thoát từ năm 1992.

Hôm nay nước Nga, một nơi đã từng hảnh diện là thành trì vững chắc của
Chủ Nghĩa Cộng Sản, và Putin một người đã từng là sĩ quan KGB Liên Sô
hiện tại là tổng thống Nga, đều muốn lãng quên, người dân Nga và Putin
đều muốn không kỷ niệm ngày Cách Mạng Mác-xít Bôn-sơ-vít, ngày đầu
tiên Lê-nin phất ngọn cờ Chủ Nghĩa Cộng Sản ở nước Nga, ngày Lê-nin mở
màn lịch sử giết người, bắt bớ, lưu đày, chết đói, nghèo khổ ở Nga, ở
Hoa Lục, ở Bắc Hàn, ở Cu-Ba, ở Việt Nam.

Rõ ràng Chủ Nghĩa Cộng Sản đích thực là chủ nghĩa khủng bố vì Lê-nin
và những kẻ đi theo Lê-nin là những tên giết người, tàn sát đồng bào
của mình không gớm tay như những tên khủng bố ISIS, al-Qaeda cuồng
tín.

Lê-nin và những kẻ cuồng tín đi theo Lê-nin đã tuyên chiến với nền văn
minh nhân loại và cuộc chiến khốn nạn đó vẫn còn tiếp diễn ở Hoa Lục,
Việt Nam, Bắc Hàn, Cu-Ba. Ngày 7/11/1917 và ngày 7/11/2017, một trăm
năm Chủ Nghĩa Cộng Sản, một trăm năm Cách Mạng Tháng Mười Nga theo
cách gọi của CSVN, một trăm năm của bọn Cương Thi Cộng Sản, và một
trăm năm vẫn còn địa ngục, thì không có gì vinh quang để kỷ niệm./.

Nguyễn Thành-Trí – Sài Gòn, 7/11/2017